Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
Có thể nói rằng sự xuất hiện của Bao Tử đã khiến cho Hoắc Sâm thay đổi hoàn toàn chỉ trong tích tắc, đây là điều khiến cả đoàn làm phim rất bất ngờ - Ù uôi, tự nhiên có con Husky từ đâu chạy đến đây vậy →_→.
Mà chuyện này càng chứng minh một điều rằng hai vợ chồng bọn họ không chỉ ngốc nghếch đáng yêu khi quay chương trình "Có em trong đời", mà mọi hành động cử chỉ thể hiện tình cảm của họ ở ngoài đời đều rất chân thực.
Đúng là ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết, hai người này mà ở cạnh nhau thì quả thật khiến cho người ta không thể chịu nổi.Có những người vừa chạm mặt là y như sao hỏa đâm phải địa cầu, có những người vừa gặp thì lại hận không thể quen biết sớm hơn, mà đối với hai vợ chồng này thì...!ừm, vừa mới gặp mặt vài phút thôi là trí thông minh của hai người đã tự động logout luôn rồi.
Kể từ giây phút Hoắc Sâm thấy vợ mình xuất hiện trong phạm vi của hắn là hắn đã bắt đầu có ý đồ xấu rồi, đặc biệt là lại vừa quay xong một cảnh thân mật gần gũi nữa chứ, khiến hắn càng thêm phấn khích hơn = v =.
Nhưng đạo diễn chỉ cho hai vợ chồng bọn họ nửa tiếng để đoàn tụ thôi, đúng lúc Hoắc Sâm đang nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Bao Tử thì đã bị rống ra ngoài quay cảnh tiếp theo rồi.
Hoắc mỗ: "( ̄^ ̄)ゞ"
[Luôn có những điêu dân muốn làm gián đoạn thời gian trò chuyện của bổn vương và ái phi.]
[Đúng là không có mắt mà.]
[Bay đâu!]
[Lôi đi chém cho ta!]
Hoắc Sâm mặc dù trong lòng có nhiều bất mãn, nhưng suy nghĩ lại thì vẫn nên thông cảm cho đạo diễn, người ta làm việc không dễ dàng gì, với lại nếu như không có đạo diễn sắp xếp cho cảnh quay này thì nhất định bánh bao ngốc nhà hắn sẽ không bao giờ chủ động tới đây gặp hắn đâu →_→.
[Hoắc mỗ, anh đúng là tiên đoán như thần.]
[Nếu như không có cảnh quay này.]
[Thì vợ anh chỉ một lòng nghĩ đến chuyện tiến quân vào ngành quảng cáo thôi.]
"Mau đi thay quần áo đi, xong ra ngoài xem anh quay phim."
"Dạ = v =."
...!
Tại sân huấn luyện của bộ đội đặc chủng, mọi người đã từ những tân binh trở thành những binh lính lão luyện, nhưng một con dao nếu thường xuyên lấy ra mài thì cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi bị rỉ sét.Khi còn là tân binh đương nhiên rất cần phải tập luyện một cách gian khổ, nhưng khi trở nên chuyên nghiệp rồi thì vẫn không được phép nghỉ ngơi, đạo lý "đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi" ai cũng biết cả.
Lục Tự Dương trong lần huấn luyện này tỏ ra vô cùng nghiêm túc, trời nắng chang chang, hắn cầm cây súng bắn tỉa nằm sấp trên mặt đất không nhúc nhích, giơ súng ngắm bắn 85 độ.Làm một tay súng
bắn tỉa cần có một kỹ thuật tốt, uy lực lớn và độ tín nhiệm cao, thêm nữa là khả năng bảo đảm an toàn bằng việc ẩn nấp, toàn bộ súng bắn tỉa đều phải có tuổi thọ cao.So với các loại súng bình thường thì súng bắn tỉa có nòng súng lớn hơn 100mm, vận tốc của viên đạn khi bắn ra nhanh hơn 100m/s.
Lục Tự Dương đang thực hiện việc ẩn nấp mai phục, tuy mồ hôi tuôn ra như mưa nhưng anh vẫn bất động như núi.
...!
Cảnh quay này khiến cho tất cả mọi người trong đoàn phải sợ ngây người, ôi má ơi, Hoắc ảnh đế cuối cùng cũng bộc lộ hết khả năng rồi, diễn gì mà chân thật quá vậy, quả là ngàn năm có một.
Sau một tiếng hô cut, Hoắc Sâm lập tức thoát ra khỏi nhân vật, tiếp theo vừa hát vu vơ vừa đi đến chỗ Bao Tử đang che ô đứng cạnh biên kịch.
Hoắc Sâm aka anh chồng cần được khen ngợi: "Thế nào? Vừa rồi em thấy anh có đẹp trai không? Có phong độ đàn ông không = v =?"
Bao Tử: "..."
Mọi người: "→_→"
[Tự cảm thấy mình quá ngây thơ.]
[Người ta chỉ đang muốn thể hiện sự hoàn mỹ trước mặt người thương thôi mà.]
[Aaa! Chúng tôi không hiểu! Cũng không muốn hiểu đâu!]
---
Ai cũng không ngờ tới, kể cả Bao Tử, rằng trong một bộ phim về nam nhân lại xuất hiện một cô gái.Điều này biên kịch cũng phải thừa nhận là cô đã lấy việc công làm việc tư, vì quá thích Bao Tử nên cô đã bỏ thêm một tình tiết vào phim, hơn nữa còn để cho hai vợ chồng ngốc diễn chung với nhau luôn.Nhưng điều khiến cô không ngờ tới chính là còn có một người còn "ra vẻ đạo mạo" hơn cả mình nữa.
Hoắc Sâm tìm đến biên kịch khi cô đang tập trung xử lý chút vấn đề trong kịch bản.
"Tiểu Trương.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...