Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
Bất luận là Bùi Mẫn hay Mạnh Hãn thì họ đều không biết làm bộ dễ thương, cũng không biết làm nũng, cho nên có thể nói rằng, thiên hạ này khó có được mấy người có thể đem so với Hoắc Sâm.Nhưng mà hắn chỉ thích làm nũng với bánh bao nhà hắn mà thôi.
Mà Hoắc Sâm cũng không hề cảm thấy xấu hổ gì khi làm bộ dễ thương với Bao Tử cả, chỉ cần có thể đạt được mục đích của hắn là được.Nếu như Bao Tử mà không đến ngày thì e là Hoắc Sâm sẽ dùng mọi thủ đoạn để khi dễ bánh bao ngốc của hắn cho mà xem.
Hoắc Sâm lần này trở về phim trường thì cũng chỉ còn quay mất bốn năm ngày nữa thôi, mặc dù thời gian khá ngắn, nhưng đối với người không muốn xa vợ như Hoắc Sâm thì hắn thật sự chỉ muốn cất bánh bao vào ngực, lấy thắt lưng quấn chặt rồi mang đi theo thôi.
...!
Thời điểm đẹp nhất trong ngày là khi mỗi sáng thức dậy, thấy người mình yêu nằm bên cạnh mình, ánh nắng ấm áp xuyên qua khe hở của rèm che chiếu vào phòng, làm cho cả gian phòng tràn ngập hương vị hạnh phúc.
Bao Tử từ trước đến giờ vẫn bị đau bụng kinh, lúc cô tỉnh giấc thì thấy có một bàn tay to đang nhẹ nhàng xoa bụng mình, cô lại nhắm mắt lại, an tâm hưởng thụ sự chăm sóc của chồng.
Nhìn cô vợ trước mắt đang co lại như một con mèo nhỏ, thỉnh thoảng lại ngọ nguậy một chút, Hoắc Sâm cảm thấy rất buồn cười.
Bánh bao nhà hắn đáng yêu quá đi!
Sao lại khiến cho người ta yêu đến vậy chứ!
Hoắc Sâm nhịn không nổi mà cúi xuống cắn nhẹ lên chóp mũi vợ: "Còn muốn giả vờ ngủ à?"
"Ưm ~" Đây người ta gọi là im lặng hưởng thụ mà.
"Còn khó chịu nữa không?"
"Ngày thứ ba rồi, em không sao."
"..."
[Bánh bao ngốc đúng là không hiểu tình thú.]
[Sự dịu dàng vô hạn cứ thế bị em dập tắt.]
[Với lại, mình lại bắt đầu bị lệch lạc về tư tưởng rồi.]
[Đã ba ngày rồi, bấm bấm tay chút nào, còn khoảng ba bốn ngày nữa là có thể ăn bánh bao nha = v
=.]
Thế là, Hoắc Sâm với tư tưởng được pằng pằng với vợ một trận chuẩn bị dụ dỗ bánh bao theo hắn đến đoàn phim "Nạp Lan Dung Nhược".
[Mang theo bên người thì mới tiện ăn.]
Chẳng qua là...!
"Trời nóng lắm, em chỉ muốn nằm nhà thôi." Bánh bao ngốc rõ ràng là không tình nguyện.
"Không có anh thì còn đâu là nhà nữa, ừm ~"
"..."
[Quá...quá...quá phạm quy rồi!]
[Lại dám dùng cái giọng kia để dụ dỗ em!]
[Ước gì mình là một cái bánh bao có thể chống đỡ được mọi cám dỗ ಥ_ಥ.]
Nhìn bộ dạng của Bao Tử thì có vẻ như có chết cô cũng không chịu rồi, nhưng những lúc thế này thì bản tính ác ma của Hoắc Sâm mới được bộc lộ.
Bàn tay to đang xoa bụng Bao Tử dần dần đi lên trên, vết chai mỏng ở tay hắn cọ vào khiến cho cô không chịu nổi mà đỏ mặt: "Đáng ghét, anh bỏ tay ra!"
"Vậy em đồng ý đi theo anh đi."
"..."
[Lại dùng cách này để uy hiếp người ta QAQ.]
"Vợ à, em nên biết rằng, ngoài giọng nói ra anh còn có thể dùng những cách khác để bắt nạt em đấy." Hoắc mỗ lúc này đã không làm nũng nữa rồi, vì vừa nãy tỏ ra đáng yêu mãi mà không có hiệu quả, bây giờ toàn thân hắn đang phát ra hormone nam tính, môi mỏng chu du trên cổ bánh bao.
[Xì, sự trêu chọc của Bùi Mẫn chắc chỉ dừng lại ở lời nói thôi chứ gì.]
[Cô ta có thể tiến thêm một bước như anh không?]
Nhưng bánh bao ngốc lần này lại rất kiên cường: "Em có dì cả bảo vệ rồi."
"Ừ, anh cũng đâu có làm gì em, chỉ hôn hôn sờ sờ chút thôi mà ^_^.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...