Dịch: Hoangtruc
***
Triệu Phụ Vân lấy từng món bảo tài bày đầy ra mặt đất.
Hắn đã xác định trước, bản thân muốn luyện ra một ngọn đèn có thể phụ trợ bản thân tu hành, lại có thể dễ dàng giúp mình đấu pháp.
Hắn nhìn đủ thứ đồ dưới đất, cầm cây đèn Kiếp Hỏa đăng để qua một bên đồng thời ngẫm nghĩ đã có cây đèn, hẳn là hắn còn cần dầu đốt, bấc đèn cùng lửa thắp.
Lửa đốt thì hắn đã tự có, còn dầu đốt và bấc đèn nữa?
Hắn suy ngẫm một lát, rồi thu cả vào, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Đập vào mắt hắn chính là một khoảng trời rực rỡ, ngọn núi vốn mang màu xanh đậm đã sớm bị màu hoa đỏ phủ đầy ắp.
Chẳng qua bước đi vài bước, hắn đã tới vách núi.
Một cơn gió thổi tới, cả người hắn như thể con diều bị thổi bay đi.
Chỉ thấy hắn dang mở hai tay, nhiệt khí trong thân thể trở nên nhẹ nhàng, tung bay trong gió.
Hắn cẩn thận cảm nhận loại cảm giác này, sau đó tự điều chỉnh thân thể trong hư không.
Mấy ngày nay, lúc tĩnh tu hắn vẫn luôn quan tưởng bản thân là ánh mắt trời tán loạn đang trôi nổi trong bóng tối vô biên, cảm nhận lấy lực lượng bài xích hấp dẫn vô hình kia, lúc này mới buông lỏng tâm tình rồi vung tay áo lên, cả người như biến thành một con chim lớn lướt qua hư không không, bay qua một khe núi của ngọn núi phía trước, nhẹ nhàng đáp xuống Tượng Bối sơn.
Đây không tính là lần đầu tiên hắn bay cao trên không trung nhưng lại là lần hắn tự tin nhất, bởi hắn không cần phải lo lắng mình rơi xuống, cũng không hề mệt mỏi.
Hắn tự tin mình có thể một mực trôi nổi trên hư không như vậy.
Đây là năng lực do tu hành Thuần Dương bảo điển mang đến.
Bất quá hắn vẫn cảm thấy bản thân còn phải học thêm phi đằng thuật cùng với độn thuật chân chính.
Hôm nay vừa hay có thể xử lý xong.
Hắn chuẩn bị đi tới Tàng Pháp lâu tìm đọc vài quyển sách luyện khí trong đó, tiện thể đọc qua phi đằng thuật cùng độn pháp luôn.
Tuy rằng bên trong Thuần Dương bảo điển có hỏa độn thuật nhưng hắn vẫn cảm thấy Thuần Dương bảo điển lại dường như không quá coi trọng thuật pháp cho lắm.
Dù trong đó có pháp thuật nhưng cũng đều là tu hành bảo điển, sau đó tự nhiên mà sinh ra năng lực, dù là hỏa độn thì trong sách cũng chỉ nói: “Dương hỏa luyện thiêu bản thân thông thấu, mới có thể hóa hỏa mà độn đi.”
Lên Tượng Bối sơn, hắn còn có thể đọc bảng thông cáo, xem thông cáo mới dán lên.
Hắn đọc qua, bên trên có nói sau giờ Ngọ có đạo sư giảng giải về Ngự Kiếm thuật.
Hắn không hẳn là không có hứng thú với Ngự Kiếm thuật, nhưng so ra thì những người lấy kiếm thuật làm chủ tu chủ yếu là Ngũ hành thuộc Kim, sau khi Trúc Cơ xong có thể khiến kiếm của mình càng lúc càng sắc bén, mà Pháp Tính ẩn chứa trong phù lục cũng nhất định là phải sắc bén, hoặc là những pháp tính có lợi cho ngự kiếm mới tốt.
Pháp Tính ẩn chứa bên trong phù lục của hắn không có những thứ này, nếu hắn còn tu tập Ngự Kiếm Thuật thì quá thua kém những người có Pháp Tính bên trong phù lục phù hợp với kiếm pháp.
Hắn không đi nghe giảng pháp, trên đường đi cũng gặp qua không ít đồng môn tới nghe pháp, hắn không nhận ra họ, cũng không để ý tới họ mà đi thẳng tới Tàng Pháp lâu.
Lúc này hắn đến thẳng giá sách chuyên về luyện khí.
Có một số người thích nghe người khác giảng giải, nghiền ngẫm những cảm ngộ của người khác để áp dụng cho mình, nhưng cũng có một số người thích tự mình tìm tòi tự cân nhắc lấy.
Triệu Phụ Vân thích tự mình học tập.
Trong Hạ Viện cũng có rất nhiều pháp thuật kỹ nghệ mà hắn mày mò tự học cả, cho nên rất ít người biết rõ.
Một hàng sách luyện khí kia có rất nhiều chủng loại, hắn bỏ qua luyện cờ phiên, ấn chương, châu, kiếm các loại mà tìm đến hàng luyện “đèn“.
Sách nơi đây đều là sách giấy, hiển nhiên là bản sao chép tay, không phải là loại sách lá vàng hay sách lá bạc, càng không có loại sách thẻ tre.
Không phải nguyên bản mà chỉ là sao chép lại cũng không sao, mọi người cảm thấy thuận tiện là được.
Mặc dù hắn có thường thức cơ bản về luyện khí cùng pháp môn luyện khí đơn giản nhưng chưa từng chính thức học qua pháp môn tế luyện pháp khí nào cả.
Thường thức cơ bản về luyện khí cho hắn biết pháp khí khác nhau sẽ có luyện pháp khác nhau, kết hợp những tài liệu khác nhau sẽ cho ra uy lực pháp khí khác hẳn.
Hắn lấy ra một quyển “Tuyển tập những đặc điểm cấu thành pháp khí loại hình Đèn”
Hắn ngồi xuống bàn bên cạnh đó, say mê đọc.
Nội dung dễ đọc dễ hiểu, không có từ ngữ cao thâm gì cả.
Trong đó nói đến pháp khí loại hình Đèn là một loại pháp khí thi triển hỏa pháp tốt nhất, đại biểu cho pháp khí dương tính.
Sau khi pháp khí ngọn đèn được thắp lên có thể sáng vĩnh viễn, không cần phải khu ngự, có diệu dụng hộ thân.
Phần lớn các loại pháp khí loại đèn đều có diệu dụng phá tà và phá ẩn độn, có thể phòng ngừa ngoại ma tập kích quấy rối.
Mà kết cấu một ngọn đèn bao gồm thân đèn, dầu thắp, bấc đèn, lửa đèn.
Trong đó lửa đèn là quan trọng nhất.
Lửa đèn mạnh hay yếu quyết định đến uy lực pháp khí ngọn đèn này.
Hơn nữa trong sách còn nói nếu chọn tư liệu thì tốt nhất có thể kết hợp được cả ngũ hành lại.
Sau đó là một hàng dài các tên gọi các loại pháp khí đèn nổi danh.
Trong lòng Triệu Phụ Vân cũng hiện lên tên vài loại đèn như Bảo Liên đăng, Bát Cảnh đăng.
Mà ngoài lửa đèn, thì chính là chọn thân đèn cùng bấc đèn rồi.
Trong này cũng nêu ví dụ vài loại tài liệu, hắn lật qua mấy trang về lựa tài liệu làm thân đèn.
Vì hiện tại trong tay hắn đã có cây đèn Kiếp Hỏa đăng, không có ý định sử dụng đèn khác, chưa kể bản thân hắn cảm thấy ngọn đèn này cũng không tệ, dù sao còn có thể chứa được cả kiếp hỏa bên trong được mà.
Về lựa bấc đèn, thì trong này có nói nếu được thì nên chọn gân rồng, gân phượng vũ là tốt nhất.
Trong sách có nói nếu chọn gân rồng, phượng vũ làm bấc đèn thì có thể khiến lửa đèn diễn sinh ra Long Phượng chi uy.
Triệu Phụ Vân bỏ qua cái này, sau đó lại nhìn tiếp trang sau.
Trong đó có nói chọn bảo tài có tính mộc làm bấc đèn cũng không tệ, mộc sinh hỏa.
Triệu Phụ Vân biết có rất nhiều sợi bấc đều được làm từ sợi vỏ cây bện thành đấy.
Trong đó còn có pháp môn nói có thể dùng tóc mình bện thành bấc đèn, lại có chỗ nói dùng gân giao long thay thế gân rồng cũng được, cũng có thể dùng mấy loại hỏa điểu khác thay thế cho phượng vũ.
Quyển sách này cũng chỉ giới thiệu đại khái.
Hắn lại nhìn tiếp quyển sách khác, đều liên quan đến pháp môn rèn luyện một loại đèn cụ thể nào đó.
“Xích Viêm thần đăng?” Triệu Phụ Vân tiện tay cầm lên xem, biết đây là một quyển sách nói về việc lợi dụng thần uy của Thần Quân mà luyện chế thành đèn, cũng không khác nhiều với cách mình luyện chế ở Vụ Trạch lắm.
Trong lòng của hắn không khỏi có chút hưng phấn nho nhỏ, bởi vì hắn chưa đọc qua quyển này, mới nghe đạo sư nói qua một lần mà đã có thể luyện thành rồi, thành tựu này đủ khiến tâm tình hắn tốt đẹp không ít.
“Hỏa Nha đăng.”.
ngôn tình hoàn
Mở ra nhìn, bên trong giới thiệu đây là một chiếc đèn có thể sử dụng lửa đèn huyễn hình ra con hỏa nha, có chút huyền diệu, sau đó hắn buông xuống.
“Thuần Dương Ích Ma đăng!” Trong lòng của hắn khẽ động, mở quyển sách đó ra nhìn.
Trong này có ghi lại cách luyện chế, không thể nói là phức tạp, lại có công hiệu trừ ma.
Hắn thấy ra nếu để các tu sĩ khác dùng để hộ thân trong lúc tu hành cũng rất tốt, nhưng với bản thân hắn lại không có tác dụng gì.
“Càn Dương Luyện Ma đăng!” Triệu Phụ Vân nhìn cái tên này, trong lòng lại khẽ động, mở ra nhìn, sau đó ngồi xuống cạnh đó, tỉ mỉ đọc qua..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...