Chương 50: Lữ trình đồng hành (1)
_______Wattpad ______
Một mực chạy ra khỏi Ngọc Thạch thành mây đen tứ phía, Diện Sân mang theo Ma Bắc Mạn cùng ba tên vướng víu còn lại lần nữa lủi sâu vào Hắc Sâm Lâm.
Nhìn cây cối um tùm xanh mướt che trời lấp đất trước mặt, Diện Sân dường như còn nghe thấy chúng nó đang đung đưa tay vẫy vẫy về phía y, say "hi" một tiếng, vỗ bả vai choàng cái cổ nói với y, "người anh em, anh biết chú rời xa anh là bão tố mà"!
Diện Sân khóe mắt rúng động liên hồi, hận không thể rung hết đống lông mi trên mặt đi cho đỡ tức ngực.
Y nói với hệ thống trong đầu, nghiến răng đè nén: "Mịa nhà mi, ông cứ tưởng lần này đi ra là được sống như người rồi, mi quay lại chỉ để đào cho ông một cái hố không muốn cho ông làm người nữa có đúng không?"
Thực ra mà nói Diện Sân lúc đó cũng không có ý muốn ra tay giết chết tên điên pháo hôi Tiết Chí kia cho lắm, chỉ là chút va chạm lông gà vỏ tỏi, y cũng đâu phải nhân vật chính cày cấp từ mấy tên tép riu đó đâu, mà cần tới sát phạt bọn chúng mới mạnh lên được.
Đáng thương thay, Diện-tấm-chiếu-mới-Sân, cho dù có kinh qua biết bao nhiêu thể loại, tuyên bố mấy ngàn chương tiểu thuyết yy cũng không ngán, vậy mà cuối cùng cũng có lúc bị dâm uy của hệ thống làm cho hoảng sợ rớt luôn con tim bé bỏng.
Lúc Diện Sân đang nắm cổ Tiết Chí muốn phét xuống mấy bạt tai Như Lai Thần Chưởng, thì hệ thống Thông Thái bỗng nhiên kích động hô lên trong đầu y:
"Ta *beep* *beep* *beep* Liên Hiệp, *beep* *beep* hệ thống quan, Lão tổ đại nhân!!! Chúng ta thế mà cmn xuyên vào hệ liệt! Mặc dù nói xuyên vào Tà Ngạo Thánh Tôn, cốt truyện chính tuyến rơi vào ba ngàn năm sau, nhưng vì đi vào thời không của hệ liệt, nên hiện tại chúng ta đang nằm trong tuyến dòng chảy của bộ ! bla! bla!.
"
Sau đó, Diện Sân vì quá sốc, trực tiếp bẻ luôn cái cổ thiên nga tuyết trắng đáng thương của Tiết Chí.
Lại tiếp tục nhớ đến trước khi chờ chương cuối cùng của Tà Ngạo Thánh Tôn, y đã tìm lại mấy bộ trước của tên gian tặc Cho Xin Chút Boa Đuê kia đọc thử, trước đó tên khốn kiếp có viết được một tiền truyện, phối với Tà Ngạo Thánh Tôn thành một bộ hệ liệt , tiền truyện kể về một nhân vật xuất thân bình phàm, gia cảnh bất hạnh, thơ ấu lạnh lẽo, thiếu thời thảm thương, bối cảnh bán thảm không khác gì những anh em yy văn đồng lứa.
Điểm duy nhất ngoài việc hệ thống tu chân khiến cho Diện Sân cảm thấy hứng thú, đó chính là nam chính trong này có một ưu điểm mà hiếm khi văn yy có được, chính là cả đời cô độc, thành Thánh vẫn chỉ một thân chu du tứ hải, suốt đời không có lấy một bóng hồng theo bên mình.
Xuất thân nam chính vốn dĩ là hào môn thế giá nức tiếng, đáng tiếc để cho hắn có một bàn đạp bước lên cái gọi là "top những yếu tố cần có để trở thành con cưng của trời", tác giả đã cho hắn một nét bút gồm 8 chữ:
"Biến cố ập tới, toàn gia gặp hoạ.
"
Sau đó, nam chính ngang nhiên mà trở thành đứa nhỏ thân thế thảm thiết, chưa sinh ra đã họa treo trên đầu gia tộc, sinh ra rồi chỉ có một manh áo rách quấn thân, ấu thơ sống trong nơm nớp, bị người ức hiếp, em trai duy nhất cũng bị ác bá trong vùng đánh đến chết, cuối cùng vì để không làm cho gia tộc không bị mình liên lụy mà mất luôn đường sống, phải tha hương cầu thực, trốn đi thật xa, không màng sống chết.
Đường cầu sinh gian nan trắc trở, xuất thân kém, thân cô thế cô, hai bàn tay trắng, không có bàn tay vàng, cả đời vận xui rủi, tận đến lúc sắp mười sáu tuổi, sinh cơ le lói mới chắp lại cho hắn đủ một lần may mắn, thất lạc trong rừng, nhận được một bí cảnh truyền thừa ngẫu nhiên xuất hiện mỗi mười năm một lần trên đại lục, từ đó chắp cánh, bước lên đường tu tiên mênh mông vô tận, cải biến nhân sinh.
Hắn sinh không có mẹ, cả đời niên thiếu đến trưởng thành vì đơn độc lang bạc mưu cầu sinh cơ, bởi thế cũng không có một nữ nhân ưu tú nào có thể "vô tình" để mắt được hắn, cho đến lúc vang danh thiên hạ, không tông không phái, tán tu đệ nhất Thánh Linh đại lục, cứ một lần ngưng Thần, hóa Thánh phi thăng không để lại một chút manh mối nào trên đại lục này, ngoài những truyền thuyết chỉ thuộc riêng về hắn.
Trong truyền thuyết, người ta gọi hắn là Độc Vãn Tôn, lại không ai biết, hắn sinh ra trong một trấn nhỏ có tên Ngọc Thạch, thân mẫu họ Mãn, thân phụ họ Ô, tên hắn một chữ Kiêu.
Ô Kiêu, chính là kiêu ngạo của Ô gia, chính là niềm tin mà thân phụ hắn gửi gắm.
Cũng bởi vì là hệ liệt, cho nên ba ngàn năm trước khi nam chính Tà Ngạo Thánh Tôn ra đời, Thánh Linh đại lục chính là thiên hạ của một mình Ô Kiêu tung hoành tứ hải, hắn dùng mười sáu năm nằm gai nếm mật thứ mà không ai có thể chịu được, lại dùng hai mươi năm có được thành tựu tu chân Nguyên Anh, sau đó tu tiến, bế quan, tung hoành bí cảnh, dùng hơn một ngàn năm chứng minh thực lực bất bại ở đại lục Thánh Linh, sau đó mãn nhãn phi thăng, để lại một mảnh đại lục tận một ngàn năm sau cũng không có thêm được người nào phi thăng sau hắn, tận đến khi nam chính của Tà Ngạo Thánh Tôn ra đời, mới lật thêm trang sử mới cho mảnh đại lục này.
Nhớ đến khúc này, Diện Sân cùng hệ thống mời đồng thời nhận ra, tiểu tử Ô gia này rốt cuộc là ai.
Sau đó, hệ thống cũng lầm thời vỡ trận mới bắt sóng được tuyến nhiệm vụ trong phần hệ liệt này, vốn dĩ phần tiền truyện của hệ liệt - Chiến Thần Tái Sinh còn chưa được đưa vào vận hành trong hệ thống thế giới xuyên không, phần sơ lược chỉ mới được lập trình mô phỏng trước về nhiệm vụ và các loại thưởng phạt cho người xuyên không.
Lại sau khi Tà Ngạo Thánh Tôn quật khởi, dự án này liền bỏ ngỏ tới nay chưa ai động vào.
Diện Sân và hệ thống Thông Thái hiện tại là hai tồn tại BUG quá lớn không thể nào kiểm soát được trong hệ thống vận hành của Liên Hiệp, vì thế BUG của hai người vô tình kích phát ra được tuyến nhiệm vụ chưa được khai thác của.
Chính lúc mà Diện Sân bóp cổ giết chế Tiết Chí - tên ác bá giết chết em trai của Ô Kiêu, mất đi trợ thủ đắt lực là nguyên nhân thúc đẩy con cưng của trời đi vào con đường vận mệnh mà thế giới an bài, y liền nhận phải buộc định từ hệ thống gửi đến để tiếp tục duy trì cốt truyện: "Giết chết ác bá, cứu sống anh em Ô gia, giúp nhân sinh Ô Kiêu cải biến, thoát khỏi tình cảnh tứ cố vô thân - Nhiệm vụ buộc định - Lữ trình đồng hành:
Phần thưởng: chưa biết
Hình phạt: tùy vào mức độ hoàn thành.
"
Chuyện đến lúc này, Diện Sân chỉ có thể nhẫn! Cắn răng nhận nhiệm vụ giữa đường ngáng chân này.
Quả thật là cực khổ, y một thân một mình gà trống nuôi con, mang theo đứa con thơ Ma Bắc Mạn EQ khuyết thiếu, IQ chưa rõ, bối cảnh đặc thù chạy tám hướng chưa xong, bây giờ còn phải quắp nách theo hai đứa nhóc mang mệnh của trời.
Quả thực là nhân sinh không còn gì luyến tiếc.
Biết có ngày hôm này thà khi trước chẳng làm.
Nếu làm thì làm cho trót, triệt để phá cửa giết tới nơi cái tên gian tặc Cho Xin Chút Boa Đuê là bây giờ đâu có phải thảm thương trái lo phải nghĩ như thế này.
Diện Sân nước mắt giăng mờ hai mi, giàn giụa nhìn trời xanh, bỏ mặc đồ đệ cưng bên cạnh biểu tình nghi hoặc nhìn mình.
Cuối cùng, y cũng nghĩ tới một điều.
Hệ liệt một và hai đều đã liên kết lại rồi, vì cớ gì mà Ma Bắc Mạn trong cả hai nguyên tác đều chưa hề được nhắc tới một chữ nào?
___________
Tác giả: hôm nọ mới lục lại dọn dẹp cái kho wattpad, chợt phát hiện ra có chương viết tận 6k chữ ???? hú cmn hồn luôn không ngờ mình lại trâu bò vậy.
Lâu ngày quay lại Wattpad vắng hoe chẳng còn ai :v
Vẫn cảm ơn những tình yêu đến bây giờ vẫn đồng hành cùng nhà Phù Cừ nhé, chúc các tình yêu tối khuya tốt lành!
Một phần có lẽ vì Wattpad upd và bị chặn IP cũng thay đổi nhiều rồi, nên bộ này chắc cũng xuôi về miền quên lãng của nhiều mem, ngày trước bản cũ dễ xài, dễ đọc, dễ lưu, bây giờ vừa lắm quảng cáo mà còn hạn chế các thứ nữa, nhìn buồn dễ sợ.
Mong rằng sau này vẫn sẽ được các bạn ủng hộ tiếp tục, các bạn nhớ giữ sức khỏe nhé ????????????????
15/12/2020
00:21
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...