Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng


"Chàng không tự nhìn được à?" Lư thị nghiêng đầu, tinh nghịch nói với phu quân.

Nụ cười tươi xinh, đôi mắt đẹp to tròn.

Vẻ mặt trong sáng, mê hoặc lòng người.

Nạp Lan Dung Nhược bật cười, đưa tay nhẹ điểm lên chóp mũi thê tử một cái.

Tiểu thị nữ Trân Châu đã sớm thức thời lui xuống, trong phòng chỉ còn lại đôi phu thê trẻ tuổi.

Nhìn bức họa Lạc Thần tuyệt đẹp, Nạp Lan Dung Nhược cảm thấy thê tử của mình cũng xinh đẹp không gì sánh bằng giống như Lạc Thần vậy.Có lẽ người tình trong mắt hóa Tây Thi, trong mắt Nạp Lan Tính Đức, thê tử dù có cau mày hay mỉm cười, dù có xấu hổ hay hờn dỗi thì cũng đẹp vô cùng.


Nạp Lan Dung Nhược rốt cục nhịn không được, huống hồ giờ phút này bốn bề vắng lặng, hắn vốn cao hơn Lư thị rất nhiều, thừa dịp Lư thị còn đang ngây người thưởng thức bức vẽ, hắn liền khom lưng cúi đầu, hôn một cái lên khóe miệng nàng.

Lư thị bánh bao: "..."
[Mẹ nó.]
[Rõ ràng không có đoạn này mà.]
[Hoắc Sâm, anh lại chiếm tiện nghi của em!]
Song Phùng Tần Sinh lại cho rằng Hoắc Sâm làm vậy cũng không sai, có thể thể hiện được tình cảm không thể đè nén của Nạp Lan Dung Nhược đối với thê tử Lư thị.

Những người khác: "..."
[Đạo diễn chú giỏi lắm, nói phản bội là phản bội ngay được!]
[Tại sao có thể vì bọn họ diễn tốt mà để mặc cho chúng tôi bị ngược đãi chứ QAQ.]
Hoàn toàn không có sự công bằng.

Nạp Lan Dung Nhược và Lư thị tình cảm rất tốt, không lâu sau, Lư thị mang thai.

Cả phủ Minh Châu được bao phủ trong một bầu không khí tràn ngập vui sướng và hạnh phúc, cái thai này của Lư thị chính là trưởng tôn của Nạp Lan Dung Nhược.Trong thời gian Lư thị mang thai, Nạp Lan Dung Nhược thường xuyên ở bên cạnh nàng, nhìn con của mình từ từ lớn lên.

Đây là đứa con của hắn với thê tử mà hắn yêu thương nhất, bất luận là nam hay nữ thì cũng đều là báu vật của hắn.

Chỉ là ai cũng không ngờ rằng, khi đứa bé ra đời thì Lư thị lại ra đi không lâu sau đó.


...!
Nạp Lan Dung Nhược có con trai trưởng, nhưng thê tử Lư thị thì đã vĩnh viễn từ bỏ trần thế sau khi sinh hạ hài tử được mười ngày.

Thùy niệm tây phong độc tự lương, tiêu tiêu hoàng diệp bế sơ song, trầm tư vãng sự lập tàn dương.

Bị tửu mạc kinh xuân thụy trùng, đổ thư tiêu đắc bát trà hương, đương thời chích đạo thị tầm thường(2).

(2) Dịch nghĩa: Ai biết ý lạnh của gió thu, lá vàng khắp chốn, cửa sổ khép lại không nỡ nhìn.

Dưới tàn tịch đứng trầm mặc nhớ chuyện xưa, rượu ngọt say giấc nồng, lại càng thú đọc sách uống trà, nhưng khi đó lại chỉ cho là chuyện thường mà thôi.(Nguồn: Fb Deep Blue)
Tận mắt nhìn thấy người thương của mình qua đời, Nạp Lan Tính Đức cảm thấy cực kỳ tuyệt vọng, trong lòng trở nên bi thương vô hạn.Trước kia thì ái ân hạnh phúc, giờ lại đau đớn đến vậy.Sau khi thê tử Lư thị qua đời, Nạp Lan Dung Nhược đã làm ra rất nhiều bài từ để hoài niệm về nàng.

Nạp Lạt Huệ Nhi là mối tình đầu trong sáng mơ hồ của Nạp Lan Dung Nhược, còn Lư thị mới là chân ái cả đời, chuyện này các nữ nhân bên cạnh Nạp Lan Dung Nhược đều biết, thị thiếp Nhan thị, kế thất (vợ kế) Quan thị và sau cùng là hồng nhan Thẩm Uyển hiểu rõ, trong lòng người nam nhân này, người quan trọng nhất với hắn, người mà hắn không bao giờ quên được chỉ có một mình Lư thị mà thôi.

---

Bộ phim này, bất luận là đang diễn hay không diễn thì tâm trạng của Hoắc Sâm cũng không được tốt cho lắm.

Trong phim, Bao Tử diễn cảnh khi qua đời quá tốt, thậm chí còn làm cho Hoắc Sâm cảm giác là vợ mình chết thật rồi, cho nên sự bi thương được bộc lộ ra cũng hoàn toàn chân thật.

[Bánh bao ngốc nhà mình mà sinh ra ở thời chiến.]
[Thì nhất định sẽ sống rất tốt.]
[Dù sao nếu mà gặp nguy hiểm...]
[Chỉ cần giả chết là thoát được.]
Khi quay xong, vì đây là cảnh cuối của Bao Tử, nên Hoắc Sâm cũng không vui chút nào ( ̄^ ̄)ゞ.

[Còn chưa diễn đủ thì đã để vợ tôi thăng thiên rồi.].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận