Nhất Dạ Năng Hữu Đa Thiểu Tình

Ta không còn cách nào đối mặt với hắn nữa. 

Nói chính xác một chút, ta không xông vào phòng của hắn, chửi rủa thậm tệ hung ác làm thịt hắn một trận, ta đã rất nhân từ rồi. Nghiêm trọng một chút, ta bắt đầu hối hận vì sao ngày hôm qua không lấy một con dao chém hắn, xong hết mọi chuyện.

Thời điểm ngươi kêu ta suy tính một chút tại sao không nghĩ ta là anh ngươi, hiện tại cái gì ta cũng không đếm xỉa tới, ngươi lại tới gọi ta là anh khiến ta biết khó mà lui?

Hừ! Rõ là cao tay, ta đây ngốc nghếch cũng chỉ có thể chưa cười mà lệ đã có trước.

Ta không đợi hắn đã tự mình tới công ty, sau đó nửa bước cũng không đi khỏi chỗ ngồi làm bản vẽ sau đó sửa chữa. Vị đồng nghiệp Tiểu Bưu nói bông đùa với ta trời hôm nay sẽ sớm có mưa đỏ, ta cũng không liếc mắt tới hắn một cái tiếp tục làm việc. Có lẽ là ta thực sự tức giận ngay cả trên mặt cũng viết người nói chọc ta thì chờ chết, ngày hôm nay toàn bộ thiết kế đều thận trọng làm hết.

Tất cả vẫn còn quá tốt, đến tận khi có một phong bì đưa tới trước mặt ta.

Ta hỏi Tiểu Bưu:”Đây là cái gì?”

Tiểu Bưu nhún nhún vai:” Không biết a, vừa nãy tổng tài tìm ta, bảo ta đưa cái này cho ngươi.”

Ta hít thở sâu một hơi, nghĩ cùng lắm là cá mực, ai dè phong bì vừa mở ra, lộ ra tấm séc sáu con số làm ta như bị hai cái tát nhục nhã!

Đây coi là cái gì? Hắn bồi thường vụ tình sai trái hay tiền thương cảm sau khi cự tuyệt ta?

Ta tức giận toàn thân run rẩy, vung tay lên, toàn bộ đồ vật trên mặt bàn binh binh lách cách rơi trên mặt đất. Tất cả người trong phòng bị doạ đến chết đứng, Tiểu Bưu đi qua an ủi, nhưng ta không nghe lọt chút mảy may nào, không giải thích mà cầm tấm séc phóng tới phòng Nhã Hạo. Ta còn chưa kịp chạy tới cửa phòng, bọn họ đã mở ra. Đầu tiên là một người đang nhanh nhẹn di động, nữ tử thiên kiều bá mị gợi cảm đi ra sau, sau đó tươi cười nói với Nhã Hạo từ sau lưng:”Đúng rồi, tối hôm nay rảnh cùng nhau ăn cơm?”

Nhã Hạo lễ phép cười, một chữ “Không” đang định ra khỏi miệng muốn cự tuyệt, hắn dừng lại. Bởi vì hắn thấy ta, ngốc lăng sau đó cười với cô gái trước mặt đến mức động nhân:”Yêu thỉnh của mỹ nữ ta đương nhiên đến đúng giờ.”

Nàng kia nghe xong tiếng cười trong như chuông bạc:”Thật biết nói chuyện, vậy tối nay bảy giờ ta chờ ở khách sạn XX.”

Nàng kia nói xong cũng đi. Nhã Hạo dời mắt về phía ta, do dự một chút, tiếp theo xoay người quay trở về phòng làm việc. Ta ngơ ngác đứng tại chỗ, căm phẫn vừa nãy đã không còn một mảnh, chỉ còn lại đau lòng không thôi. Bị A Quang cự tuyệt nhiều lần, dùng gót chân cũng biết hắn ban nãy chỉ là lấy cô gái kia làm lá chắn. Nhưng ta lại quên một chuyện quan trọng — hắn không phải là đồng tính luyến.

Quay lại phòng thiết kế, ta vẫn luôn luôn cố gắng ổn định tâm tình. Nhưng các đồng nghiệp bàn tán về cô gái đi ra từ phòng tổng tài trên cổ trên ngực rõ ràng có vết hôn, ta không thể ức chế mà giống như con gà Phong mẫu nhảy dựng lên. Ta phát tiết một trận thật lớn với các nhân viên, sau đó cho bọn họ cả đống công việc, làm cho cả phòng thiết kế bận rộn đến gà bay chó sủa, bản thân quăng nhiệm vụ trọng yếu cầm tấm séc chạy ra ngoài.

Ta đến ngân hàng đổi tiền mặt, một phần giữ lại, một phần mang theo bên người rêu rao gây chú ý. Ta dùng mọi cách để phát tiết hết oan khuất trong lòng, nhưng đối với sự xuất hiện của nữ nhân sáng nay, vẫn là không thể tiêu tan. Tấm chắn ta có thể nhịn, cùng nhau ăn cơm ta cũng có thể nhẫn, nhưng trước ngực và trên cổ có vết hôn bảo ta làm sao nhẫn!! Không thích ta thì không nên trêu chọc ta, hiện tại trêu chọc ta lại mang nữ nhân ra ngoài đây coi là cái gì. Ta càng nghĩ càng phiền muộn, trên đường không mục đích đi khắp cả buổi, thời điểm ban đêm, ta quyết định đi vào Lãng Tử Cách.

Nam nhân mà thôi, ở đây mỗi tối có đống lớn, ngươi cho là Lỗ Nhã Hạo ngươi là cái gì!

Ta ngồi chưa đến nửa tiếng, một người đàn ông đi tới hỏi ta có thể ngồi xuống hay không, ta nhìn gì một cái, hơi có sắc đẹp. Vì vậy gật đầu. Hắn đưa một ly rượu qua, hỏi:”Nhà ngươi hay là nhà ta?”

Ta cười, nhét một sấp tiền mặt vào tay hắn, dùng ngón cái chỉa chỉa phía sau:”Cách thứ ba WC.”

Hắn cũng cười, hiển nhiên không ngại. Đứng lên khiêu khích thổi một hơi vào lỗ tai ta, liền đi tới phía sau. Ta nói với phục vụ:”Cho thêm một chai.”

Phục vụ liếc mắt ta một cái, đem đến một bình rượu cho ta, ta một bả nhận lấy, liền xoay người đi tới WC.

Khi ta phiền lòng bao giờ cũng vô cùng bạo lực, chủ là làm tình, ta lại thiếu chút nữa phá huỷ vách ngăn WC, người dưới thân đương nhiên cũng bị ta chơi thống khổ quỳ rạp trên đất liên tục kêu. Ta thấy mà không nhịn được có chút áy náy, ban nãy trong đầu liên tục hiện lên hình ảnh Nhã Hạo, bất tri bất giác tưởng tượng hắn là Nhã Hạo mà ra sức thi ngược. Ta nói muốn đưa hắn về nhà, là chỉ muốn đưa hắn lên xe taxi, người nào đó lại thành thật không khách khí leo lên lưng muốn ta cõng hắn về nhà, vì vậy ta cũng chỉ có thể cho hắn lên lưng cõng về.

Sau khi đưa hắn về nhà mới chín rưỡi, một mình lết về cũng chưa đến mười một giờ. Ta oán hận thời gian trôi chậm, lúc làm bản vẽ thời gian trôi qua đặc biệt nhanh. Ta trở lại gian phòng mình, đèn cũng không bật vẻ mặt mệt mỏi liền ngã xuống giường. Nhẹ nhàng vuốt ve ra giường mềm mại dưới thân, có thể vừa mới phát tiết, lại bắt đầu không tự chủ cảm giác mình và Nhã Hạo quấn quýt. Ta cuối cùng là ý do vị tẫn nhớ tới hắn, không biết liêm sỉ.

Nhưng, Nhã Hạo, Nhã Hạo, lẽ nào ngươi thực sự một chút cảm giác với ta cũng không có sao?


“Đã không tiếc rồi?”

Căn phòng yên tĩnh đột nhiên vang lên âm thanh quen thuộc, ta giật mình từ trên giường nhảy dựng lên, giơ tay bật đèn đầu giường, ánh đèn lờ mờ chiếu tới Nhã Hạo đang đứng ở góc phòng phi thường đáng sợ.

“Ngươi tiến vào khi nào?” Trong giọng ta rõ ràng bất mãn.

“Ta vẫn luôn ở đây, trong mắt ngươi không có ta đương nhiên không nhìn thấy.” Ngữ khí của hắn cũng không có thiện chí.

“Vậy thì ngươi ở đây cũng phải bật đèn a. Đen như mực, làm sao ta biết có người.” Ta nói xong lại hỏi:”Này! Ngươi vào làm gì?”

Hắn cũng không trả lời vấn đề của ta, hai tay đút trong túi quần khí thế mười phần tiến về phía ta, ta có chút sợ hãi lui về sau.

Hắn hỏi:”Ngươi đã đi đâu?”

“Ta đi dạo khắp nơi một chút cũng phải ngươi phê chuẩn sao?”

“Trong thời gian làm việc đi dạo khắp nơi một chút không cần ta phê chuẩn? Vậy ngươi xem ta là cái gì? Ngươi biết rõ hôm nay người của Hồng Thiên tới xem phòng thiết kế, ngươi có biết bản thân tự tiện rời cương vị công tác mang đến cho chúng ta bao nhiêu hỗn loạn hay không?!! ”

Hắn rống như trâu bạo phát như vậy với ta. Hơn nữa những câu đạo lý đầy đủ, ta căn bản không còn đường phản bác. Ta bật nhỏ volume, nhưng giọng điệu cũng không thậy tốt:”Thật xin lỗi, ngày hôm nay ta coi như không ngủ cũng sẽ biết phải làm kịp bản vẽ. ”

“Còn chờ ngươi? Trợ lý của ngươi đã sớm làm xong!”

“…” Ta lại nuốt một hơi:”Thật xin lỗi, ta sẽ tự mình kiểm điểm bản thân thật tốt.”

Ta ăn nói khép nép như vậy, hắn cũng không thấy có chút khoan dung. Truy hỏi ta:”Ngươi đi dạo ở đâu?”

“Ta nói xin lỗi ngươi còn quản ta đi dạo chỗ nào.” Ta cũng trở nên tức giận.

“Đi Cách Tử Lãng?”

Ta nhìn hắn chằm chằm:”Ngươi theo dõi ta?”

Hắn cười nhạo:”Ngươi đáng giá để ta theo dõi sao? Cõng nam nhân gây sự chú ý, ta cũng không muốn thấy! Nếu không phải là Trần tiểu thư nhận ra ngươi, ta quả là muốn quay đầu bỏ đi miễn sỉ nhục con mắt của ta.”

Ta vừa nghe đến ba chữ Trần tiểu thư thì tức đến cơ hồ sùi bọt mép, ta từ trên giường nhảy xuống:” Vậy ngươi cũng không cần xem!! Ta cõng nam nhân là chuyện của ta, không cần ngươi xen vào.”

“Ngươi nếu không phải họ Lỗ ta cũng không xen vào, ngươi nói, ngươi và nam nhân kia đã làm gì?” Hắn rống vào ta.

Ta cũng không cam yếu thế, ánh mắt chống lại hắn:”Đồng tính luyến ái quán bar WC, ngươi nói có thể làm những thứ gì?”

Ba! Đột nhiên một cái tát mười phần lực độ tới ta, một hồi thiên toàn địa chuyển, thiếu chút nữa chân không đứng vững.

“Bẩn thỉu!!”

Tim ta một trận đau ngầm, nhưng ta lại giả bộ như không có chuyện gì xảy ra:”Ta bẩn thỉu a! Ngươi không phải là ngày đầu tiên nhận biết ta cũng biết ta bẩn thỉu sao? Bất quá ta có thể bẩn thỉu cũng phải cám ơn tấm séc của ngươi sáng sớm hôm nay! Nhưng là ngươi tốt bao nhiêu, trong phòng làm việc si ngốc triền miên, còn khiến cả nhân viên trong công ty nhìn thấy chứng cứ sau khi kích tình, chúng ta nửa cân tám lạng mà thôi!!”


“Ngươi nói cái gì?!!”

“Ta nói ngươi bẩn!!”

Ba!! Lại một cái tát!!

Toàn thân Nhã Hạo phát run, thanh âm chỉa vào người ta đè làm sao cũng không thấp:”Ngươi bẩn thỉu ngươi phiêu kỹ cũng không cần lôi ta theo, ta và nàng căn bản cái gì cũng không có!! Ngươi nói, ngươi có phải cùng tên kia… Có hay không?”

Ta gặp cứng rắn càng cứng rắn hơn, chợt nhảy lên giường, hai cái liền cởi sạch bách quần áo trên người, trên cao hung ác nhìn chằm chằm hắn:”Bây giờ ngươi tự nhìn xem có hay không!!”

Hắn không chớp mắt nhìn dấu vết trên ngươi ta, trên mặt vô cùng kinh ngạc, khiếp sợ, phẫn nộ, trong nhất thời cái gì hắn cũng không nói nổi, chỉ có thể ngơ ngác nhìn ta. Cứ như vậy ta bị hắn nhìn rất lâu, đến tận khi tự ta cảm thấy mệt mỏi, mới kéo tấm đệm bọc chính mình nhảy xuống giường.

“Ngươi xem xong rồi sao? Nhìn xong ta phải tắm. Không tiễn.” Ta bước nhanh tới toilet, không muốn ở đây thêm một phút nào nữa.

Đột nhiên một cánh tay bắt lấy bả vai ta khiến ta lộn lại, trong lúc choáng váng, một quyền liền rơi lên mặt ta, ta cứ như vậy bị ngã trên mặt đất, trước mắt không có tiêu cự. Khuôn mặt dán lên mặt đất, đang lúc mông lung nghe được tiếng bước chân ngày càng gần, sau đó tới trước mặt ta lại dừng lại.

Hắn nhìn ta, như nhìn một con chó mà khinh thường:”Vừa bẩn thỉu vừa đê tiện, ta mà là Phương Tuyển Quang cũng sẽ không liếc mắt tới ngươi một cái.”

Lời nói chanh chua xuyên qua lồng ngực ta, trước kia bày tỏ với A Quang nhận một cái tát và câu nói kia lần thứ hai vang lên bên tai, mặt của ta đau nhức bắt đầu mất cảm giác.

Ta lại như không có chuyện gì đứng dậy, liếm liếm tơ máu ở khoé miệng, nói:”Ta thực sự muốn tắm. Không tiễn.”

Hắn nghe xong, mặt đỏ ngầu, nâng tay lên lại muốn cho ta một tát, ta nhanh nhẹn giơ tay đỡ, ba một tiếng, ra sức tát lại. Ta vừa nói vừa vang lên tiếng cái chăn rơi xuống.

“Ngươi đừng tưởng rằng ta cũng chỉ có bị ngươi đánh!!”

Dù cho một cái tát này, hay là một câu nói này, hết thảy đều không có cách nào khống chế.

Ta từ kinh hách tỉnh lại, đã bị hắn đè trên đất. Khuôn mặt hắn dữ tợn làm ta rợn cả tóc gáy, há miệng muốn hô to, lại bị một cục vải nhét vào làm phát không ra âm thanh nào. Ta liều mạng phản kháng, nhưng khí lực hắn khoẻ hơn, dễ dàng chế phục được ta. Hắn đè hai tay ta lên đỉnh đầu dùng vải trói lại, banh hai chân ra chen hai chân của mình vào giữa, nhìn chằm chằm vết răng và vết cào sau cơn kích tình, ánh mắt như mũi tên. Hắn gằn từng câu từng chữ rõ ràng:” Ta muốn phế ngươi, xem ngươi đi phiêu thế nào!!”

Câu này của hắn doạ ta không nhẹ, ta ưỡn ẹo thân thể không muốn mà giãy dụa, cơ thể va phải cái bàn, đồ vẽ rơi đầy đất và giấy văn kiện bay đầy trời. Chẳng bao lâu tiền mặt trên người dưới tình huống bị hắn đè cũng bay đầy, hắn cũng liều mạng đấu tranh, ta liều mạng ngăn cản thế nào? Trước kia các loại phương pháp cùng hiện lên trong đầu ta, bây giờ bởi vì đột nhiên đau đớn xâm nhập làm toàn thân ta chập mạch.

Hắn… Hắn lại đá một cước vào chỗ yếu ớt nhất của đàn ông?

Ta hô hấp không thông toàn thân liên tục run rẩy. Nhìn thấy trong mắt hắn rất u ám, đột nhiên sợ hãi mình sẽ chết không minh bạch ở chỗ này, ta phát điên giãy dụa đầu đụng vào chân bàn, một trận đau nhức, càng nhiều tiếng đồ vật, đồ trang trí ào ào rơi xuống. Sức lực ép lên người đột nhiên không nặng thêm nữa, ta kỳ quái mở mắt, nhưng sau một giây kế tiếp ta thấy ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm con đao trang trí mà huyết dịch nghịch lưu, hoang mang trước nay chưa từng có khiến ta sử dụng hơi lực hơn thường, thật vất vả thoát khỏi gông kìm của hắn, nhoài người đang muốn đứng dậy đánh ngã hắn, nhưng một phen lạnh buốt bởi đao trang trí đang đặt ở ngay mệnh căn của ta, lập tức ta dừng lại, cứng như tượng đá.

Vẻ mặt của hắn ngạo mạn chậm rãi tới dần, đối mặt ta, trong nháy mắt mơ hồ là phẫn nộ làm tim ta rét buốt, hắn nói:”Ta xem ngươi sau này đi phiêu thế nào?”

Từng câu từng chữ nói rõ ràng minh bạch, nghe vào tai chính là tin tận thế. Vì nó mà hô hấp khẩn trương hỗn loạn, hai mắt ta vì sợ hãi mà trừng lớn. Mồ hôi lạnh chảy ròng, căn bản không hiểu tại sao hắn thấy ta ăn chơi đàng điếm lại phẫn nộ đến mức này, khiến bản thân bị thiến trong hiểm cảnh. Hắn đẩy mũi đao trang trí  tới mức dài nhất, tiếng âm cạc cạc đánh sâu vào màng nhĩ ta. Đầu óc một mảnh hỗn loạn. Mũi đao nhẹ nhàng lướt qua cổ, đi qua lồng ngực, thẳng tới bụng dưới. Nhẹ lại bén nhọn đau đớn khiến toàn thân  ta dị thường mẫn cảm. Mỗi một dây thần kinh đều căng chặt. Mũi đao đi xuống như nam châm dẫn máu nóng xuống bụng dưới, ở loại sống chết trước mắt này, đau đớn dẫn tới sảng khoái lại khiến ta nổi lên phản ứng xấu hổ.

“Rất có tinh thần. Nam nhân kia không có thoả mãn ngươi sao? Thật đáng tiếc.” Hắn chế nhạo, dáng vẻ âm mù đến đáng sợ.

Miệng không thể nói, tay không thể động, ngoại trừ lắc đầu cũng không biết làm gì. Hắn bất vi sở động, mũi đao đi đến nơi trọng yếu trợt tới đỉnh. Lưu lại một vết đỏ, hắn ngẩng đầu cười hung ác với ta. Lập tức mồ hôi ta chảy như mưa rào, mỗi một lỗ chân lông đều vì lạnh mà co rút dữ dội, trong miệng không ngừng phát ra câu không được nức nở bên trong căn phòng yên tĩnh này đặc biệt rõ ràng. Ta nắm rõ tình cảnh này bất kham và nguy hiểm, nhưng ngoại trừ lo lắng sợ hãi thì không nghĩ ra bất kỳ đối sách nào. Đột nhiên mũi đao đi lên, ta cho là hắn muốn buông tha, mừng rỡ, nhưng sau khi nhìn sắc mặt của hắn ta lại rét lạnh một trận. Hắn nhắm ngay mục tiêu, kề sát mặt ta cười là máu, ta ngừng thở, mặt xám như tro tàn mà chuyển động nhãn cầu nhìn chằm chằm đao trong tay hắn, sau đó, hô một tiếng, lưỡi đao cắt ngang không khí nhanh chóng hạ xuống.


Ca.

Trái tim dường như muốn ngưng đập.

Ta nhắm mắt lại ngay cả thời gian hô lên trong lòng cũng không có, lưỡi đao quẳng xuống đất âm vang đứt gãy khiến ta cơ hồ bị sốc, máu tươi nhẹ nhàng khiến trước mắt ta một mảnh choáng váng.

Giống như đã trải qua thiên đạo vạn quả tai ương nghìn đời, hai tay run rẩy sờ tìm tới nơi chảy ra máu tươi kia, trong mắt lúc này mới có lệ rơi.

Nhã Hạo từ trên người ta đứng dậy, đao trang trí trong tay tuỳ tiện ném đi, ngồi vào bên kia phòng, một bộ ta cuối cùng hạ thủ lưu tình ngươi nên biết mình may mắn, hung ác chăm chú quan sát dáng vẻ của ta.

Ta lôi cục vải trong miệng ra, muốn chửi mười tám đời tổ tiên nhà hắn lên, lại bi ai phát hiện khoang miệng căn bản không nghe theo. Ta thô lỗ mạnh mẽ mà xoay cổ tay giãy khỏi vải buộc, sau đó không thèm đếm xỉa tới vết ứ đọng trên tay, nắm lấy tấm chăn trên đất ra sức chùi đi vết máu đang chậm rãi chảy ra trong bắp đùi!!

Nếu ở đây lưu lại vết sẹo, chính là tượng trưng xấu hổ cả đời này của ta!!! Tuy lời là như vậy, nhưng ta càng chùi càng hăng, dường như cả dây thắt lưng cũng muốn xoá sạch. Cuối cùng chùi xong, ta vội vàng dùng chăn bọc lấy mình, trừng mắt nhìn con dã thú trước mặt kia.

Hắn một bộ dáng gieo gió gặt bão khiến ta bốc hơi hết tức giận, nhưng bất đắc dĩ trải qua kinh hách cực độ và bỗng dưng được buông lỏng thể xác và tinh thần, đối với gây gổ đã không còn đủ sức lực. Là ta tính sai, hắn giờ đây thay đổi ngoan ngoãn, ta cũng thiếu chút quên mất chân diện mục hắn là Hỗn Thế Ma Vương. Dáng vẻ đáng sợ quả là có khả năng khiến toàn thế giới chết oan chết uổng, ta vì an toàn dùng khí lực đôi chân chỉ vào cửa phòng quát hắn:”Ngươi cút ra ngoài cho ta!!”

Hắn liếc mắt nhìn ta chằm chằm: “Ngươi còn dám ra lệnh cho ta? Ta chưa thiến ngươi lại còn như heo chết!!”

“Nếu là ngươi sau này cũng cút ra khỏi tầm mắt của ta, có bị thiến cũng thấy đáng giá!!” Đương nhiên không đáng giá, nhưng khí tức bốc đầu, bất cứ lúc nào tức giận nói cũng không kịp suy nghĩ đã phóng ra miệng.

Hắn nghe xong một trận ngạc nhiên, tiếp theo trên mặt vậy mà tỏ ra oan khuất. Ta thấy vậy ngay tại chỗ đã muốn than trời xanh bất nhân, ta trải qua đại nạn sinh tử cũng còn chưa kịp oán trách, hắn là tên hung thủ vậy mà giả bộ uỷ với ta?!

Một lúc sau,  hắn mạnh mẽ lấy dũng khí, trong giọng nói lại đầy là bi thảm:”Cũng tốt… Cút khỏi tầm mắt của ngươi, mắt không thấy thì tốt, cũng tránh cho ta ngày càng cổ quái.”

“Ngươi càng đổi càng biến thái!! Ta đính chính hô lên, thấy hắn cái dạng giả mù sa mưa này lại càng tức giận!

“Vậy đều là vì ngươi!!” Hắn cũng hét lên.

“Ta đã làm cái gì!?”

“Ngươi thừa dịp ta ngủ, khi đó sờ ta, ngươi nghĩ là ta không biết!”

Ta nhất thời nghẹn cứng họng, tư duy vòng vo ổn định mới khạc ra một câu:”Ngươi… Ngươi… Giả bộ ngủ…”

Hắn thấy ta như vậy, nhe răng mà cúi đầu:”Từ… Từ buổi sáng hôm đó ta tỉnh lại phát hiện tay của chúng ta cầm nhau, sau đó mấy ngày kế tiếp ta cũng không có ngủ.”

Ta như bị ngũ lôi oanh đỉnh, trong óc một mảnh hỗn loạn. Đều tại ta, đều tại ta lúc đó không có tiền ra ngoài phiêu, tiện tay chọn lấy một bông hồng có độc.

Hắn liếc ta một cái, ấp úng nửa ngày, nói tiếp:”Kỳ thực… Kỳ thực đêm hôm đó khi ngươi nâng tay ta lên, ta liền phát giác, ta hoàn toàn có thể rút về, là ta cố tình cho ngươi hôn đó …”

Ta nghe xong thì khiếp sợ mục trừng khẩu ngốc, hắn nhìn ta một chút lại cúi đầu thấp hơn nói tiếp:”Trước khi… Ngươi thừa dịp ta ngủ sờ mó, ta vẫn là không hề gì. Nhưng mà lần trước ở trong phòng làm việc, khi nhào qua ôm ngươi. Ta đã thấy là lạ. Trong óc luôn xuất hiện một ý nghĩ cổ quái. Ta cảm giác mình càng ngày càng đê hèn. Ngày đó cũng là… Ta biết rất rõ ràng quan hệ hai ta như thế nào, nhưng…  Nhưng ta thấy ngươi nhanh chóng lao ra cửa, ta cũng không khống chế được mà…”

“Vậy ngươi tối qua tại sao cự tuyệt ta?” Ta lập tức truy hỏi ra chuyện mình quan tâm nhất.

Hắn ngẩng đầu nhìn ta:”Bởi vì ta căn bản không rõ mình có thật muốn ở chung với ngươi hay không! Đêm hôm đó là ta bảo ngươi suy tính một chút, nhưng là ngươi vừa ra khỏi cửa ta lập tức hối hận. Quan hệ của chúng ta rất quái dị, chúng ta đều là nam nhân, căn bản ta không biết mình nên xoay sở thế nào!! Từ sau khi ngươi xuất hiện, cuộc sống của ta, người của ta từng chút từng chút bị biến đổi. Ta cuối cùng cũng không giải thích được cảm giác bất an, ngươi có biết không?”

Ta ngẩn ra, không nói gì. Kỳ thực ta cũng biết mình không lịch sự bất tri bất giác làm xáo trộn cuộc sống và quan niệm của Nhã Hạo qua nhiều năm như vậy, nhưng ta không biết hắn cũng thấp thỏm lo âu như vậy.

Nhã Hạo nói với tốc độ quá nhanh, cả người thở hổn hển. Hắn hít thở sâu một chút, nhuận khí nói tiếp: “Ta… Ta cuối cùng là nghĩ cảm giác hai ta da thịt thân cận, nhất là gần đây. Ta cảm thấy…Ngươi cũng phải là giống như ta vậy mới đúng. Nhưng là, nhưng là tên hỗn đản ngươi này hôm nay vừa có tiền lập tức đi phiêu kỹ, lại còn chê ta chưa đủ phiền, cõng đàn ông lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt ta!! Ngươi có biết hay không khi đó ta có cảm giác gì, nếu không có người bên cạnh, ta thật muốn lập tức xông tới giết ngươi!!” Nói xong lời cuối cùng, hắn chỉ là nghiến răng nghiến lợi, chân hung mãnh đạp tới tài sản một cái, phát ra tiếng vang doạ người.

Ta lại càng sợ, nhưng bực tức cũng nhanh chóng dâng lên, hơn nữa là cuộn trào mãnh liệt. Ta nhảy dựng lên nhìn hắn chằm chằm, nhổ nước đắng trong miệng ra:”Ngươi cho là chỉ có mình ngươi như vậy? Ngươi nói ngươi bất ổn, vậy ngươi có biết hay không ta làm sao đấu tranh mới quyết định cùng ngươi, ngươi lại có biết hay không ngươi bảo ta suy nghĩ nhưng sau đó lại nói ta quên nó đi, tim ta có bao nhiêu khổ sở!! Ngươi sáng nay dùng tấm séc đuổi ta, sau đó lại cùng nữ nhân lêu lổng trong phòng làm việc còn muốn e sợ toàn thế giới không biết trước ngực ở cổ lộ ra vết hôn, cuối cùng còn nói muốn ăn cơm với nhau!!! Thế nào? Ăn cơm ngon không? Nữ nhân kia thoả mãn ngươi không? Ngươi đủ tư cách phán xét ta!!!


Khí thế hắn cũng trùng trùng nổi lên đối chọi ta: “Ta và nàng căn bản không có quan hệ gì, trong phòng làm việc ta cũng chưa chạm tới nàng! Nửa đường thấy ngươi cõng nam nhân đi trên đường, ngay cả cơm ta cũng chưa ăn!! Ngươi thấy nhà người ta có vết thì ăn bậy dấm chua. Hỏi cũng không hỏi, không rên lấy một tiếng liền chạy ra ngoài, hơn nữa ta gọi điện ngươi lại tắt máy!!”

“Bây giờ ngươi cũng không phải ăn bậy dấm chua sao? Còn nói ta!!”

Hắn nghe xong sắc mặt xấu xí tới cực điểm, một bả gạt tấm chăn chỉ vào vết tích trên ngươi ta rống:”Ta đây kêu ăn bậy dấm, ngươi dám nói mình và nam nhân kia không có gì xảy ra, ngươi chỉ là thuần túy cõng hắn về nhà!!”

Ta không nói lời nào. Nhân chứng vật chứng đều ở đây, nói gì đều uổng phí. Vì vậy ta chỉ có thể cúi đầu cái gì cũng không nói, thấy hắn giận dữ rốt cuộc cũng thở bình thường lại chút ít, nhưng từ trong tiếng hít thở lớn cấp bách có thể biết hắn vẫn còn sôi gan.

Lại là trầm mặc khó chịu.

Ta trần truồng đứng ở chỗ này, thời gian một giây quả thực là muốn nấu chín. Cuối cùng nhịn không được gọi hắn:”Này…”

“Làm sao…” Trong thanh âm hắn đầy tính mềm mại.

“Ngươi chừng nào mới bằng lòng quay về phòng ngươi ạ…”

“Ta ban nãy phát giận ném loạn đồ vật trong phòng, hiện bên kia giống như đánh giặc, ta không quay về đâu.”

“Vậy ngươi ngủ ở đây, ta và Chi Nhạc ngủ chung.”

“Hắn đi du lịch, ngày hôm kia quay về.” Hắn lại lén liếc mắt ta một cái.

Ta đây cũng có thể tới phòng hắn ngủ a… Trong lòng ta sùng sục một chút, không nói ra.

Lại là một trận trầm mặc.

Lại là ta mở miệng trước:”Này…”

“Như thế nào…”

“Ngươi… Ngươi mới vừa nổi máu ghen… là có ý gì a…”

Mặt của hắn đỏ cả mảng, quay sang chỗ khác không trả lời.

“Ngươi nếu là không hảo hảo giải thích một chút.. Ta… Ta coi ngươi là thực sự thích ta rồi…”

Ta lấy hết dũng khí, mặt dày nói ra, nhưng hắn vẫn không có phản ứng khiến ta vừa thấy bẽ mặt vừa thất vọng, trong ngực một trận đau đớn:”Quên đi, xem như ta chưa nói.”

Hắn lại nóng nảy:” Đã nói thì sao lại phủ nhận!!”

“Ngươi ngày đó cũng không phải nói làm cũng không có làm sao!! ” Phản bác.

Hắn không nói gì. Chúng ta lại đứng lặng trầm mặc hồi lâu như thế.

“Ta… Ta…” Hắn rốt cuộc mở miệng:”Ta muốn làm tiếp.”

A? Ta không thể tin nhìn hắn, một giây kế tiếp, đã bị đè ở trên tường.

“Ngươi… Ngươi nói …” Ta ngạc nhiên nói lắp bắp:”Nói cái gì…”

Hắn lộ vẻ rất thẹn thùng, nắm tay cùng ta mười ngón đan chặt, một bộ đỏ mặt bất cứ giá nào rống vào ta:”Ta … Ta nói muốn làm tiếp!!”

Ta hơi lặng người mà nhìn chằm chằm mười ngón đan vào nhau, còn chưa kịp nói ra một chữ nào, môi đã bị ngăn lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận