Nhân Vật Phản Diện Kéo Tôi Thành Bạch Phú Mỹ

Đây đúng là chuyện tốt nhưng Hứa Mân lại hơi nghi ngờ miếng bánh từ trên trời rơi xuống này: "Tại sao bên cô lại có số điện thoại của tôi?"

"Không phải trước khi thi nghệ thuật, mấy bạn đều học bổ túc ư?" Đối phương nói: "Giáo viên từng dạy chúng tôi có lưu lại số điện thoại."

Bây giờ Hứa Mân không có ký ức của nguyên chủ, cô hơi ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn đồng ý: "Được rồi, cảm ơn cô, vậy tôi phải tham gia như thế nào?"

"Tôi sẽ gửi thời gian và địa điểm cho cô, cô chỉ cần tới nộp đơn trước khi hết hạn báo danh là được." Một phút sau khi cúp điện thoại, Hứa Mân nhận được tin nhắn.

Cô tìm trên bản đồ, đó là trung tâm đào tạo nằm ở quảng trường tháp cao, cách khu này khoảng một tiếng đi bộ, mà ngày hết hạn báo danh là ba ngày sau.

Hôm nay Hứa Mân dậy thật sớm đi bộ đến trung tâm đào tạo, một phần là vì tiết kiệm tiền xe, phần còn lại là để làm quen với hoàn cảnh ở đây.

Khu này được gọi là khu tháp Bạch Hạc bởi ngoại ô phía tây có tòa tháp cao, nghe nói ở đó đã từng có rất nhiều bạch hạc nghỉ chân nên tháp được gọi là tháp Bạch Hạc, hồ được gọi là hồ Họa Hạc, rất nhiều địa điểm quanh đó cũng được đặt tên có liên quan tới "tháp" và "hạc".

Quảng trường tháp cao khá cũ, quang cảnh cũng bình thường nhưng lại có rất nhiều người qua lại, sáng sớm đã rộn rộn ràng ràng, người đông chen chúc nhau.


Hứa Mân tìm được trung tâm đào tạo Vũ Chi Linh, vị trí không tồi, chỉ có bảng hiệu là hơi cũ. Hứa Mân nhìn một vòng, đi tới cửa hàng tiện lợi ở góc đối diện mua một chút bánh mì sữa bò, vừa chờ tính tiền vừa nói chuyện phiếm với bà chủ: "Chị gái, chị biết mấy giờ Vũ Chi Linh ở đối diện mới mở cửa không?"

"Khá trễ đó, bình thường cũng khoảng mười giờ bọn họ mới mở." Bà chủ là người rất nhiệt tình: "Cô gái, cô muốn học vũ đạo à? Trông cô rất xinh, vừa nhìn là biết rất phù hợp."

"Chị gái à, nghe chị nói là biết chị cũng là người trong nghề rồi." Miệng Hứa Mân cũng ngọt: "Chắc chắn là nhảy múa rất tốt."

"Tôi cũng không giỏi lắm đâu, nhảy múa trong quảng trường thì còn tạm được." Bà chủ cười ha hả, tuy ngoài miệng nói không giỏi nhưng có thể nhìn ra chị ta thật sự vui vẻ.

Hai người nói chuyện phiếm một hồi, Hứa Mân hỏi thăm được Vũ Chi Linh đã mở ở đây được bảy tám năm, danh tiếng không tồi, không khác mấy với tin tức cô tìm được trên mạng. Dù sao cũng đã chắc là không phải lừa đảo, xem ra cơ hội chuyển vận của mình đã tới rồi.

Đợi đến mười giờ, quả nhiên Vũ Chi Linh mở cửa. Hứa Mân đợi thêm một lúc rồi mới đi qua, nói rõ mục đích đến.

Ngồi sau bàn lễ tân của Vũ Chi Linh là một anh trai nhỏ anh tuấn, vừa nghe thấy tên Hứa Mân, anh ta nhìn cô lần nữa rồi đưa cho cô một tờ đơn. Hứa Mân điền xong tờ đơn lại xin tư vấn một chút về tình hình thu phí của nơi này, anh trai nhỏ rất nhiệt tình, còn dẫn cô đi tham quan xung quanh.

Nhìn tất cả mặt tường trong phòng đều là gương hình thể, cuối cùng Hứa Mân cũng đã hiểu rõ lý do động tác của cô bị biến dạng. Không nhìn thấy động tác của mình, không biến dạng mới lạ.

Hứa Mân nhận ra lúc trước mình đã có một quyết định sai lầm, tiết kiệm tiền cũng không thể học được, sau này cho dù mình có thể đạt được hạng mấy trong hoạt động thì cũng phải tìm một lớp đào tạo cơ bản, không thể tự tìm tòi học hỏi được.

Chỉ có điều là Hứa Mân không rõ giá cả, còn phải so sánh với các phòng vũ đạo khác trước đã.

Chẳng mấy chốc đã tới ngày diễn ra hoạt động, Vũ Chi Linh cũng đã dựng xong sân khấu ở quảng trường, kéo hoành phi lên khiến bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Bây giờ là cuối tuần nên có rất nhiều người đến vây xem.

Hoạt động này có tổng cộng tám vòng, mỗi vòng sẽ có trọng tài chấm điểm, cuối cùng thí sinh dự thi có tổng số điểm tích lũy cao nhất sẽ chiến thắng. Chỉ có điều là người đó phải vượt qua tất cả các vòng mới có tư cách nhận thưởng.

Hứa Mân không biết mình có thể qua được vòng một hay không nhưng dù sao cơ hội cũng đã bày sẵn trước mắt, cô bước từng bước về phía trước, tự nhủ chỉ cần cố gắng hết sức là được.


Vòng đầu tiên có tên là "Thanh âm cộng hưởng", cụ thể là dùng âm thanh làm vỡ cái ly, Hứa Mân biết nguyên lý này. Ly thủy tinh là đồ vật dễ vỡ, chỉ cần có chung tần suất, âm thanh có thể khiến cái ly chấn động, dao động đến một biên độ nhất định thì tự nhiên ly sẽ vỡ.

Thật ra cách làm cũng rất đơn giản, nhiều nơi trên mạng cũng có phân tích và giảng dạy, một số ca sĩ còn dùng cách này để luyện âm chuẩn. Đầu tiên là gõ một cái vào ly để lấy tần suất chuẩn, đây chính là âm thanh có thể khiến cái ly vỡ nát.

Hứa Mân không biết khiêu vũ nhưng trời sinh âm chuẩn không tồi, hy vọng sẽ không vì xuyên qua mà bị thay đổi.

Bên cạnh đã có mấy thí sinh đang bắt đầu thử nghiệm nhưng đa số đều lựa chọn dùng âm thanh vừa cao vừa vang khiến quảng trường nhất thời trở thành cảnh quỷ khóc sói gào, khiến người vây xem cười ha hả.

Hứa Mân bỏ qua những tạp âm kia, gõ xuống ly.

Cô ghi nhớ kỹ âm thanh này, sau đó hát lên với cái ly: "A..."

Một tiếng "choang" trong trẻo vang lên, cái ly vỡ nát.

Quảng trường tĩnh lặng chừng hai giây, sau đó bùng nổ.

"Cmn!"

"Trâu bò!"


"Ngầu!"

"Đây là tìm vận may ư?"

...

Trọng tài chấm điểm là một người thông thạo, ông vừa chấm điểm vừa thở dài: "Tiêu chuẩn của chúng tôi là chỉ cần ba giây là được 10 điểm rồi, vậy mà cô chỉ cần 0,3 giây, tôi cũng muốn chấm luôn cho cô 11 điểm. Cô gái, cô có âm chuẩn như thế mà không đi ca hát thì tiếc thật đấy."
3

"Cảm ơn tiền bối." Hứa Mân cũng không ngờ mở đầu lại thuận lợi như thế, cô cúi đầu với ban giám khảo, cười nói: "Tôi sẽ suy nghĩ về lời đề nghị của ngài."

Tiếc là vận may của cô cũng chỉ kéo dài 0,3 giây.

Vòng thứ hai có tên "Bậc thầy tiết tấu", nói thẳng ra là khiêu vũ linh hoạt. Nói thì đơn giản, chỉ cần nhảy theo các bước mà được nhưng đối với Hứa Mân của hiện tại mà nói thì thật sự rất khó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận