So với 6 năm trước, Angus càng đẹp hơn không ít.
Năm tháng đã tích lũy lên người hắn thêm vài phần trầm ổn.
Ôm Lục Nguyên khóc miên man không dứt, hắn vừa bất đắc dĩ vừa không biết làm sao, đặc biệt là trên đuôi lại có một bé cưng y hệt mình đang nằm.
"Nguyên Nguyên...!Ngoan...!Đừng khóc."
Hình như đã rất lâu không nói chuyện, chất giọng hắn vốn trầm thấp, nay hơi khàn khàn.
Bàn tay to lớn nhẹ vỗ về tấm lưng của Lục Nguyên, thỉnh thoảng nâng con trai nghịch ngợm của mình.
Có một đoạn thời gian, Angus còn cho rằng mình sẽ sống mãi trong giấc mơ mình tự dệt lên, Nguyên Nguyên của hắn đã trở lại, còn mang theo đứa con của hai người.
Hắn còn không dám lớn tiếng nói chuyện, chỉ sợ giấc mộng sẽ tan biến...!
"Angus...!Angus à...!Em cuối cùng cũng tìm được anh...!Hu hu..."
Sau khi sinh Lục Tiểu An, Lục Nguyên chưa từng khóc, nhưng lúc này lại nhào vào lòng Angus, không còn giống một nữ cường nhân ngày nào, khóc lóc như một đứa trẻ.
...!
Hòn đảo nơi hắn cư trú đã bị lửa đạn san bằng.
Cái gọi là thỏ khôn có ba hang, tộc Nhân Xà cũng không phải chỉ làm tổ ở đó.
Ở một hòn đảo mới khác giữa quần đảo, Angus dẫn Lục Nguyên và con trai đi thăm hang mới, gặp lại Bùi và A Trạch.
"Cô đã trở lại rồi, không uổng công Angus ngày ngày chờ ở bờ biển...!Khụ khụ!"
Bùi còn chưa nói xong đã bị ánh mắt Angus dọa tới.
Angus xoay người bế Lục Tiểu An, ném đuôi chạy mất, chắc rằng lại mang con trai đi nhận thân thích rồi.
A Trạch tự nhiên cũng theo sát sau đó.
"Tiểu biệt thắng tân hôn nha, hai người các em cũng nên kiềm chế chút."
Mặt Lục Nguyên lập tức đỏ bừng.
Không khéo lại đến kỳ động dục của Nhân Xà.
Sáu năm qua Angus không hề giao phối, ánh mắt quyến rũ của Lục Nguyên vừa quét qua, phía dưới liền cứng như sắt.
Hai cây gậy th*t cực lớn bừng bừng bật lên, Lục Nguyên nhìn mà nóng hết cả người.
"Nguyên Nguyên, giúp anh đi, quá lâu không có bắn rồi..."
Hơi thở giống đực cực nồng chiếm hết hơi thở của Lục Nguyên, cô gần như nằm sấp trên eo Angus, bàn tay nhỏ miễn cưỡng cầm một côn th*t trong đó.
Cây gậy kia màu xanh tím, dữ tợn, nóng đến nỗi lòng bàn tay của cô phải run lên.
"Sao...!sao càng lúc càng lớn vậy..."
"Mau liếm đi.
Nào, vươn đầu lưỡi em ra.
A ~"
Dưới sự hướng dẫn của Angus, Lục Nguyên vươn chiếc lưỡi hồng phấn, mới lạ liếm trên quy đầu cực lớn.
Chỉ mới liếm nhẹ một cái đã kích thích đến Angus, lưng hắn cứng đờ, hai cây gậy căng lên giần giật, đánh lên gò má không kịp né của cô.
"Ngoan.
Chính là như vậy, dùng miệng ngậm, mở lớn chút!"
Tuy nói trước kia đã từng giúp Angus khẩu giao, nhưng giờ bao nhiêu năm trôi qua, cái thứ lớn cỡ đó chen vào khuôn miệng nhỏ đỏ bừng mềm yếu phải rất cố sức.
Mới đâm quy đầu vào, miệng nhỏ đã bị nhồi đầy.
Khoang miệng ướt dầm dề, ngậm chặt lấy phần đầu.
Angus sướng đến độ chịu không nổi, chỉ muốn thô bạo cắm hết phần còn dư vào.
Nhìn đến khóe mắt ẩm ướt của Lục Nguyên, hắn đành cắn răng nhịn xuống.
"Nguyên Nguyên, miệng phía trên nhỏ quá, mới ăn một chút đã như vậy.
Hay là đổi sang miệng ở dưới đi, nơi đó chắc đã rất ngứa, đúng không?"
Lục Nguyên cưỡi trên eo hắn, hai chân tách ra, cái miệng nhỏ không thể nhả quy đầu, chỉ đành rưng rưng gật đầu.
Tiểu huyệt phía dưới đã ngứa râm ran, còn ướt hoảng...!
Từ tư thế nằm sấp của cô, Angus vươn tay vuốt ve bờ lưng bóng loáng, một đường sờ đến mông, mạnh tay tách khe hở mềm mịn như năm nào.
Ngón tay thon dài sờ đến miệng huyệt đã ướt át, ý cười tà mị trên mặt càng sâu.
"Ưm ưm ~"
Ngón tay thô bạo từ phía sau cắm vào tiểu huyệt, Lục Nguyên cứng đờ cả người.
Nơi đó đã hư không rất nhiều năm, hiện giờ mới cắm một ngón, đã có chút chịu không nổi.
Ngón giữa được tường thịt non mịn chèn ép, động tác thọc vào rút ra cũng không dễ dàng, may là Angus có đủ kiên nhẫn khai phá.
Khi ngón tay thứ hai gia nhập, Lục Nguyên đang ngậm quy đầu của hắn phải than nhẹ.
Cô nhẹ lúc lắc eo nhỏ, nỗ lực co rút, chống lại dị vật đang xâm lăng tiểu huyệt.
Hai ngón tay moi đào, xoay tròn, làm giữa hai chân cô ướt một mảng lớn.
Thật vất vả rút côn th*t khỏi khoang miệng mềm yếu, Angus đem cô đã mềm thành bùn nâng lên trong lòng.
Cô vô lực ngồi quỳ, giữa hai chân, d*m thủy thỉnh thoảng nhỏ giọt, một giọt lại một giọt.
"Nguyên Nguyên, nơi này sao lại ướt nhanh đến thế? Trước kia em không có dâm như vậy, có phải lâu quá không được dập, muốn ăn con rắn to của anh? Nói mau!"
Nếu là trước đây Lục Nguyên sẽ còn ngượng ngùng, bây giờ sau khi sinh em bé, cô đã hai mươi bốn, sớm đã là trái cây chín rục, chỉ khát vọng tinh dịch tưới tiêu.
Cái miệng nhỏ vươn đến, hôn lên đôi môi mỏng gợi cảm của Angus.
Hai người môi răng cọ xát, quấn quýt khó rời, Lục Nguyên hừ nhẹ.
"Mau dập vào, tiểu huyệt ngứa quá, nhanh lên!"
Chưa bao giờ chứng kiến Lục Nguyên gấp gáp như vậy, Angus nhất thời cũng nhịn không được.
Hắn đỡ côn th*t thô to, nhắm ngay âm huyệt đang lan tràn mật nước, cười nói: "Bảo bối đừng nóng vội, con rắn to vô liền đây, kiên nhẫn chút, sẽ thật sướng cho xem."
Nhờ lượng lớn d*m thủy bôi trơn, động thân một cái, côn th*t đã xâm nhập, kẹt ở điểm G vài giây.
Angus cắn răng, dùng ngón tay banh miệng huyệt ra càng rộng, mới có thể nhét hơn phân nửa thân gậy còn thừa vào.
"A a! Quá...quá sâu!"
côn th*t cuối cùng cũng thọc vào hết, lấp đầy động thịt vốn hư không đã lâu, chật ních không một khe hở.
Lục Nguyên vừa đau vừa sướng, miệng khóc không thành tiếng, tay ôm chặt cổ Angus, từng ngụm từng ngụm thở dốc.
Cô đã lâu lắm không làm tình, một chốc một lát có chút không thích ứng kịp.
"Bảo bối, anh muốn nhấp!"
Cho thời gian Lục Nguyên thích ứng, Angus cầm chặt eo cô, côn th*t vốn đã cắm vào thật sâu, từ từ rút ra bên ngoài.
Cứ ra một phân, tiểu huyệt lại càng thêm nóng bỏng.
côn th*t vừa rời khỏi phân nửa, đột nhiên xông đến nhụy hoa, nã thật mạnh.
Lục Nguyên trực tiếp ngồi trên côn th*t, bị hắn đâm đến nảy bẫng lên, liên tục như nã đạn trong lòng hắn.
"A nhẹ...!Nhẹ chút...!Mạnh quá!" Nã liên tục như vậy, quy đầu cực to kém chút nữa đã chui tọt vào tử cung, Lục Nguyên lập tức đỏ mặt cầu xin.
Angus thở dốc dồn dập, động tác dưới eo thậm chí còn tăng nhanh không ít.
Hắn cắm như bay, thân dưới của hai người càng dính sát, thật sâu.
Rong chơi trong đám thịt non ướt nhũn cùng mật ngọt giàn giụa, thú tính của hắn bùng nổ, không còn sót gì.
"Bảo bối, anh sẽ không bao giờ thả em đi nữa.
Về sau mỗi ngày đều phải dập em, khiến em sinh cho anh thật nhiều con, được không?"
Lục Nguyên đã bị thao đến trợn trắng mắt, làm gì còn nghe rõ hắn nói, chỉ liên tiếp gật đầu, dâm lãng rên rỉ.
côn th*t mạnh bạo vào vào ra ra, tốc độ nhanh điên cuồng làm lòng cô run rẩy.
Giờ này phút này, đại não cô đã hoàn toàn trống rỗng, tứ chi co giật từng cơn, tiểu huyệt bao bọc côn th*t mơ hồ nhảy nhẹ, hơi thở của Angus càng ngày càng nặng.
Bạch bạch bạch...!
Phụt phụt phụt...!
Tiếng vang dâm mỹ liên liếp truyền đến từ dưới thân hai người.
Mỗi lần côn th*t rút nhanh ra, d*m thủy lập tức bắn tung tóe khắp nơi trên mặt đất.
Rất nhiều lần Lục Nguyên không nhịn được mất khống chế, vậy mà Angus nhấp đã lâu vẫn không bắn.
"Em không được...!A aaaaaaaaa...!Mau...!mau bắn cho em...!Xin anh..."
Lúc này cô đã được Angus ôm lên, hắn động tác khoa trương, trườn khắp nơi trong hang động.
Bờ mông nhỏ gắn chặt côn th*t cứ theo đó mà phập phồng, nước dâm men theo đuôi hắn, chậm rãi chảy xuôi.
"Nguyên Nguyên, đừng rời xa anh nữa!"
Đang nói, Angus bỗng đem Lục Nguyên đã choáng váng áp lên vách đá bằng phẳng, một ngụm cắn lên quầng vú trắng nõn run rẩy của cô.
Trong từng cơn rùng mình co giật của cô, côn th*t đâm thật mạnh vào miệng tử cung, một phát bắn ra tinh dịch đặc sệt, hỗn loạn, dũng mãnh phun vào tử cung.
"AAAAAAAAAAA...!Nóng quá....."
Lục Nguyên hét lên vài tiếng, cả người co giật.
Angus rút mạnh côn th*t, lại một cột nước triều xuy trong suốt bắn ra, suýt nữa phun tung tóe lên khuôn mặt tuấn tú của Angus.
"Nguyên Nguyên thật nhiều nước, chúng ta làm thêm vài ván nữa đi."
Nói, nhân lúc Lục Nguyên trừng lớn đôi mắt, một cây gậy th*t gắng gượng đã lâu, cố gắng cắm vào hai cánh hoa đã sưng đỏ...!
...!
Cho đến mấy chục năm sau, hai người vẫn chưa từng rời xa.
TOÀN VĂN HOÀN.
- -----------------
Tác giả: Hoàn toàn kết thúc, ta bắt đầu muốn viết truyện về huynh muội, mấy cái cuộc sống sau này của Lục Nguyên và Angus mọi người tự tưởng tượng đi nha, cứ XXOO là được, haha! Hy vọng các bạn yêu vẫn ủng hộ ta *Bán manh cái, không thể sĩ*
Kang: đã lấp hố xong, thiệt phê chữ ê kéo dài =))) Hy vọng các nàng đọc truyện vui vẻ, nhớ chờ đón hố mới của ta nha, đừng quên ấn sao và cmt đóooooooo:v.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...