Vẻ mặt vốn dĩ đang tràn đầy tự tin của Thần Hi cứng lại, một cổ phẫn nộ thoáng chốc tháo chạy lên đỉnh đầu.
Triệu Kiệt nhìn Thần Hi chậm rãi giơ tay lên, cho là y muốn đánh mình nên theo phản xạ nhắm mắt lại. Nhưng mãi một lúc lâu sau gò má vẫn không cảm nhận được đau đớn như trong dự liệu, hắn nghi hoặc mở mắt ra thì thấy y đã thu tay lại.
“Dùng cơm thôi.”
Thần Hi phân phó xong thì người hầu lập tức dọn lên bàn một dĩa thịt bò. Triệu Kiệt kinh ngạc mất mấy giây, nhất thời không thể thích ứng được với sự chuyển biến của Thần Hi. Hắn không tin y có thể cứ như vậy là coi như xong. Vừa nhìn y ăn, toàn thân hắn vừa cứng ngắc như ngồi trên đống lửa.
Cảm nhận được sự khẩn trương của Triệu Kiệt, Thần Hi nhẹ nhàng mỉm cười.
“Tới đây mấy ngày rồi, sao không nghe ngươi hỏi chuyện công ty?”
Vừa hỏi vừa ăn thêm một miếng thịt bò, Thần Hi làm bộ như lơ đãng hỏi thăm nhưng kì thực nội tâm đã sớm lường trước phản ứng của Triệu Kiệt.
Theo góc độ này mà nhìn, có thể thấy rõ ràng khuôn mặt của nam nhân trong ngực đang nhuộm vài phẫn tức giận.
“Ngươi đã làm gì công ty của ta?”
Thần Hi ôm Triệu Kiệt như ôm hài tử, gắp mấy miếng thức ăn ý bảo hắn ăn, cảm giác y hệt đang uy sủng vật.
Triệu Kiệt nôn nóng muốn biết đáp án, thế nhưng hắn cũng hiểu được cá tính Thần Hi, nếu không thuận theo ý y mà làm thì một nửa đáp án y cũng không cho hắn. Cho nên hắn chỉ có thể ngoan ngoãn há miệng, từng ngụm từng ngụm nuốt thức ăn vào bụng.
“Đại thúc, ngươi thật muốn biết đáp án?”
Thần Hi chủ tâm muốn làm mất khẩu vị của hắn, giảo hoạt hỏi một câu như vậy, đôi con người đen láy ánh lên nét suy tính thâm sâu.
Triệu Kiệt lo lắng gật đầu, lại ăn thêm mấy ngụm thức ăn do Thần Hi đưa đến tận miệng.
Nam nhân ngoan ngoãn phục tùng khiến Thần Hi tâm tình rất vui vẻ. Ngay khi Triệu Kiệt gần như cho rằng Thần Hi sẽ cho hắn biết đáp án, bên tai lại truyền đến một câu lạnh lẽo, “Muốn ta nói cho ngươi biết cũng có thể, bất quá đại thúc, ngươi trước tiên hôn ta một cái đi.”
Triệu Kiệt ngây ngốc hết mấy giây, khuôn mặt thon gầy thoáng chốc hiện lên một tầng đỏ rực.
Vô thức cắn cắn môi, Triệu Kiệt lúc đầu muốn cự tuyệt, nhưng rồi ngẫm lại trước giờ chuyện gì mà chưa từng làm qua, bây giờ còn giả bộ thanh cao cái gì? Trái tim ngưng đập một nhịp, hắn nhắm mắt đưa môi về phía gương mặt Thần Hi.
Ngược lại, Thần Hi không ngờ Triệu Kiệt phối hợp như thế, cho nên sợ hắn sẽ mau chóng rút môi về liền vội vàng giữ chặt sau gáy hắn, đặt xuống một nụ hôn sâu.
“Nói lời giữ lời.”
Triệu Kiệt thở hổn hển đẩy Thần Hi ra, không quên nhắc nhớ điều kiện của y khi nãy.
Thần Hi vẫn còn chưa thỏa mãn liếm liếm môi. Tiện nghi thu được cũng tương đối rồi, mà y cũng không muốn làm mất khẩu vị Triệu Kiệt hơn nữa, vì thế chỉ tiếp tục ôm hắn vào người, ngữ khí mang theo huyền cơ: “Ta để công ty ngươi tiếp nhận vài công trình. Hiện tại, mọi việc do phó tổng tài tức Triệu tiên sinh thay mặt ngươi xử lý. Ngày mai ta sẽ sai người mua một chiếc máy vi tính đặt trong phòng ngươi, ngươi nếu có việc gì thì có thể thông qua máy vi tính liên lạc với Triệu tiên sinh.”
Từ khi xí nghiệp Thần thị phát triển vượt bậc, thậm chí lúc mở rộng thị trường ở Mỹ còn trở thành một trong mười công ty hàng đầu, những công ty khác tranh giành kịch liệt đến cỡ nào cũng chưa chắc có thể nghĩ đến chuyện ngồi cùng bàn nói chuyện hợp tác với Thần Hi. Bây giờ, Thần Hi lại để công ty hắn tiếp nhận vài công trình, lợi nhuận có thể thu được lớn thế nào không cần nói, đồng thời cũng giúp hình tượng công ty hắn tăng lên rất nhiều.
Thế nhưng, đối với lòng tốt đột nhiên xuất hiện của Thần Hi, Triệu Kiệt vẫn là sáng suốt duy trì cảnh giác.
“Đại thúc, ngươi đừng trưng ra cái mặt khổ qua được không? Đương nhiên sự tình không tốt như vậy, ngươi nên suy nghĩ cho kỹ, ta có thể tùy tiện đề bạt công ty của ngươi thì đồng thời cũng có thể dễ dàng khiến nó lụn bại, ngươi nói đúng không?”
Ngụ ý rõ ràng đến vậy, Triệu Kiệt vốn dĩ trong lòng còn một điểm nghi hoặc cũng phải sáng tỏ hoàn toàn. Hắn trừng mắt nhìn nam tử trước mắt đang mỉm cười như sói nhìn gà, trong lòng tức giận thế nào không cần nói cũng biết.
Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nằm trên giường khiến ta sảng khoái, ta sẽ không làm gì công ty ngươi. Ánh mắt trêu tức của Thần Hi không chút nào che dấu, lộ rõ ý nghĩ ấy.
Y dám uy hiếp hắn! Y thế nhưng lại dám uy hiếp hắn!
Lúc trước là y tổn thương hắn, là y tổn thương hắn!!!
Triệu Kiệt phẫn hận nắm chặt bàn tay, ngay cả đầu móng tay đang bấm sâu vào da thịt cũng không có cảm giác.
Nhìn nam nhân trong ngực bị chọc giận đến phát run, Thần Hi đầu tiên là thương yêu nhẹ nhàng vuốt ve hắn vài cái, rồi sau đó đột nhiên giơ tay lên, ‘Ba’ một tiếng tát thẳng vào mặt Triệu Kiệt, khiến đầu hắn lệch hẳn sang một bên.
Cơn đau đớn bỏng rát làm Triệu Kiệt quên đi phẫn nộ, vô thức đưa tay sờ lên nơi vừa bị tát.
“Đại thúc, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta có thể sủng ngươi, thương ngươi. Nhưng ở trước mặt ta, ngươi tốt nhất nên che dấu ánh mắt của ngươi đi.”
Đời này, ai cũng có thể hận Thần Hi y đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ duy nhất một mình hắn… Triệu Kiệt, y không cho phép!
——
Hơi muộn rồi, nhưng vẫn chúc mọi người 8/3 tràn đầy niềm vui và hạnh phúc, luôn có thật nhiều đam mỹ hay để đọc, tìm được nhiều người bạn cùng sở thích để 888 tung hoa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...