Nhân Vật Phản Diện Tổng Đang Hoài Nghi Nhân Sinh



Mấy người Giang Trạch bọn họ buổi chiều đi ra ngoài một chuyến, mặc dù không có đi lướt sóng, nhưng cũng chơi không ít thể loại khác, chờ chơi một chút đến tận buổi trưa sau khi trở về, thấy Tứ ca của bọn họ vẫn không có bóng có hình, gọi điện thoại còn không người tiếp, đoán chừng là để di động đặt ở trong khách sạn.

Quay đầu liền gọi cho cảnh vệ viên của Mộ Cảnh Hành, hỏi bọn họ một chút Tứ ca cùng Tứ tẩu đi đâu, cơm tối muốn ăn chung một chỗ hay không, nói thêm buổi tối hôm nay là ngày 15, bên ngoài khách sạn có tiệc tối đốt lửa trại, tới đây thì phải chơi chứ, còn không phải cùng nhau náo náo nhiệt nhiệt mới vui sao.

"Tứ ca cùng Tứ tẩu cũng không biết đi đâu vậy, chúng ta từ bên ngoài trở về cũng không có nhìn thấy bọn họ."

"Cậu nhìn lời này của cậu nói có một chút ánh mắt hay không, vợ chồng người ta không muốn thế giới hai người hay sao, ai vui lòng cùng cậu cùng một chỗ chứ?" Hoa Sấn Sam ăn đậu phộng luộc, một bên lột ra một bên quở trách.

Đậu phộng luộc này, kỳ thật không phải cái đồ vật quý giá gì, bên cạnh ven đường lớn đều có thể nhìn thấy, nhưng hương vị ăn thật sự không tệ, đặc biệt là thời điểm không có việc gì nói chuyện phiếm, một bên bóc lấy ăn một bên vừa nói chuyện đặc biệt càng hăng.

"Tật xấu." Trương Phi Phàm liếc mắt, hậm hực nói, "Cái này còn ngăn không nổi miệng của anh."

Vài người khác mới không thèm tham gia đề tài của bọn họ, bác sĩ bưng một ly cà phê dựa vào ở một bên uống, Giang Trạch cầm một chuỗi chìa khóa xe, trên ngón tay lúc ẩn lúc hiện, Tưởng đại thiếu ôm Hotgirl mạng ngồi ở bên trong ghế sô pha, ở bên tai khe khẽ nói nhỏ, chọc mặt người ta đỏ bừng.

Cũng không lâu lắm, tích tích vài tiếng qua đi, điện thoại được cảnh vệ viên nhận. Ngữ khí của cảnh vệ viên nghe không ra bất kỳ cảm xúc, bình dị tỏ vẻ, thủ trưởng từ lúc hôm qua gặp ở phòng, liền cả ngày cũng không có đi ra, nửa đường kêu hai lần phục vụ phòng, đưa vào chút đồ vật.


Về phần tại sao không có tiếp điện thoại của bọn họ.. À, có thể là cũng không muốn tiếp.

Sắc mặt cảnh vệ viên muôn lúc đều không thay đổi, lớn lên còn chưa tu luyện tới loại trình độ này đâu, nghe rõ điện thoại bên kia nói, trên mặt biểu lộ biến rồi lại biến, xấu hổ thuận miệng đáp lời hai câu liền đặt điện thoại di động xuống, giống như ném đi một củ khoai lang bỏng tay.

Đây thật là..

Cả ngày đều không có ra, trâu ghê.

Về sau thật không có người ở quấy rầy Mộ Cảnh Hành cùng Hạ Nguyên bọn họ. Chẳng qua trên bờ cát ngoài khách sạn, lửa trại dấy lên, nhân viên ăn mặc đủ màu sắc từ khách sạn ra tới, bưng một ly rượu, vừa múa vừa hát.

Đừng nói, có người mua loại váy phong cách Ba Tư Mia*, váy cực lớn, ở bên cạnh đống lửa chuyển lên một vòng thật sự đặc biệt đẹp đẽ.

(*Yue: Váy BaTư có thể là loại giống vậy)

IMG

Bên ngoài rất là náo nhiệt, Hạ Nguyên đem hai tấm màn kéo ra, bọn họ ở chính là phòng hướng nhìn ra biển, thật sự nhìn một cái liền có thể nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt trên bờ cát.

Mộ Cảnh Hành thấy cô đứng ở đằng kia, liền đi qua, từ phía sau nắm ở eo của cô, nhìn về hướng trên bãi cát một chút, "Muốn đi không?"

Hạ Nguyên Nguyên nói thầm, "Đương nhiên không muốn, ở bên anh tốt hơn cùng một đám người náo nhiệt."

Cô xoay người, đầu dựa vào ngực của anh, tư thế thoải mái cọ cọ, "Em vẫn là thích ở cùng anh hơn."

Lời này nghe dễ chịu.

Ý cười trong mắt Mộ Cảnh Hành đều nhanh tràn ra ngoài, dắt tay của cô, "Vậy chúng ta đi ăn cơm nhé?"


Bọn họ kêu phục vụ phòng, để khách sạn đem thức ăn đều mang vào. Ngược lại cũng không phải mệt mỏi hoặc là lười nhác đi xuống, chỉ là ngày hôm qua qua đi, bầu không khí ở giữa hai người so trước kia càng nhiều một chút dịu dàng, càng muốnhai người ở cùng trong một cái phòng hơn, cũng không muốn lại đi ra ngoài một chuyến.

Đại bộ phận đồ ăn phòng bếp đưa tới đều là có tác dụng dưỡng sinh, hương vị cũng cũng không tệ lắm, hai người tụ cùng một chỗ, vừa gắp đồ ăn cho đối phương vừa dính nhau như sam đem bữa cơm này ăn xong.

Lại nói tiếp.. Mộ Cảnh Hành nhìn Hạ Nguyên Nguyên gắp xương sườn cho anh, số lần Nguyên Nguyên gắp đồ ăn cho anh cũng không nhiều, có thể đếm được trên đầu ngón tay, đây cũng là một lần tự nhiên nhất.

Anh mang theo ý cười nuốt xuống.

Sau bữa ăn hai người ngồi cùng một chỗ xem Bản Tin Thời Sự.. Ừm, Mộ Cảnh Hành kỳ thật mỗi ngày đều muốn xem Bản Tin Thời Sự, chỉ là đây là lần đầu tiên Hạ Nguyên xem cùng anh.

Nói là cùng anh, kỳ thật Hạ Nguyên càng giống là dựa vào ở trên người anh, coi anh là một cái đệm dựa biết cử động, còn là cái loại có thể tự động điều tiết nhiệt độ kia, dựa vào ở trên người anh chơi trò chơi, cầm một thanh K98, một đường thu hoạch từng cái đầu người, chơi trò chơi đến quên trời quên đất.

Mộ Cảnh Hành cũng không chê, ngược lại rất là vui vẻ, một công đôi việc, một bên xem Bản Tin Thời Sự một bên lột ra trái cây đút tới bên miệng của cô.

Trước kia thích yên tĩnh, cũng không bằng trong lòng vui vẻ ở hiện tại, Mộ Cảnh Hành ôm eo cô bàn tay to lớn nhéo nhéo thịt mềm.

Hạ Nguyên sợ nhột nhất, đột nhiên bắn lên. Lúc đầu súng muốn bắn chuẩn cũng mất chính xác, trực tiếp bị người đối diện chờ đến cơ hội bắn liên tục ba phát, ngã trên mặt đất.

Trò chơi "game over".


"..."

Hạ Nguyên Nguyên lèm bèm một tiếng, đột nhiên ném di động đi, bổ nhào vào trên người anh, kẹp lại cổ của anh, "Mộ Cảnh Hành!"

"Em chơi trò chơi đều thua, anh nói xem phải làm sao bây giờ hả!" Cô lập tức muốn ăn thịt gà a a!

Trong mắt Mộ Cảnh Hành đều là ý cười, ôm eo của cô, biểu lộ lại thoạt nhìn có chút bất đắc dĩ, "Vậy em muốn làm sao bây giờ? Anh chỉ có cái thân người này thôi, đòi tiền không có đâu."

Hạ Nguyên Nguyên chân thành suy tư một chút, cuối cùng hạ quyết tâm, đặt xuống di động, tự mình hôn lên, "Vậy em muốn người đi."

"..."

Tình cảm của hai người càng ngày càng tốt, thời điểm ngày thứ hai rửa mặt xong xuôi đi xuống dưới ăn bữa sáng, đều là tay nắm tay, trình độ ngọt ngào so với thời điểm mới đến lại cao hơn một tầng.

- - đây là Hạ Nguyên tự cho là vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui