Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng


Sau khi ăn xong, vì là đêm tân hôn, cho nên...!
"Chúng ta đi ngủ thôi."
"Vâng."
Lư thị tiến lên cởi áo cho Nạp Lan Dung Nhược, hai người ôm nhau nằm xuống giường, kéo rèm xuống, che lại hình ảnh bên trong.

"A ~"
"Sao vậy?"
"Dưới lưng bị cái gì đâm vào, đau quá!"
...!
Một ngày quay phim kết thúc, điều khiến cho mọi người phải cảm thán chính là – Con mẹ nó, không hổ là hai vợ chồng, diễn cảnh thành thân không hề xấu hổ chút nào, trái lại còn vô cùng tự nhiên.

[Rõ ràng biết là người ta đang diễn.]
[Nhưng vẫn không nhịn được mà ghen tị.]

"Tốt lắm, hôm nay đến đây thôi, mọi người tối nay nghỉ ngơi cho khỏe nhé." Phùng Tần Sinh nói.

Hoắc Sâm: "→_→"
[Chậc chậc, tối nay là đêm động phòng hoa chúc của tôi mà.]
[Không thèm nghỉ ngơi nhé.]
[Nhập vai quá rồi!]
---
Lúc trở về khách sạn thì cũng đã muộn rồi.

Vốn là thời gian để nghỉ ngơi, nhưng Hoắc Sâm lại đang cực kỳ hưng phấn, cũng khó trách, cảnh quay vừa rồi thật sự đã khiến hắn rạo rực muốn phát hỏa.

Nhưng hoa rơi cố ý nước chảy vô tình, vì buổi sáng phải dậy sớm nên bây giờ Bao Tử đã buồn ngủ muốn chết rồi QAQ.

[Kẻ nào dám quấy rầy giấc ngủ của bổn cung, giết không tha!]

"Vợ, có muốn động phòng hoa chúc không = v =?"
"Không muốn."
"QAQ"
Hoắc Sâm dù muốn lắm nhưng cũng đành thôi, vì hắn cũng xót vợ mà, hắn biết rõ lúc nào nên hay không nên, chỉ cần tình cảm tốt như keo sơn, thì ngày nào cũng là đêm động phòng hoa chúc.
"Ngày mai còn phải dậy sớm đấy!!!"
"Anh biết rồi, anh ôm em ngủ mà."
"Thế sao móng vuốt của anh cứ sờ tới sờ lui thế →_→?"
"..."
[Sờ cũng không cho, vợ hẹp hòi!]
[( ̄^ ̄)ゞ]
"Ngủ ngon, tân nương Bao Tử."
"Buồn nôn quá."
"Lần trước lúc đọc tiểu thuyết em nói là thích nam chính biết nói ngọt mà?"
Bao Tử rúc vào ngực Hoắc Sâm cọ cọ, nhắm mắt lẩm bẩm: "Nhưng đây là đời thực, em chỉ thích anh ngốc nghếch đáng yêu thôi."
Hoắc Sâm: "( ̄▽ ̄)"
[Huhu, trong lòng nhộn nhạo quá!]
[Vợ thật tốt = v =.].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui