Làm xong rồi, Karen rất hài lòng trong khi Tô Túc lại cực kỳ hối hận.
Mãi đến khi xe dừng lại ở trước cửa chung cư rồi, Tô Túc vẫn còn đang ảo não lầm bầm. Bởi vì hai chân cô bây giờ căn bản là đã mềm nhũn tới nỗi muốn bước đi cũng khó khăn! Sao mà cô lại ngây thơ đến mức tự đưa mình tới bên miệng con sói háo sắc không biết tiết chế này chứ? Làm hại bản thân suốt cả một buổi tối cùng với buổi sáng hôm sau cũng chưa thể nào bước xuống được chiếc giường King Size kia, bất luận mình xin tha như thế nào, uy hiếp như thế nào thì Karen cũng luôn có biện pháp để dụ cô tách hai chân ra, sau đó cậu sẽ hung hăng tiến vào, chiếm hữu cô một lần nữa…… Nhớ tới những triền miên tươi đẹp đó, mặt Tô Túc lại đỏ bừng lên.
“Tô Tô?” Karen giúp cô mở cửa xe “Chúng ta tới nơi rồi.” Cậu nở nụ cười giống như vừa trúng được giải thưởng lớn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tôi biết rồi.” Tô Túc vội vàng cúi đầu để che đi gương mặt đỏ ửng. Đáng chết, cô cũng sắp biến thành sắc nữ rồi.
“Tô Tô, chị bị gì thế, sao mặt đỏ vậy?” Nhưng đôi mắt sắc của Karen vẫn phát hiện ra, cậu nhếch lên một nụ cười mờ ám rồi cố ý hỏi cô.
Tô Túc liếc tên đầu sỏ gây tội kia một cái, cô tức giận nói: “Không có việc gì!”
Chỉ là ở trong mắt Karen, bộ dáng hờn dỗi của cô lại đáng yêu đến không thể tưởng được, cậu hít sâu một hơi, bụng dưới lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch “Tô Tô, chị đừng dụ dỗ tôi nữa được không? Rõ ràng biết thân mình chịu không nổi.”
“Karen Modi!” Tô Túc cuối cùng cũng bùng nổ.
Karen biết đây đã là cực hạn của cô cho nên cậu nhịn lại xao động, không đùa với cô nữa, cậu cười rồi vươn tay ra “Xuống xe nào, công chúa điện hạ.”
Mặc dù cô rất không muốn nắm cái tay kia, nhưng hiện thực về tình trạng thân thể làm cho Tô Túc phải suy nghĩ lại một chút, cuối cùng cô cũng quyết định không phồng má giả làm người mập, Tô Túc mím môi đặt tay mình lên trên tay cậu.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Xúc cảm ấm áp đó làm cả hai người giật mình, hành động nắm tay vô cùng đơn giản vậy mà lại khiến cho cả cô và cậu đều thấy rung động như thế.
Tầm mắt của hai người trong lơ đãng mà quấn vào nhau, một cảm giác hạnh phúc lan tràn từ tận đáy lòng của Tô Túc và Karen.
Karen nắm chặt tay còn Tô Túc thẹn thùng rũ mắt, bước chân xuống xe.
Ai ngờ, Tô Túc xem nhẹ trình độ mềm nhũn của hai chân mình, cho dù có Karen đỡ thì khi bàn chân cô vừa chạm đất cũng loạng choạng làm cho Tô Túc xém té sấp xuống.
Karen nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy cô “Tô Tô, bảo bối, không thể đi thì nói cho tôi biết, để tôi ôm chị là được rồi, chị mà té bị thương thì tôi sẽ đau lòng lắm.” Cậu ôm chặt cô trong ngực, sau đó giống như thương tiếc mà nói ở bên tai cô.
“Cũng không biết là do lỗi của ai.” Tô Túc đỏ mặt trừng cậu một cái.
“Của tôi.” Karen chẳng những không phủ nhận mà ngược lại, cậu còn rất là đắc ý, “Cho nên, để tôi chịu trách nhiệm.” Vừa dứt lời, cậu liền bế ngang cô lên.
“A——” Tô Túc hét lên thất thanh “Nhanh bỏ tôi xuống.” Sau này cô còn miếng thể diện nào để gặp người khác sao?
“Ngoan đi Tô Tô, chị đừng lộn xộn nữa, bây giờ còn không có nhiều người nhìn chị, nhưng chị mà lộn xộn nữa thì tôi cũng không dám đảm bảo đâu.” Cậu vừa cúi đầu in lên trán cô một nụ hôn vừa bước nhanh về phía trước.
Tô Túc rên rỉ một tiếng rồi vùi đầu vào trong ngực Karen, cậu quả thật là ma chướng của cô!
Ngày 16 tháng 6 là sinh nhật của Tiêu Oánh, cô ấy bao cả một phòng riêng lớn ở trung tâm giải trí để mở tiệc chiêu đãi với bạn bè. Nhóm ba người Tô Túc do có công việc nên mới tới muộn một hồi. Lúc đó mọi người đã chơi rất High rồi nên lập tức phạt ba người họ ba ly rượu.
Một lúc sau, Tô Túc mới cung kính dâng lên tất cả album của Nolan Modi kèm với chữ ký, lại cộng thêm một tấm poster lớn do tự tay Nolan Modi viết câu “Sinh nhật vui vẻ” cho Tiêu Oánh.
Đám người vây quanh ở bên cạnh đều đã đố kỵ đến đỏ con mắt “Tiêu Oánh, cậu lời to rồi…… Tô Tô, cậu đào được ở đâu vậy?”
“Haha, sơn nhân tự có diệu kế.” Tô Túc cười ha ha một cái.
Còn Tiêu Oánh hiện tại đã yêu thích món quà của Tô Túc đến không nỡ buông tay, cô ấy liếc cô một cái “Coi như cậu còn có lương tâm.” Con nhỏ này, quả nhiên là có quan hệ bí mật với Nolan.
“Cảm ơn đại nhân đã thả tôi một con ngựa (*).” Tô Túc cười lấy lòng, cảm ơn cô ấy không có nói với người khác về chuyện Karen xuất hiện ở chung cư.
“…… Hừ!” Cô không có bị ngốc, được chưa? Nói cho người khác thì làm sao hôm nay cô có phúc lợi như vậy?
“Mấy cậu đang thầm thì cái gì vậy?” Bạn học ở bên cạnh khó hiểu mà hỏi.
“…… Không có việc gì.” Tiêu Oánh quay đầu nhìn về phía La Tử Sơ với Dương Gia “Quà của hai người đâu?”
“Là cái kia nha.” La Tử Sơ thật không biết xấu hổ mà chỉ vào đĩa CD Tiêu Oánh không nỡ buông tay.
“Này này……”
“Làm ơn đi, nếu không phải bọn tớ nhắc thì làm sao mà Tô Túc nghĩ tới lấy cái này tặng cậu.” La Tử Sơ bĩu môi. Rõ ràng món quà sinh nhật tốt nhất đã ở bên cạnh rồi, để cho tên nhóc luôn bám dính lấy cô động ngón tay một chút là được, vậy mà Tô Tô còn phải đau đầu suy nghĩ nên tặng cái gì thì tốt, quả nhiên là con gái khi đang yêu thì IQ sẽ hạ xuống 0.
“La La, cậu cũng quá độc ác đi, xúi giục Tô Tô hy sinh lớn như thế.”
Nghe vậy, La Tử Sơ và Dương Gia cùng bật cười. Hy sinh đúng là đủ lớn, rõ ràng chỉ là một việc nhỏ thôi, vậy mà thằng nhóc kia còn muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, một hai đòi Tô Túc phải trả thù lao cho nó, thế là đêm hôm đó…… Chậc chậc chậc, các cô nghe thấy cũng phải mặt đỏ tim đập.
Biết bọn họ đang suy nghĩ cái gì, Tô Túc đỏ bừng mặt, con sói háo sắc đáng chết kia……
Không chú ý tới sự biến hóa của Tô Túc, một bạn học khác cảm thấy hứng thú mà nói: “La la, tớ nghe nói ban nhạc của bạn trai cậu sẽ đóng vai trò khách mời ở buổi biểu diễn của Nolan Modi, thật lợi hại nha.”
“Đừng nói nữa, ban nhạc của bọn họ có thể sống tới trước khi buổi biểu diễn bắt đầu thì đã coi như không tệ rồi.” La Tử Sơ cười.
“Sao lại nói như vậy?”
“Ka……tiêu chuẩn của đoàn đội Nolan quá cao, ban nhạc cần phải đạt tới trình độ đủ tiêu chuẩn trước buổi biểu diễn mới được.” Bạn trai cô cũng đã luyện tập đến nỗi sắp suy sụp luôn rồi.
“Nhắc tới cũng thật kỳ quái, vì sao Nolan sẽ nhìn trúng một ban nhạc còn chưa ra mắt làm khách mời nhở?”
“Cái này……” Dương Gia mím môi cười trộm “Thật ra là nhờ phúc của người nào đó.” Bây giờ anh Tiêu gặp Tô Tô một lần liền mắng một lần, nói gì mà yêu đương còn phải kéo anh vào, vốn chỉ định chơi nhạc bình thường thôi, nhưng vừa nghe tới tiêu chuẩn biểu diễn siêu cao của ê-kíp xong thì họ liền bị kích thích lên ý chí chiến đấu, làm cho cho hiện tại Tiêu Hải phải liều mạng giống như Tam Lang (*).
“Khụ khụ.” Thấy đầu mâu đều chỉ hướng bản thân, Tô Túc xấu hổ mà ho khan hai tiếng.
“Đúng rồi đúng rồi, buổi họp báo phát sóng trực tiếp của Nolan hình như bắt đầu rồi.” Một người bạn cả kinh nói.
“Đúng rồi này, 9 giờ, nhanh đổi sang TV đi!” Đề tài này lập tức khiến cho mọi người cộng minh, bọn họ cùng chỉ hướng màn hình lớn dùng để hát karaoke.
“Này này, hôm nay chúng ta tới là để chúc mừng sinh nhật của Tiêu Oánh mà, xem TV làm gì. “Tô Túc ngăn cản nói.
“Nhanh lên nhanh lên.” Ai ngờ chủ tiệc so với ai khác còn vội vàng hơn.
“……” Tô Túc cạn lời, yên lặng tìm một góc xó ngồi xuống ăn đồ ăn vặt.
Vừa đổi sang TV, gương mặt tuấn mỹ đến không giống người thường của Karen liền xuất hiện ở trên màn hình lớn, khiến cho nhóm sắc nữ phải thét chói tai một trận, còn nhóm đàn ông lại ghen ghét một hồi.
“Cậu chuẩn bị concert như thế nào rồi?”
“Đã gần kết thúc rồi.”
“…… Nghe nói, khách mời ban đầu của concert là Sweaty, ngôi sao ca nhạc đang nổi ở nước Mỹ, cô ấy chính là bạn gái hiện tại của cậu sao?”
“Đúng lúc hóng được drama, may mắn!”
“Sweaty? Nolan lại đổi bạn gái rồi?”
“Chuyện này có gì mà hiếm lạ, tốc độ thay bạn gái của cậu ấy còn nhanh hơn thay quần áo.”
Tô Túc híp mắt, vậy là một năm nay cậu sống thật đặc sắc nha.
“Không.” Trên màn hình, Nolan cau mày trả lời, lời ít mà ý nhiều.
“Vậy hiện tại cậu có bạn gái không?”
Nghe vậy, người vẫn luôn chán ghét truyền thông hỏi đến việc riêng tư như Nolan vậy mà lại nở một nụ cười mê người, trong đôi mắt xanh lục đều hiện lên sự vui sướng “Đương nhiên là có.”
“Là ai?” Tất cả phụ nữ ngồi trong sảnh và phóng viên cùng đồng thanh hỏi.
Cậu tốt nhất là ngoan ngoãn một chút cho cô, nếu không, cô sẽ cho cậu đẹp mặt. Tô Túc thầm uy hiếp ở trong lòng.
“Cô ấy là một người con gái rất đáng yêu, tôi thật sự là yêu cô ấy muốn chết.” Hình như hôm nay tâm trạng của cha nuôi nhỏ rất tốt, ai hỏi gì liền đáp nấy, còn tỏ tình trước mặt mọi người, cuối cùng cậu chớp chớp mắt, khó được mà lộ ra ý cười nghịch ngợm “Nói thầm cho mọi người, cô ấy là người ở đây nha.”
Một trận ồ lên! Mặc kệ là trong sảnh lớn của buổi họp báo hay là trong phòng riêng, tất cả mọi người đều bị những lời này của cậu làm cho nổ tung.
“God! Bạn gái của Nolan Modi là người ở chỗ chúng ta, có khi nào là người chúng ta quen không?”
“Trời ạ trời ạ, vì sao không phải là tớ?”
“Cậu nằm mơ đi!”
Tiêu Oánh cũng ngây dại, cô như không thể tin được mà quay đầu nhìn về phía Tô Túc đang nghiến răng nghiến lợi, chẳng lẽ……
Các phóng viên buồn bực không thôi, tuy rằng hành tung của Nolan luôn khó nắm bắt hơn các minh tinh khác, nhưng một tin tức lớn như vậy mà bọn họ cũng không nghe được gì, thật là……thất trách. Xem tình hình này, khi về chắc lại sếp bị mắng một trận.
“Có thể tiết lộ cho chúng tôi thêm một chút không?” Một nữ phóng viên vội vàng hỏi.
Nolan nghiêng đầu qua một bên, giống như đang cân nhắc lợi-hại.
Còn dám nhiều lời nữa liền giết cậu. Trong mắt Tô Túc xẹt qua một tia sắc bén.
“…… Nếu cô ấy cũng đang xem TV thì khẳng định là đang nghĩ, nếu tôi nói thêm một câu nữa liền giết tôi.” Khóe môi Nolan nhếch lên một độ cong xinh đẹp, còn trẻ con mà nói “Nhưng tôi vẫn phải nói. Ai bảo hôm nay cô ấy tình nguyện đi dự tiệc sinh nhật của bạn cũng không muốn tới chỗ này với tôi, huống chi quà cho bạn cô ấy……”
Đang ngay thời khắc mấu chốt thì TV đột nhiên lóe lên một ánh sáng trắng rồi trở nên đen ngòm.
“Chuyện gì vậy? Chuyện gì vậy?” Mọi người ồn ào một trận.
“Cái đó…… Ngại quá, tớ không cẩn thận đụng phải điều khiển tivi.” Tô Túc chậm rãi nói.
“Tô Túc cậu……” Tiêu Oánh đứng lên, chỉ thẳng vào cô.
“Được rồi được rồi, Tô Tô cũng không phải cố ý.” Mọi người cho rằng Tiêu Oánh - fan cuồng của Nolan, muốn nổi bão nên vội vàng hoà giải.
Lúc này Tiêu Oánh mới khôi phục lại lý trí, thiếu chút nữa đã là cô đã hỏi Tô Túc có phải là người mà Nolan nói không trước mặt mọi người rồi.
“Nhanh nhanh nhanh, mở TV lên.”
“…… Không thể nói nữa, nói nữa lại bị cô ấy phát hiện thì đêm nay tôi cũng đừng nghĩ leo lên giường.” TV vừa mở lên thì đập vào mắt mọi người là nụ cười sủng ái của Nolan, rơi vào tai là câu nói cực kỳ ái muội của cậu ấy.
“A a a ——” đám con gái trong phòng lập tức trở nên điên cuồng, còn cánh mày râu thì thở phào nhẹ nhõm, may là thằng nhóc kia đã thành hoa có chủ, nếu không bọn họ còn tranh cái gì.
Karen Modi! Tô Túc nghiến răng nghiến lợi, rất tốt, rất tốt!
La Tử Sơ lại vui sướng khi người gặp họa, đêm nay thằng nhóc kia xong rồi.
(*): “Thả một con ngựa” nghĩa là tha cho ai đó một đường sống, ý bóng là chỉ không làm khó, bỏ qua cho một người.
(*): “拼命三郎”: Liều mạng Tam Lang, có xuất xứ từ truyện Thủy Hử, ý chỉ một người liều mình, liều mạng, chục ngàn người cũng khó có thể ngăn cản.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...