Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng


Và thế là, Hoắc Sâm chẳng thèm quan tâm là mình đang diễn nữa, cúi đầu mổ lên môi Bao Tử một cái, dịu dàng nói: "Không vội."
Lư thị bánh bao: "..."
[Nếu em nhớ không lầm thì...]
[Kịch bản không phải như vậy mà.]
...!
Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục, đạo diễn Phùng trên trán nổi đầy gân xanh, cuối cùng cũng phát điên quát: "Hoắc Sâm! Cậu làm sao vậy hả?! Sự chuyên nghiệp của cậu đi đâu mất rồi?! Đừng để NG nữa, tập trung diễn cho tôi, quay xong thì vợ chồng cô cậu có không vội thế nào tôi cũng chẳng thèm quản đâu!!!"
Hoắc Sâm: "..."
[Đạo diễn Phùng, nếu vợ chú mà nằm trong ngực chú thì chú còn chuyên tâm diễn xuất được chắc? Cháu không tin!]
[Tóm lại là cháu không làm được!]

[Trẫm là người chỉ thích mỹ nhân, không màng giang sơn =w=.]
Bao Tử: "..."
[Cảm ơn đạo diễn Phùng đã cứu cháu trong lúc nước sôi lửa bỏng.]
[Nếu không chắc cháu đã hiện hình thành sắc nữ rồi.]
[Chồng em quyến rũ quá đi!]
---
Cuộc sống sau khi thành thân của hai phu thê có thể nói là tình chàng ý thiếp, tựa hồ trên thế gian này không còn điều gì tốt đẹp hơn nữa.Thậm chí Nạp Lan Dung Nhược trước giờ vẫn luôn mãi tiếc nuối khi đã bỏ lỡ kì thi đình do bị bệnh, bây giờ cũng đã được hạnh phúc làm cho nguôi ngoai.

Mà Lư thị hiền thục nết na lại càng khiến cho mọi người từ trên xuống dưới trong phủ Minh Châu yêu mến.

Lúc này Nạp Lan Dung Nhược còn chưa bước lên con đường làm quan, cho nên cũng khá rảnh rỗi, những lúc không có việc gì làm, hắn chỉ thích được ở bên Lư thị.Trong thư phòng, Nạp Lan Dung Nhược đang viết chữ, Lư thị đứng bên cạnh bàn mài mực cho hắn, cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, khiến cho những áng thơ của Nạp Lan Dung Nhược cũng trở nên bay bổng.

Bỗng nhiên ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy gương mặt nghiêng của thê tử, nhã nhặn mà xinh đẹp, Nạp Lan Tính Đức dừng bút, nhìn Lư thị một lát rồi trêu chọc nàng.Lư thị hai tai đỏ hồng, lấy chân đá nhẹ phu quân.Gió xuân ấm áp thổi từ cửa sổ vào phòng, mang theo mùi cỏ non thơm ngát.Lư thị khẽ ngẩng đầu, thản nhiên nở nụ cười, gương mặt tươi thắm như hoa đào.

Có một thê tử như thế, còn gì để đòi hỏi nữa đây.

...!

"Cut! Sáng nay quay đến đây thôi, một giờ chiều chúng ta tiếp tục."
Thật ra thì á, mọi người đứng xung quanh đều rất ngạc nhiên, vì cho dù là đang diễn thì gương mặt cũng rất khó nói hồng là hồng được, nhưng mà Bao Tử lại có thể đỏ mặt rất đúng lúc, hai tai cũng hồng rực lên.

[Quá thần kì.]
[Quá đáng sợ.]
Bọn họ ai cũng nghi ngờ nhưng không mở miệng hỏi, có lẽ người ta có kĩ năng riêng của mình.

Về vấn đề mặt đỏ tai hồng này, sau khi chấm dứt cảnh quay, Bao Tử lập tức hùng hổ đi tìm Hoắc Sâm để tính sổ.

[Rõ ràng đang quay phim nghiêm túc!]
[Vậy mà hai cái chân bên dưới bàn của Hoắc Sâm lại cứ giơ ra trêu chọc mới ghét chứ!]
Bao Tử rất sợ nhột, mặc dù trong phim đang là đầu xuân, nhưng thực tế lại là mùa hè, phải mặc y phục đời nhà Thanh quả thật giống như đang trong phòng tắm hơi vậy.Cho nên lúc máy quay chỉ quay nửa người trên thì Bao Tử sẽ len lén vén vạt váy lên cho mát chân, mà điều này lại càng dễ dàng cho Hoắc Sâm làm bậy, từ góc độ của hắn, có thể nhìn thấy rõ ràng mắt cá chân của Bao Tử đang lộ ra.Kết quả, "Hoắc Sâm đùa giỡn vợ" login thành công, lập tức giơ chân lên khẽ cọ vào mắt cá chân của vợ, thế là bánh bao ngốc nhà hắn nhột quá nhưng phải cố nhịn, cái mặt nhỏ và hai tai nhanh chóng đỏ ửng chỉ trong một phút đồng hồ = v =.


[Chồng nghịch ngợm quá đi!]
[Xấu lắm!]
Đối mặt với sự khởi binh vấn tội của Bao Tử, Hoắc mỗ chỉ trả lời: "Bánh bao, cảnh quay này cần em phải đỏ mặt, vì Lư thị xấu hổ mà, anh chỉ đang giúp em thôi."
"..."
[Nếu đúng vậy thật thì em phải cảm ơn anh rồi.]
"Vợ, em lại nghĩ đến chuyện gì đen tối chứ gì?" Hoắc Sâm ghé miệng vào tai Bao Tử trêu chọc.

"→_→".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận