"Ta nói ngươi có thể nào trưởng thành một chút không? Chỉ là đi thảm đỏ một tí, không cần nghiêm trọng vậy đi?"
Kỷ Miên thật cạn lời.
Cá tính của con công điên này đại đa số thời gian đều sẽ đem lại tai họa.
Thật không biết lúc đầu, kẹp cái chướng khí gì mà lại đi vào giới giải trí thế không biết, còn không phải ngại giới giải trí chưa đủ loạn hay sao?
"Ta - không - quản! Một là ta đi với ngươi, hai là bỏ gánh không làm nữa!!"
Lần này nói xong, trong điện thoại còn truyền ra tiếng thở hổn hển.
Kỷ Miên không ngờ con công này lại kiên quyết tới vậy đấy, nhịn không được hỏi: "Ngươi nhất định muốn đi với ta, không phải là mượn chuyện này nâng đỡ ta chứ?"
Sơ Mục Kỳ bên kia nghe xong nghẹn cực kì lâu mới lầu bầu nói: "Thì sao, ta muốn giúp ngươi không được à?! Hứ, cho ngươi biết, được đi thảm đỏ với ta kiểu nào cũng lên trang nhất báo Bách Hoa nhé!!"
Kỷ Miên cực kỳ cảm động.
Dù con công điên này rất không đáng tin nhưng cũng có những lúc rất biết nói nghĩa khí.
Rưng rưng: "Đúng là hồ bằng cẩu hữu của ta! Ngươi đã như vậy ta lý nào không đồng ý được! Tối nay ngươi có bò lên thảm đỏ ta cũng phụng bồi ngươi!!"
"Móa!! Bò cái gì mà bò! Gia đây là nữ thần nhé!!" Sơ Mục Kỳ cơ hồ phát rồ đi được.
Móa nó, vì cái gì tra nữ này lại chỉ nghĩ theo hướng hồ bằng cẩu hữu, đầu óc ngươi không thể sáng sủa nhìn đời một chút à!! The fuck, cái đồ EQ thấp!!
"Được rồi, được rồi.
Vậy bây giờ ngươi tới khách sạn chưa?" Kỷ Miên tranh thủ vuốt lông.
"Vẫn chưa, ta đang bảo Tống ca cố tình đi chậm lại.
Tí nữa ta sẽ ở ngoài chờ xe của ngươi, sau đó ta và ngươi cùng đi! Trà xanh gì đó, vứt mịa nó ra chuồng gà đi!"
"Tỷ muội, cảm ơn ngươi, nhưng hôm nay, ta nhất định sẽ khiến ngươi tỏa sáng!" Kỷ Miên nhếch mép nói.
Lời này là ngông cuồng, nhưng cũng là khẳng định.
...!
Lúc này ở cánh gà khách sạn Đế Tước, vị quản lý cấp cao trong BTC buổi lễ đang đứng nói chuyện cùng Mộ Bạch Chi và vài vị trợ lý của cô ta, bên cạnh còn có Đồng Ny góp vui.
Đồng Ny hôm nay vận lễ phục đuôi cá màu hồng nhạt, chiếc đuôi cá cắt tầng mỏng tanh, tôn lên đôi chân trắng trẻo, có mị hoặc mà không mất phần non nớt mọng nước của mình.
Đồng Ny không vui lắm: "Chi Chi tỷ, ta thật sự phải đi cùng cái...!con nhỏ đó sao?"
Đồng Ny định nói là "tiện nhân" nhưng mà lại lo lắng ở đây tai vách mạch rừng, vậy nên sửa lời.
Mộ Bạch Chi thân thiết cầm tay Đồng Ny, an ủi: "Thiệt thòi cho Ny Ny rồi.
Nhưng muội yên tâm, với bộ váy hôm nay, ngươi nhất định tỏa sáng không ai bằng! Kỷ Miên ấy à, chỉ có thể làm phông nền cho muội mà thôi, tin ta đi."
Đồng Ny lúc đầu nghe Mộ Bạch Chi đổi vị trí đi thảm đỏ, bảo mình đi cùng Kỷ Miên thì có hơi không vui.
Vì nàng ta không đẹp bằng Kỷ Miên, nên thật sự không muốn đi chung.
Ở cạnh Kỷ Miên chẳng khác nào tự tìm ngược cho bản thân.
Tuy nhiên Mộ Bạch Chi sau đó đã bóng gió tiết lộ tạo hình của Kỷ Miên tốt nay cực kì thảm hại, đảm bảo sẽ khiến Đồng Ny đè bẹp Kỷ Miên, mượn đó đánh bóng tên tuổi cho Đồng Ny.
Đồng Ny nổi lên nhờ mạng xã hội, đương nhiên thông qua màn hình mà livestream có hàng tá cách lừa gạt về nhan sắc, nhưng bước vào giới giải trí thì không như thế.
Mà diện mạo lóa mắt như Kỷ Miên chính là trái bom hạng nặng cho Đồng Ny, nếu bước đầu có thể đè đầu Kỷ Miên xuống thì bước đường sau này mới dễ đi, Đồng Ny vì thế mới đồng ý đổi vị trí đi thảm đỏ.
Có được lời cam đoan của Mộ Bạch Chi, Đồng Ny như ăn viên định tâm đan.
Thầm nghĩ tới bộ dạng xấu xí và thảm hại của Kỷ Miên, nhịn không được nhếch môi.
Từ ban đầu cô ta đã không ưa dáng vẻ kiêu ngạo của Kỷ Miên rồi, hơn nữa dựa vào đâu mà một đám Alpha cao cấp đều vây quanh Kỷ Miên? Ai cho con ả tư cách đó?
Mộ Bạch Chi tiến đến, mềm mại nói chuyện với thành viên BTC: "Thật sự làm phiền Trần ca ca quá rồi.
Nhưng chuyện đổi vị trí này, Mục Kỳ bên kia sẽ không có vấn đề gì đi?"
Trần ca ca là vị quản lý trong BTC, tên là Trần Ẩn.
Hắn ta lúc đầu cũng có ý qua lại kết giao với đoàn đội của Mộ Bạch Chi, gián tiếp làm thân Thịnh Đức.
Lúc nghe Mộ Bạch Chi đề nghị chuyện đổi vị trí, hắn cũng có hơi do dự.
Vì bên Sơ Mục Kỳ cũng không phải hạng dễ trêu chọc.
Tuy nhiên Mộ Bạch Chi nhu nhuyễn gọi hắn "Trần ca ca", còn chủ động nắm tay hắn.
Chân tay hắn đều mềm nhũn, vậy nên nhịn không được đều chiều theo Mộ Bạch Chi.
Thấy đôi mắt sũng nước nũng nịu của Mộ Bạch Chi nhìn đến, Trần Ẩn lập tức cảm giác cực kỳ thành tựu.
Được một tiểu hoa lưu lượng làm nũng, ai sẽ chịu được đâu chứ.
Vậy nên hắn liền sẵng giọng nói: "Sơ Mục Kỳ dù có là người Thiên Kiêu đi nữa thì hôm nay đến đây đều phải nghe theo mệnh lệnh từ BTC.
Chi Chi cứ yên tâm, để Mục Kỳ cùng đi thảm đỏ với ngươi là đẹp cảnh đẹp tình, cũng là vinh hạnh của cô ta.
Sao có thể có vấn đề chứ? Ta lúc nãy gọi cho quản lý Mục Kỳ, vẫn còn đang trên đường đến đâu."
Mộ Bạch Chi nghe Trần Ẩn cam đoan như vậy cũng an tâm.
Tuy nhiên bên ngoài cũng phải thể hiện một chút: "Như vậy có được không chứ.
Dù sao ban đầu chỉ định cũng là Kỷ Miên đi chung với Mục Kỳ kia mà, ta làm như vậy có hơi quá đáng không?"
Đồng Ny còn đang chìm trong ảo tưởng có thể đè bẹp Kỷ Miên, làm sao để vụt mất cơ hội, vậy nên vội nói: "Sao có thể chứ! Trong phim vai diễn của Chi Chi tỷ có vài cảnh mập mờ tình cảm với vai của Sơ Mục Kỳ đâu.
Để hai người đi chung, còn không phải để xào cp đẩy nhiệt độ cho bộ phim đâu! Ta thấy Chi Chi đi với Sơ Mục Kỳ là đúng rồi, thế mà ban đầu lại sắp xếp đi với Kỷ Miên kia.
Thật không biết BTC có mắt nhìn không nữa!!"
Mộ Bạch Chi nghe xong, cũng hướng Trần Ẩn nhìn nhìn, hắn ta đương nhiên thu được tín hiệu.
Hắn liền đi gọi điện cho bên phía của Sơ Mục Kỳ lần nữa, nhằm chắc chắn chuyện tối nay.
Còn bên Tống Phát lúc này cơ hồ sứt đầu mẻ trán đi được, vì Sơ Mục Kỳ nhảy nhót tưng bừng rồi.
Lúc đầu Tống Phát có hơi không hài lòng chuyển đổi vị trí áp giờ, bất quá thấy Sơ Mục Kỳ dạo gần đây nhu thuận nghe lời, vậy nên nghĩ là Sơ tiểu thư sẽ không để ý.
Dù sao những lần đi thảm đỏ trước, Sơ Mục Kỳ vô cùng tùy tiện, đi với ai còn không quan tâm.
Bất quá không nghĩ lần này vừa nói chuyện thay đổi, Sơ Mục Kỳ lập tức như cắn thuốc, phát rồ chí chóe lên, nhất quyết không chịu đi chung với Mộ Bạch Chi, sau đó còn đòi đem con bỏ chợ, không đi dự lễ nữa.
Với trình độ phá phách thành thói của Sơ Mục Kỳ, Tống Phát thật sự bị hù dọa đến hồn vía lên mây.
May mắn, sau đó không biết Sơ Mục Kỳ gọi cho Kỷ Miên bên kia nói gì đó, dần dần đỡ hơn một tí.
Nhưng chân trước Sơ Mục Kỳ vừa tắt điện thoại, bên này chân sau Tống Phát điện thoại đã reo.
Nhìn thoáng qua, Tống Phát một tay lái xe, một tay nghe điện thoại.
"Tống huynh, ngươi đến đâu rồi? Sao lại để Chi Chi đợi lâu thế, người ta còn là Omega đấy, để nàng đợi lâu như vậy không phải quá không phong độ đi?" Giọng Trần Ẩn bên kia ẩn chứa thúc giục.
Tống Phát nhíu mày, mở miệng nói: "Trần đệ, ta không phải không muốn cho ngươi mặt mũi, nhưng việc để áp giờ liền đổi vị trí thế này, thật sự không ổn thỏa lắm đâu? Lại nói tổng bộ BTC thống nhất như vậy sao?"
Trần Ẩn lần này khí thế giảm sút một chút, nhưng vẫn thổi phồng nói: "Chút chuyện nhỏ này mà cần gì đến tổng bộ BTC vậy chứ? Chúng ta tự thu xếp không phải là ổn rồi sao? Huống hồ, trong phim vai của Sơ Mục Kỳ và Chi Chi đều có chút mập mờ, nếu đi cùng nhau còn không phải thuận nước đẩy thuyền, để cho fan càng xào cp hay sao? Đấy là đôi bên cùng lợi rồi còn gì?"
Tống Phát thật muốn cười.
Đây là cái loại logic gì vậy? Người diễn cp đường đường chính chính với Sơ Mục Kỳ thì bị đẩy ra ngoài, còn cái vai của Mộ Bạch Chi thì chỉ có một tí xíu mập mờ, nhưng còn là đơn phương một phía.
Muốn mượn hơi Sơ Mục Kỳ cọ nhiệt cũng không cần lộ liễu và mất liêm sỉ vậy đi?
Tống Phát còn chưa kịp nói gì thì tay cầm điện thoại đã bị giật.
Sơ Mục Kỳ từ phía sau chồm lên, hét vào trong điện thoại: "Gia thích đi với ai đó là quyền của gia, thậm chí vác cái thùng rác lên thảm đỏ cũng không đến phiên các ngươi nhún mũi vào! Cút!!"
Sau đó Sơ Mục Kỳ dập máy luôn.
Sắc mặt Trần Ẩn bên kia cực kỳ xấu xí.
Không ngờ thái độ Sơ Mục Kỳ ác liệt như vậy.
Mộ Bạch Chi thấy sắc mặt Trần Ẩn không ổn, có hơi lo lắng đi đến nắm lấy tay hắn, nhu nhược hỏi: "Trần ca ca, làm sao vậy?"
Trần Ẩn liền nói: "Không sao cả.
Một lát nữa Chi Chi cứ việc đi cùng với Sơ Mục Kỳ, khi thấy xe của cô ta đến, ta sẽ ra hiệu cho ngươi đi đến, còn xe Kỷ Miên ta sẽ cản.
Như vậy trước mặt nhiều phóng viên như thế, không tin cô ta dám làm rộn, nhất định cũng phải quy củ đi cùng Chi Chi lên thảm đỏ mà thôi."
Mộ Bạch Chi nghe thì không hài lòng lắm.
Sơ Mục Kỳ đó đúng là quá đáng ghét, còn khinh người quá đáng! Nếu không phải nhân khí Sơ Mục Kỳ cao, có thể lợi dụng tăng độ hot, Mộ Bạch Chi còn lâu mới để mắt tới loại Alpha thiếu phong độ và không biết điều như vậy!
Đám người Trần Ẩn suy tính kĩ lưỡng xong, cũng không có báo với Kỷ Miên hay Lý Nhị một tiếng.
...!
Khi chiếc Audi màu đỏ dần đỗ trước cổng khách sạn Đế Tước, đám phóng viên có mắt đều rộn ràng đưa ánh đèn flash về hướng đó nhấp nháy liên hồi.
Ai mà không biết đây là chiếc xe riêng công ty Thiên Kiêu cấp cho Sơ Mục Kỳ chứ.
Nhân vật quan trọng của ngày hôm nay cuối cùng cũng chịu lộ diện rồi.
Đám phóng viên điên cuồng chụp ảnh, sợ bỏ lỡ một khoảnh khắc quan trọng nào đó.
Trên khung bình luận cũng bùng nổ.
[Ấu ấu, lão công của ta cuối cùng cũng đến rồi! Nhớ chết đi được, bảo bối nhi~~]
[Ôi chao, tạo hình hôm nay của Sơ Mục Kỳ thật là, ôi chao đẹp chết ta rồi!! Cái yêu tinh mê người này, có muốn để người ta sống nữa không vậy!!]
[Cầu người đào ra ai sẽ đi cùng Mục Kỳ hôm nay!! Ai được đi cùng cực phẩm này đúng là diễm phúc ba đời rồi!!]
[Tin nội bộ bên diễn đàn thiên sứ nhé, là Mộ thiên sứ nhà bọn ta đấy, nhìn Mục Kỳ thế này miễn cưỡng xứng đôi với Mộ thiên sứ nhà bọn ta rồi đấy~]
....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...