Nhất Gia Tam Khẩu

Nhị thập tam.

Lúc anh trai cùng ba ba mang hành lý tiến vào, ta đang cầm chén trà ngồi trên sô fa. Trà lá a, ta chưa bao giờ uống a.

Anh trai dùng ánh mắt mang cười nhìn ta một cái, đưa cho ta một lọ nước chanh uống dở: “Giải quyết, đừng lãng phí.”

Ba ba thì đem túi đặt trên ghế hỏi: “Mẹ, anh rể không qua đây với chị?”

Bà nội một bên rót trà cho anh trai, một bên nói: “Ai như anh, chị anh cuối năm phải ở nhà chồng, về nhà mẹ đẻ làm chi?”

Ba ba cười nói: “Cái gì nhà chồng mẹ đẻ? Ko phải cách Hương trấn có một mặt tường sao?”

Ta liền sáp một câu: “Dượng làm gì ạ?”

Ba ba cười: “Bí thư chi bộ Đảng Hương trấn.”

Bên kia anh trai đón chén trà nói tiếng cám ơn, bà nội đối với gương mặt anh trai phỏng chừng cả người ko đc tự nhiên, cười thực miễn cưỡng.

Ba ba nói: “Ta trước đem hành lý về phòng.” Liền xách bao nhỏ bao to đi vào, anh trai liền thả chén trà nói: “Ta giúp ngươi.”

Anh trai cùng ba ba mới vào phòng, bên kia bác cùng một ‘ba ba phiên bản trung niên’ đeo kính đã trở về. Nhìn bộ dạng hình như là ông nội, kỳ thật so với tưởng tượng của ta trẻ hơn nhiều.

Ông nội mặc kiện áo lông, tay chắp sau lưng, khoan thai đi tới quét một lượt phòng khách, nghiêm khắc mở miệng: “Xú tiểu tử kia đâu?”

Bà nội trách cứ nói: “Về cũng đã về, đừng mở miệng là mắng nó.”


“Nó làm chuyện hỗn trướng như vậy tôi sao ko thể mắng? Không nói một tiếng liền ly hôn với Bình Bình, xem con nhà người ta là cái gì?” Ông nội giận dữ ngồi xuống cạnh ta, liếc mắt một cái hỏi: “Hài tử nhà ai?”

Ta có chút khẩn trương xoa tay, cười: “Nhà này nga, không phải nhà người.”

“Ân?” Ông nội mãnh chau mày, đẩy mắt kính, trầm giọng: “Nhà ai?”

Ông nội nhíu mày hảo nghiêm khắc, làm ta sợ nhảy dựng, rụt rụt phía sau, lớn tiếng trả lời: “Nhà Trúc Khiêm ba ba.”

Ba ba rất nhanh từ trong phòng lao ra, ôm chặt lấy ta vào lòng: “Ba, ba muốn mắng thì mắng con, đừng dọa Vũ Nhiên.” Cảm tình ba ba vừa mới tránh sau cửa?

Ông nội mày nhăn càng chặt, chỉa vào ta hỏi: “Này là Trúc Lan nói, con anh?”

Ba ba cúi đầu, thật biết điều ứng với: “Dạ.”

Ông nội đẩy mắt kính, nói: “Anh đi theo tôi.” Nói xong hướng thư phòng đi.

Ông nội cùng ba ba đi rồi, anh trai mới ló đầu ra, bà nội cười tiếp đón: “Cậu ra ngoài ngồi đi, ông lão nhà tôi có điểm nghiêm khắc chút.”

Anh trai nói: “Không sao, cháu sửa sang lại hành lý.”

Bác nhìn tình hình trong nhà nói: “Mẹ, con đi nấu cơm.”

Bà nội nói: “Gọi Bân tử cùng ba ba nó lại đây ăn cơm đi. Gọi điện thoại trước.”

Chờ bác đi rồi, anh trai một lúc sau mới đi ra, bà nội gọi điện sau không bao lâu có một bé trai khoảng 10 tuổi cùng một nam nhân hơn 30 đi tới.

Bà nội nói bé trai kia gọi là Vương Bân, còn nam nhân kia, gọi dượng đc rồi.

Vương Bân đi tới gọi tiếng ca ca liền chạy vào bếp, nhưng thật ra dượng ở lại cùng anh trai nói chuyện.

Giữa trưa ăn cơm, liền kéo trương bàn gấp kê giữa TV cùng sô fa, khi bác đi gọi ông nội cùng ba ba, bên mặt ba ba còn hồng hồng nốt dấu tay, thần tình ủy khuất.

Tất cả mọi người ngồi xuống, anh trai đuổi ta tới ngồi bên bà nội, để ba ba ngồi cạnh mình.

Bác đôi mắt lòe lòe đảo tới đảo lui giữa hai người, còn dượng chỉ cười tủm tỉm.

Ông nội ‘soi’ anh trai một lúc mới thôi, uống rượu.

Một bữa cơm cổ cổ quái quái, cho nên a, ta đã nói là ko cần về a, thật không thoải mái.

Ăn cơm sau ông nội về phòng, bà nội đẩy bác đi vào khuyên ông, qua thật lâu mới lắc đầu đi ra.


Trên đường ta chạy tới phòng hỏi ba ba: “Ông nội sao lại đánh ba?”

Ba ba chỉ bên trái: “Này là đánh ta 15 tuổi lên giường với nữ nhân.” Sau chỉ bên phải: “Này là đánh ta không nên tìm Bình Bình làm thế thân.”

“Ác? Ba có nói cho ông biết ba thích anh…………. Ngô ngô………” Còn chưa nói xong đã bị ba ba bưng kín miệng: “Đừng nói lung tung, ba chưa dám nói, sẽ đánh chết người đấy.”

“Vậy ông làm gì lại tát ba?” Ta chỉ vào mặt bên phải của ba ba hỏi.

“Ba nói là bởi vì ma ma con nên mới ….. a.” Ba ba miết mắt nhìn anh trai.

Anh trai ngồi bên giường ba ba, cười cười: “Ta ko ngại.”

Ba ba quay đầu trở lại, buông tay nói thầm: “Ta để ý a.”

Anh trai cười cười đem ba ba tha qua, nói: “Ta biết.” Sau đó lấy tuýp thuốc mỡ trong ví ra: “Ta bôi cho ngươi vẫn là tự mình bôi?”

“Này cái gì?” Ba ba hỏi

“Tiêu thũng, ta phỏng chừng sẽ dùng đến nên mang theo.” Anh trai nói xong mở nắp đậy.

Ba ba dùng loại ánh mắt ‘nam nhân này thật là’ nhìn anh trai, nói: “Ta tự tới.”

Anh trai bóp thuốc lên đầu ngón tay ba ba, ta sát sát sát da vịt đầy người: “Buồn nôn a ~~~”

Anh trai nói: “Lúc em bám anh làm nũng còn buồn nôn hơn.”

Ta cắn răng, ta nghiến răng, lưu mấy người buồn nôn, ta ra ngoài còn ko đc.

Đi ra ngoài cũng mau 4h, dượng nói phải về nhà nên chào bà nội ra về.

Còn lại ta cùng bà nội hai người ngồi trong phòng khách.


Bà nội nói: “Vũ Nhiên trưa ăn không nhiều lắm, Vũ Nhiên thích ăn gì nói cho nội, nội tối làm cho con ăn?”

Ta nhìn bà nội, cười: “Ông nội ko trách ba ba, con gì cũng ăn đc.”

Bà nội sửng sốt một lúc, thở dài: “Bà cũng muốn mà.” Liền chuyển đề tài.

Sau ta mới biết ông nội cùng bà nội đều là lão sư ở trường, trước khi về hưu bà nội dạy toán, ông dạy hóa.

Còn có, mọi người ở trường học gọi ông là chủ nhiệm Lệ, bất quá ông càng thích nghe học trò gọi ông thầy Lệ.

Trên cảm giác ông nội tuy rằng nghiêm khắc điểm, mặt khác thật ra không có gì khiến người ta không thoải mái.

Tối nay bầu trời tối đen, anh trai cùng ba ba còn lui trong phòng, bà nội nói với ta đi làm cơm, ta cùng qua hỗ trợ liền bị bà đuổi ra.

Một người có điểm nhàm chán xem TV, nhà ta 100 bình (3600 m2) ta còn ngại ít, chạy tới nhà ông có hơn 30 bình (1080 m2) ta mới phát hiện mình nhiều hạnh phúc.

Cuối cùng quyết định xem anime ‘CLB tiểu thần long’, đúng lúc đó ông nội đi ra.

Ta vội hạ thấp âm thanh, hương sô fa xê dịch, sau đó lần thứ hai trong ngày ông nội ngồi cạnh ta.

_______________

CLB tiểu thần long: ảnh đây, bạn cũng chả biết nó là cái gì, nhấn vào ảnh để tìm hiểu thêm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui