Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh.
Trong điện thoại rất lâu không có tiếng người, cuối cùng vẫn là chị Vương ho khan một cái: “Chưa ăn qua thịt heo còn chưa thấy qua heo chạy sao? Chị nếm mùi so với em còn hơn rất nhiều, nghe chị không sao đâu.”
Phó Điềm Điềm cảm thấy không đáng tin lắm nhưng cô cũng không có ai để xin giúp đỡ, thôi thì méo mó còn có hơn không vậy.
Ngày hôm sau, Phó Điềm Điềm chuyển khoản xong thì nhận được hàng. Để tỏ lòng thành ý, Phó Điềm Điềm đều chọn thứ quý nhất để mua, nhất là những thứ dùng để xoa bóp theo chị Vương giới thiệu, đặc biệt tốt trong việc làm dịu đi sự mệt nhọc, đây tuyệt đối làm người bạn tri âm tri kỉ của trung niên và người già.
Phó Điềm Điềm chuyển khoản xong Thẩm Thời Khanh liền tới, mắt nhìn đồ vật trên bàn: “Đây là hàng nhái.”
“Hả?”
Thẩm Thời Khanh chỉ vào một túi hàng: “Logo của cái này mặc dù cùng với logo của Thẩm thị có sự đồng dạng, nhưng cảm nhận khác biệt, hơn nữa hàng chính hãng mỗi một kiện hàng đều có tem mác.”
Phó Điềm Điềm lúc này mới phát giác tất cả đồ cô mua đều là sản phẩm của Thẩm gia, mấu chốt là mua nhiều như vậy nhưng không có một món nào là hàng thật.
Hơn nữa, Thẩm Thời Khanh đã cam đoan như vậy, thật khi dễ cô không biết mua hàng nha!
“Em muốn thì có thể tìm quản gia nhờ mua.” Anh nói.
Phó Điềm Điềm quả thực xấu hổ vô cùng, cô có thể tưởng tượng được nếu Thẩm Thời Khanh vừa vặn nhìn thấy, cô sẽ thật sự cầm những đồ vật này đưa ra ngoài, lớn mật đem sản phẩm nhà bạn trai đưa cho người nhà thi thôi đi, lại còn đưa đồ lậu, bộ mặt cả đời này của cô coi như bỏ.
Phó Điềm Điềm đầy phẫn nộ, cho rằng không thể nhân nhượng loại chuyện này, loại thương gia vô lương tâm này nhất định phải bị vạch trần, thế là đem toàn bộ đồ vừa mua ra, chuẩn bị tốt bằng chứng đặt hàng, trực tiếp phát một Weibo lên án chủ cửa hàng bán đồ giả.
Dân mạng lòng đều căm phẫn, hiện tại mua hàng online rất thịnh hành, tất cả mọi ngươi đều thích mua hàng online, tuy nhiên đôi lúc vàng thau lẫn lộn, nhiều chủ hàng treo đầu dê bán thịt chó, không chỉ Phó Điềm Điềm mà rất nhiều người cũng từng gặp phải.
Tất cả mọi người chạy đến Weibo của Phó Điềm Điềm hầu hết đều bị hố, có người phát hiện mình mua giày fake mặc dù trả giá cao hơn giá thị trường, còn có người mua cùng một món đồ ở cùng một chỗ với Phó Điềm Điềm, nhìn Weibo của cô mới giật mình biết là bị lừa mua hàng nhái.
Chuyện này rất nhanh bị mọi người nhao nhao lên tag cơ quan chức năng, yêu cầu xét xử.
Bất quá sau khi lòng đầy căm phẫn qua đi, mọi người phát hiện ra đây không phải là đồ dưới trướng sản xuất của Thẩm thị, Phó Điềm Điềm lão nương lại còn tự mình mua, mà mua thôi còn được hàng nhái, không phải chuyện khôi hài hay sao?
Bay bay bay: [Rất đồng tình với Weibo của Phó Điềm Điềm, nhưng có chút buồn cười là chuyện gì xảy ra đây?]
Tiểu nữ bán quần áo vô cùng hài hước: [Muốn cười + 1, Thẩm lão đại liệu đã biết bạn gái mua nhầm hàng nhái lại sản phẩm nhà mình chưa?”]
Thẻ đinh xe bay: [Cầu Phó Điềm Điềm nội tâm đầy bóng tối.]
Đi ngang qua liên muốn ăn dưa: [Mọi người không có phát hiện, Phó Điềm Điềm mua đều là đồ của lão trung niên, khẳng định không phải để cô ấy dùng, có khả năng đưa cho trưởng bối, tôi muốn hỏi là đưa cho trưởng bối nhà cô ấy hay trưởng bối Thẩm gia.]
Dưa hấu bao nhiêu tiền một cân: [xswl, Phó Điềm Điềm cầm hàng nhái lại đồ của Thẩm gia đưa cho trưởng bối của Thẩm gia, có thể coi là màn tặng lễ vật thảm nhất lịch sử.]
Cao thủ bài brit: [Đưa nhà mình cũng xấu hổ, cầm đồ lậu của nhà bạn trai đưa cho người nhà, người nhà làm sao chịu nổi.]
Xoay quanh vòng: [Còn tốt là phát hiện kịp thời, không phải thảm họa tặng lễ vật haha.]
Khiêu vũ không bằng ai: [Màn tặng lễ vật thảm nhất lịch sử +1]
Thèm vị trà sữa xưa kia: …
…
Phó Điềm Điềm đem chuyện này lên vì cô nghĩ sẽ vạch trần cục diện, không muốn những người khác giống như cô bị mắc lừa, cô cụ thể báo cáo quá trình nên mới trực tiếp phát Weibo, không nghĩ tới cư dân mạng con mắt độc vậy, ngay cả việc cô muốn tặng lễ vật đều biết.
Phó Điềm Điềm phát xong Weibo không bao lâu, chủ quán liền phát tin tức, biểu thị có thể có khúc mắc ở phía nhân viên, hắn có thể một lần nữa giao hàng, hoặc là chuyển khoản lại cũng được.
Trên mạng cũng phát tuyên bố, đối với người làm ra chuyện này sẽ nghiêm trị không tha.
Sau lại có một minh chứng là khách quen của tiệm này đứng ra nói chuyện, nhưng tất cả đồ vật này đều là chính hãng, đồng thời biểu thị sẽ luôn tin tưởng chủ quán và tiếp tục ủng hộ.
Đám dân mạng lúc đầu cảm thấy cửa hàng này nên bị niêm phong, không nghĩ tới còn chuyển hướng. Chủ cửa hàng còn phát một phần tuyên bố, biểu thị sản phẩm nhà mình đều là hàng chính hãng, đồng thời sẽ tích cực phối hợp điều tra, hơn nữa để biểu đạt thành ý, mọi mặt hàng hôm nay giảm toàn bộ 50 %, trước đó vì nhân viên đánh tráo, trong tiệm sẽ thay thế toàn bộ cũng như cung cấp tiền bối thường.
Tuyên bố vừa ra tới, bởi vì tình cảm chân thành tha thiết, ngôn từ chính trực nên cư dân mạng không khỏi có mấy phần tin tưởng. Mà mấu chốt lại là cái 50 %, sản phẩm của Thẩm thị chất lượng căn bản không có ai dám hoài nghi, còn đang dẫn đầu trong thiết bị chữa bệnh, toàn thế giới không một ai có thể so sánh đồ vật của mình với đồ vật nhà anh, nhưng là đắt thì thật sự rất đắt. Chủ tiệm xoa bóp nhiều như vậy, thật sự đã làm dịu lòng người, bởi đồ của Thẩm gia ít nhất cũng hơn đồ chỗ khác những một con số 0.
Tiệm này đang ở nơi đầu ngọn sóng, không nói trước kia có bán hàng giả hay không, trong thời gian ngắn khẳng định không dám bán hàng giả, hiện tại còn chờ gì mà không đi mua.
Bởi vì Phó Điềm Điềm có lưu lượng cao, chuyện này sớm đã rất hot, cô cũng không nghĩ tới mình thế mà còn mang cho tiệm này một ngọn sóng lưu lượng lớn.
Thậm chí còn có người nhắn lại, Phó Điềm Điềm mua đồ gặp vấn đề không nỡ tìm chủ quán trao đổi, không nỡ cho chủ quán cơ hội sửa sai mà lại trực tiếp đâm một đòn chí mạng, nếu cửa tiệm thật sự oan uổng, cô kém chút nữa thì hủy hoại một cửa tiệm đầy lương tâm.
Loại ngôn luận này đưa ra có không ít người phụ họa, bất quá là chút thủy quân hô hào. Hiện tại không chỉ có ngành giải trí mua thủy quân, ngay cả các cửa hàng như này đều có thủy quân phòng thủ.
“Anh tin không?” Phó Điềm Điềm hỏi Thẩm Thời Khanh.
Dù sao thì cái nguyên do nhân viên đánh tráo này lộ rõ vẻ giả dối, cô không thể tin được.
Thẩm Thời Khanh cầm điện thoại di động lên, tiện tay gọi một cuộc điện thoại: “Vậy chúng ta liền đến hiện trường đi?”
Phó Điềm Điềm quan sát anh, cuối cùng nháy mắt: “Xem kịch à?”
Thẩm Thời Khanh gật đầu: “Quan hệ xã hội tốt, âm mưu quỷ kế cũng không tệ, nhưng đứng trước thực lực lớn thì vô dụng thôi.”
Anh vuốt tóc cô: “Buổi chiều em sẽ biết.”
Thực ra loại cửa hàng này không đáng để Thẩm Thời Khanh phải để mắt tới, nhưng chúng dám khi dễ Phó Điềm Điềm thì anh không ngại bẩn tay mà diệt tận gốc.
Phó Điềm Điềm hoàn toàn tin tưởng lời nói của Thẩm Thời Khanh, một mực cầm điện thoại đợi kịch hay. Con ngươi long lanh chờ người gặp xui xẻo kia làm cho anh có chút buồn cười
Hai giờ chiều, quả nhiên đoán ra được cảnh sát truy ra một kho lớn toàn hàng lậu các thương hiệu lớn, trừ đồ nhái Thẩm gia còn có các nhãn hiệu khác, không ai dám nghĩ bọn hắn dám làm như vậy.
Trừ kho hàng này, cảnh sát còn tìm hiểu nguồn gốc mấy chục đầu dây chuyền sản xuất hàng nhái lại các nhãn mác cao cấp. Bọn hắn căn bản không phải chỉ là một cửa tiệm, mà còn là một đội rất lớn. Tin tức mới phát lên, hóa ra không phải trước đây không có người bị lừa gạt, nhưng những người này đều bị chủ quán cho điều kiện tốt mà kín miệng, hơn nữa bọn hắn còn mua được người phụ trách chuyện nguyên lai, căn bản không sợ sệt gì.
Bọn người này không hẳn làm lậu toàn bộ, bọn hắn còn có con đường mua hàng chính hãng trộn lẫn với đồ lậu, sung sướng nhìn khách hàng cắn câu. Phó Điềm Điềm nếu tự mình đi mua, có thể khẳng định mua được hành chính hãng.
Chủ quán buổi sáng mới ra tuyên bố, buổi chiều liền không ngóc nổi đầu lên. Cảnh sát đuổi tới kịp thời, bọn trong tiệm xác thực bày ra toàn bộ đồ chính hãng, con đường cung cấp đều có, vốn cho rằng làm nhái vậy chỉ là nhất thời, không ngờ tới hang ổ đều bị bưng ra ánh sáng.
Phó Điềm Điềm nhìn thấy tin tức thì an tâm, nhất là khi những người kia bị cảnh sát mang đi, lập tức lồng ngực trở nên dễ chịu, thế giới đều trở nên sáng sủa.
“Em có được tính là vì anh vãn hồi tổn thất?” Phó Điềm Điềm tranh công đạo.
“Đúng rồi.” Thẩm Thời Khanh cười nói. “Lão nương không ngừng cố gắng.”
Phó Điềm Điềm lập tức nở nụ cười, mặt mày cong cong, giống như có vô số vì sao ở trên khuôn mặt cô mà tránh đông.
Đã sắp đến thời gian cùng Chung gia ước định ăn với nhau bữa cơm, có lẽ cô nên đến.
Phó Điềm Điềm đã thay xong quần áo, lúc đầu nghe chị Vương đem thân mình quấn thật nhiều, cuối cùng đừng nói khiến cho Thẩm Thời Khanh một lời khó nói hết, ngay cả cô cũng không thể chịu nổi cách ăn mặc như tu sĩ này, cuối cùng quyết định mặc mộ bộ tương đối bình thường.
Đến đây thì chị Vương triệt để bị cô cho vào danh sách đen.
So với chị Vương không đáng tin cậy thì quản gia thật đáng tin cậy, chẳng những bắt mọi người đều chuẩn bị lễ vật, còn cẩn thận viết trên mỗi túi tặng quà một dang tự, tránh để Phó Điềm Điềm tính sai.
Mà mặc kệ Phó Điềm Điềm hỏi vấn đề gì, quản gia đều có thể đối đáp trôi chảy, Phó Điềm Điềm hiếu kì nói: “Quản gia năm nay bao nhiêu tuổi?”
Thẩm Thời Khanh: “Bốn mươi ba.”
“Oa, chị Vương vừa vặn đầu bốn …”
“Có lão bà có hài tử, chị Vương không thể được.” Thẩm Thời Khanh nói bổ sung.
“Không phải.” Phó Điềm Điềm phất tay. “Em không có ý định làm mai mối.”
Phó Điềm Điềm cùng Thẩm Thời Khanh lên xe, Phó Điềm Điềm liền bấm điện thoại gọi cho chị Vương, đem sự ưu tú của quản gia ra nói, trọng điểm là vấn đề tuổi tác.
Chị Vương: “Phó Điềm Điềm, em có ý tứ gì? Muốn giới thiệu cho chị đối tượng này à? Không được, chị không có dự định kết hôn.”
“Chị suy nghĩ nhiều rồi.” Phó Điềm Điềm giương lông mày lên. “Em là muốn nói cho chị, hai người đều ở đầu bốn mươi tuổi, quản gia cũng không lớn hơn chị mấy, làm sau lại chênh lệch lớn như vậy. Chị có phải nên tỉnh táo một chút?”
Chị Vương tự mình đa tình: “…” Ta hận!!
Tác giả có lời muốn nói: Phi thường cảm tạ, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...