Nhất Chỉ Hoang Đường Mộng

g muốn?

Sương không thể nói chính mình hoàn toàn không hiểu, nhưng lại không dám nói mình hoàn toàn hiểu được. Mười năm yêu hận tình thù, lại là như thế nào?


“Không.” Tinh tế nam nhi, lại yếu ớt đến không thể nghe thấy. Nhưng mà chính là bình thường đã khó ngăn cản, như thế nào lại bị âm thanh này đánh bại? hai tay Thù Nam ôn nhu nhưng cường thế, bắt buộc nâng má Sương lên “Là ngươi… là người… Sương… Sương…”


Tuy rằng thiên hạ dưới tay tóc trắng xóa, da thịt vàng như nến, khô gầy nhìn không ra nửa điểm xinh đẹp vốn có, nhưng Thù Nam vẫn nhận ra người trong lòng.

Giống như đối đãi với vật trân bảo, thật cẩn thận mà động chạm vào thiên hạ đơn bạc. Thù Nam tinh tế nỉ non, âm thanh run run, đôi tay cũng run. Cái trán mở ra vạt áo rộng thùng thình, lấy hai má cọ lên khuôn ngực đơn bạc, đã có độ lạnh mà “người” không nên có, tinh tế cảm thụ tiếng tim đập yếu ớt truyền đến, sau đó ngừng không được toàn thân run rẩy dữ dội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận