Editor: Yue
[P. S: Lý do tại sao văn án ở ngoài khác văn án trong ĐÔI LỜI TÁC GIẢ, là vì tác giả đổi mới văn án đó. ~~. Dịch cho đã xog giờ mình vào beta lại thì thấy tác giả đổi mới tùm lum chỗ. Nên cứ như đg edit lại từ đầu zị chòi oi T. T]
***
Vùng ngoại ô, trong một biệt thự nào đó.
Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng, phong cách của sảnh tiệc sang trọng, đèn chùm pha lê lộng lẫy trên trần phản chiếu ánh sáng dịu nhẹ, tiếng nhạc êm dịu tràn ngập sảnh tiệc, nam nam nữ nữ quần là áo lược kẻ tới người đi, vẻ mặt tươi cười.
Đột nhiên, ngoài cửa có tiếng huyên náo, một đôi nam nữ cùng nhau bước vào.
Nam tuấn tú nữ xinh đẹp, người đàn ông đang gây sóng gió trên mạng thời gian gần đây, được mệnh danh là "Tổng giám đốc Đẹp trai nhất" - Quý tổng. Người phụ nữ là một cô minh tinh nhỏ, được khá nhiều người yêu thích, nhưng đây không phải điểm đáng chú ý, điểm đáng chú ý là trang phục của hai người này. Thoạt nhìn, có chút giống..
Trang phục tình nhân a, đám khách quý hít vào một hơi, cùng nhau hướng đến cặp anh em đang ngồi trong góc.
- - nếu như nhớ không lầm, Quý Minh Nghiễn * này cùng Tam tiểu thư Hạ gia.. Hai năm trước đã đính hôn đúng không?
(Yue: Bên tangthuvien tên Quý Minh Nghiễn, bên wikidich tên Quý Minh Nghiên. Mình dịch dựa trên tangthuvien nên sẽ theo tên bên trang đó nha mọi người)
Hạ Nhị thiếu không nhanh không chậm lắc lư ly rượu, nụ cười như có như không, tiếp tục nói chuyện với người bên cạnh.
Đám người biết điều thu tầm mắt về, lại cười cười nói nói những chuyện trên trời dưới đất.
Sau khi mọi người thu hồi ánh mắt, vẻ mặt Hạ Nhị thiếu liền trầm xuống, "Nguyên Nguyên, em đừng lo, anh nhất định giúp em hỏi rõ ràng!" Nếu đúng.. Anh sẽ không tha cho hắn ta.
Hạ Nguyên ngẩng đầu, vẻ mặt mộng bức: "Ừm?".. ý anh là gì?
Hạ Nhị thiếu cởi cúc áo để giảm bớt cảm giác muốn nổ tung, kiên nhẫn an ủi cô em gái của mình: "Ngoan, đừng lo lắng."
"Anh đưa em ra ngoài thư giãn, đừng để nó ảnh hưởng đến tâm trạng của em."
Mẹ nó dám cả gan khinh thường!
Người đàn ông dường như đã nhìn thấy hai người trong góc, dừng lại, bưng một ly rượu tới đây.
"Nhị ca, Nguyên Nguyên." Người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng, gật gật đầu.
Lời nói của những người xung quanh lặng lẽ dừng lại.
Ở chỗ này náo loạn thật đáng chê cười. Ánh mắt Hạ nhị thiếu liếc nhìn đến cô minh tinh nhỏ bên cạnh, nụ cười trên mặt càng thêm quyến rũ, trầm giọng nói: "A, không đảm đương nổi câu Nhị ca của Quý tổng."
Hạ nhị thiếu nói xong còn bưng ly rượu lên lắc lắc.
Quý tổng trầm giọng nói: "NHỊ CA!"
Hắn nhíu mày, không có một chút chột dạ, nói: "Hạ Nặc chỉ là bạn nữ, em.."
Hạ Nhị thiếu không chờ hắn giải thích, tao nhã mắng một câu: "Đánh rắm!"
Đôi môi cậu dính rượu vang đỏ, đối diện ánh mắt từ bốn phía nhìn qua, nâng ly của mình lên ngăn trở khóe miệng trào phúng: "Đừng có lấy lý do như Shjt kia mà nói trước mặt ông đây, đều là thứ mà ông đây từng dùng qua."
"Loại tiệc này là tiệc bình thường chắc? Lúc này mang theo một cô nàng minh tinh nhỏ không biết Quý tổng có ý gì? Nếu là siêu sao hay ảnh hậu thì không nói, ít nhất đó là vấn đề thể diện. Quý tổng mang theo cô nàng minh tinh tuyến ba chó má kia và nói với ông đây rằng đó là bạn nữ?"
"Quý tổng cùng nào cũng sẽ trang phục của cặp đôi à?" Đôi mắt của cậu quét qua cả hai, không chút nào che dấu trào phúng.
Đều là đàn ông ai không biết lẫn nhau, còn chưa tới mức vượt quá giới hạn cậu tin chứ đều mặc trang phục tình nhân còn nói không có điểm mập mờ.. Cho cậu là kẻ ngu chắc?
Về phần trùng hợp, bữa tiệc này toàn nhân vật có mặt mũi, sợ nhất là giống người khác, đụng hàng quần áo là tuyệt đối không được, đừng nói giống nhau, tương tự cũng không có. Ai lại trùng hợp đến mức từ ống tay áo đến hoa văn các loại đều đụng thành một cặp?
Nữ minh tinh mặc lễ phục đứng bên cạnh cau mày, giống như bị sỉ nhục, "Vũ nhục người khác như vậy, Hạ Nhị thiếu miệng lưỡi thật hạ lưu."
Cô là minh tinh nhỏ, nhưng cô không ăn trộm không đoạt, cũng không bán đứng thân thể, không thể chịu được sự xúc phạm của cậu ta.
Quý Minh Nghiễn hít một hơi, quay đầu xin lỗi nữ minh tinh, "Thật có lỗi, anh thay Hạ nhị ca xin lỗi em.."
"Cút!" Hạ Nhị thiếu không phải là cây đèn đã cạn dầu. "Đừng biểu diễn trước mặt tôi, ông đây cần Quý tổng thay mặt xin lỗi sao? Còn nữa, cô thật sự cho rằng mình là hoa sen trắng * à, nếu thật sự trong sạch thì đừng mặc đồ đôi cùng đàn ông có vị hôn thê."
Đánh giá cậu không hiểu hả?
Hạ Nhị thiếu cậu đây từng gặp được bao nhiêu đứa con gái? Không phải chỉ là đám trà xanh cao cấp, thủ đoạn cao siêu thôi sao, ngoại trừ một kẻ ngu xuẩn ngốc nghếch như Quý Minh Nghiễn mới bị lừa!
Cậu lười nói chuyện với họ!
Hạ Nhị thiếu đặt ly rượu xuống bàn, kéo Hạ Nguyên còn ngu ngơ ở bên cạnh, tạm biệt chủ nhân yến tiệc.
Quý Minh Nghiễn sắc mặt trở nên lạnh hơn, tiếp tục xin lỗi Hạ Nặc, "Thật có lỗi."
"Tổng giám đốc, ngài không cần phải xin lỗi, không phải lỗi của ngài." Hạ Nặc hít một hơi, không để những chuyện này ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, nghiêng đầu cười: "Chúng ta tiếp tục chứ?"
Quý Minh Nghiễn nhìn ả, không khỏi khẽ mỉm cười, "Tiếp tục."
Các vị khách mời nhìn nhau với vẻ mặt đầy ẩn ý.
"Giỏi cho Quý Minh Nghiễn!" Hạ Nhị thiếu sắc mặt đã trầm xuống, kéo cổ áo, tức giận đến ứa ra khói, phủ thêm áo cho em gái mình, "Anh thấy hắn ta đã quên năm đó đã cam đoan ra làm sao rồi!"
Hôn ước của gia tộc Hạ - Quý cũng không phải ép buộc hắn, cũng không phải là bọn họ ép buộc hắn.. Nếu thật sự không muốn, hai nhà cũng không phải thực hiện lời hứa của lão gia tử. Không phải là hắn cam đoan sao?
"Nguyên Nguyên, đừng nhớ hắn, anh.."
"Nguyên Nguyên?" Hạ Nhị thiếu hiếm thấy cô bé bên cạnh bên cạnh ngẩn người, cũng không quan tâm mắng nhiếc cháu trai nhà họ Quý, lo lắng gọi cô, vẫn là em gái quan trọng hơn.
Em gái có vẻ thích họ Quý kia suốt hai năm qua..
Một làn gió mát thổi qua, Hạ Nguyên giật cả mình, bỗng nhiên nhìn trời.
"Nguyên Nguyên, không sao chứ?" Hạ Nhị thiếu lo lắng, "Nếu thật sự thích, anh đi đánh hắn một trận để hắn xin lỗi em?" Quý Minh Nghiễn còn phải dựa vào nhà bọn họ, tất nhiên không dám có lần sau..
"Không có việc gì." Hạ Nguyên lắc đầu, con mắt cong thành vầng trăng khuyết, tràn đầy sức sống, "Em vừa nghĩ tới một chuyện, anh hai, anh đừng nóng giận, cứ nhân cơ hội này mà hủy hôn ước đi."
Cô chỉ cảm thấy có chút không chân thực.
"Vậy là tốt rồi." Hạ Nhị thiếu thấy em gái không sao, mới yên tâm mà tiếp tục mắng Quý Minh Nghiễn.
Hạ Nguyên dừng lại "Anh, anh ơi! Bây giờ em không về nhà đâu, em ra ngoài mua sắm."
"Không về nhà sao?" Hạ Nhị thiếu muốn hỏi cô có phải là không vui hay không, lại nuốt nghĩ lại, hai năm nay cô thích bám theo Quý Minh Nghiễn, tất nhiên có tình cảm với hắn, đột nhiên lại xảy ra chuyện như thế này.
Không muốn nói cũng được, chi bằng để cho cô yên tĩnh.
Hạ Nhị thiếu đem lời đều nuốt trở vào, ôm lấy cô, chỉ lộ ra một khuôn mặt tươi cười ấm áp, "Vậy anh trở về nói mẹ làm cháo đậu đỏ cho em? Là món em thích ăn nhất."
Dù thế nào đi nữa, cô còn có người nhà.
Hạ Nguyên buột miệng, không chút do dự, "Còn có dứa xíu mại!"
Hạ Nhị thiếu: "..."
Có phải cậu đã nghĩ nhiều rồi không? Em gái cậu có thực sự buồn không vậy?
Chờ sau khi Hạ Nhị thiếu đi, Hạ Nguyên ngoài dự liệu lại không hề rời đi, mà quay lại bước vào khách sạn.
Cô đến đây được khoảng một tháng đi, vốn dĩ chỉ nghĩ đây là xuyên qua bình thường, mặc dù có chút kinh ngạc không biết chuyện gì xảy ra với nguyên chủ mà cô ấy chỉ để lại lời nhắn nhủ rằng nên đối xử tốt với gia đình, như vậy cô ấy mới yên tâm ra đi. Trong đầu Hạ Nguyên nghĩ không ra những vấn đề phức tạp như vậy nên tới đâu hay tới đó, dứt khoát mặc kệ.
Lúc cô còn ở mạt thế cũng không có bất kỳ người thân nào, từ mạt thế đến bên này.. Thấy thế nào đều là kiếm lời, nguyên chủ đã dặn cô phải đối xử tốt với người thân của mình, vậy liền đối xử tốt với họ đi.
Cô cũng biết nguyên chủ đã có vị hôn phu, nhưng cô cũng không quan tâm lắm, dù sao một thời gian sau cô cũng sẽ giải trừ, mãi cho tới hôm nay nghe được hai cái tên..
Quý Minh Nghiễn, Hạ Nặc..
Đây không phải là cuốn sách cô từng đọc sao?
Tình tiết chi tiết của cuốn sách cô đã quên, cô chỉ còn nhớ rằng bối cảnh của câu chuyện đại khái là mượn bối cảnh hiện đại nhưng điều khác biệt là đất nước tên Hoa Quốc, bị mấy cái gia tộc kiểm soát tài chính.
Cốt truyện cụ thể là câu chuyện về nữ chính vượt qua những trở ngại trong ngành giải trí và giành được tình yêu đích thực với tổng giám đốc, trong lúc đó còn tìm được gia thế thực sự của mình.
Quý Minh Nghiễn chính là nam chính chân ái đó, hiện tại chỉ là tổng giám đốc công ty giải trí của nữ chính, nhưng sau này vì công ty giải trí phát triển rất tốt nên hắn đánh bại anh cả, trở thành người thừa kế của tập đoàn nhà họ Quý, rồi từ từ phát triển gia tộc từ một dòng họ không đáng chú ý trở thành một trong những gia tộc lớn nhất.
Mà Hạ Nguyên chính là nữ phụ quan trọng nhất.
Lão gia tử hai nhà Quý-Hạ năm đó đã hứa hôn bằng miệng, sau khi lớn lên Hạ Nguyên cùng Quý Minh Nghiễn nguyện ý thực hiện hôn ước này.
Sau đó, Quý Minh Nghiễn cùng minh tinh Hạ Nặc hấp dẫn lẫn nhau.. Tác giả chắc chắn không thể để nam chính phản bội nha, thế là Hạ Nặc trở thành con gái bị thất lạc của Hạ gia nhị phòng, được nhận trở về Hạ gia, thuận lý thành chương ở bên Quý Minh Nghiễn, đạt được sự chúc phúc của mọi người.
Hạ Nguyên chính chủ kia khẳng định không nguyện ý nên tìm đường chết không ít.
Mọi việc đều theo motif cũ nhưng tác giả hành văn tốt viết đến rung động đến tâm can, lúc đó cô còn thật thích.
Hạ Nguyên lại bước vào yến tiệc, đi đến phòng khách trong cùng.
Nếu cô nhớ không lầm thì hôm nay chính là bước ngoặt. Trước hôm nay, nam-nữ chính vẫn trong giai đoạn mập mờ, đến đêm nay hai người say rượu, trời đất xui khiến lăn giường với nhau.. Thế là..
Hạ Nguyên vừa nghĩ vừa nghiêm túc bật ứng dụng camera trên điện thoại, định tìm một nơi để đặt nó..
Chậc, cô không phải cuồng nhìn lén, nhưng có bằng chứng để từ hôn thì hợp lý hơn..
Hửm? Sao cửa lại mở không ra?
Hạ Nguyên ngờ vực, gãi gãi đầu, hung hăng dùng lực..
Răng rắc một tiếng.
Khóa cửa rơi ra, trong phòng, một người mặc đồ đen từ dưới ghế sô pha trong phòng ngẩng đầu lên..
Hai bên nhìn vật sáng loáng trong tay nhau.
"..."
Hạ Nguyên ngẩn ra. Nếu như cô không nhìn lầm, trong tay anh ta cầm.. Là camera mini?
- - -- --
Hạ Nguyên:. F*ck, người anh em ở đâu chui ra vậy? Σ (・口・)
Tác giả có lời muốn nói:
Ps: Sửa lại một chút thiết lập, xuyên sách a a a chụt.
Hoa Quốc không phải Hoa quốc (thật lòng)
Lời Yue: Thử edit chơi mà gặp đúng truyện 1 chương dài deso. Có phải chơi ngu không
//
(edit gần 4 tiếng má ơi)
CHÚ THÍCH
*Vẻ mặt mộng bức
(一脸懵逼): Vốn từ mộng bức là lời nói ở phía ĐB Trung Quốc, ý là trạng thái bị chuyện gì đó giật sấm (kinh ngạc, chấn động, đứng hình, chết lặng, bốc khói lời) "ngoài khét trong sống". Và vẻ mặt mộng bức có thể hiểu là, sau khi bị "sét đánh" bởi một chuyện nào đó hoặc ai đó, khuôn mặt xuất hiện biểu cảm trợn mắt hốc mồm.
*Bạch liên hoa hay đôi khi còn được gọi là bạch liên bông, tiểu bạch liên là một cụm từ Hán dịch sang tiếng việt có nghĩa là Hoa sen trắng - là chỉ một loài hoa biểu tượng cho sự tinh khiết.
Bạch liên hoa tiếng Trung là 白蓮花
Bạch liên hoa nghĩa bóng ám chỉ những cô gái luôn tỏ ra mình trong sáng, ngây thơ, hiền lành, vô tội.
Chúng ta có thể sử dụng dùng từ "bạch liên hoa" để chỉ một cô gái theo hai kiểu: Ca ngợi hoặc là mỉa mai.
Kiểu ca ngợi dành để chỉ những cô gái thật sự tử tế, vô hại, trong sạch và không tâm cơ, đúng như biểu tượng của hoa sen trắng tinh khiết.
Kiểu mỉa mai chính dành để chỉ những cô gái đạo đức giả luôn thể hiện bản thân mình là người vô tội, mềm mại, yếu đuối. Bề ngoài những cô gái này thường tỏ ra dịu dàng, ngây thơ, trong sáng nhưng bên trong lòng dạ của họ thì ác độc. Họ lợi dụng sự trong sáng của mình để hại người khác, họ luôn nghĩ đến lợi ích của bản thân mà ảnh hưởng đến việc chung hoặc gây ra thiệt thòi cho người khác nhưng bản thân mình lại luôn tỏ vẻ vô tội, mặt tỉnh bơ như đó là điều đương nhiên. Những cô gái kiểu này có sở thích dùng nước mắt để chế ngự đàn ông.