Nhân Vật Phản Diện Kéo Tôi Thành Bạch Phú Mỹ




Đồng ý xong, Hứa Mân mới chợt nhớ tới một việc. Lúc khai giảng, Phùng Hiểu Chi cũng từng đề cập với cô chuyện thuê phòng ở ngoài trường học.

Bây giờ cô đồng ý với Phó Thư Dạng thì phải nói với Phùng Hiểu Chi thế nào đây?

Phòng là Phó Thư Dạng thuê, người ở chung tầng đều là nhân viên công ty, Phùng Hiểu Chi vào ở hình như không tiện lắm.

Nhưng nếu như trực tiếp bỏ mặc Phùng Hiểu Chi, tự ra ngoài ở một mình thì hơi quá đáng.

"Nếu em cảm thấy ở một mình không tiện, cũng có thể tìm người ở chung." Phó Thư Dạng giống như có thuật đọc suy nghĩ, anh nắm rõ tâm tư của Hứa Mân trong lòng bàn tay: "Chẳng phải trong ký xá của các em có Phùng Hiểu Chi gì đó có quan hệ tốt với em sao? Em có thể hỏi xem cô ấy có muốn đến ở chung không."

Trong lòng Hứa Mân mừng rỡ nhưng vẫn nói: "Vậy không tốt lắm đâu..."

Phó Thư Dạng: "Không sao, anh còn muốn nhờ cô ấy giúp một chuyện."
3

"Giúp chuyện gì?" Hứa Mân tò mò hỏi.

Phó Thư Dạng dừng một chút, lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào: "Tạm giữ bí mật."

Hứa Mân: "..."


Hơi không vui.
1

Dường như Phó Thư Dạng rất hiểu Phùng Hiểu Chi, nhưng mà hình như bọn họ cũng không quen nhau lắm mà?

Chẳng lẽ hai người còn có liên lạc gì đó sau lưng cô?
1

"Sao em không nói gì vậy?" Phó Thư Dạng làm bộ như không có việc gì.

Hứa Mân giật mình, chợt lấy lại tinh thần, cảm thấy mình thật đáng sợ.

Nghĩ lung tung, sao cô có thể ghen với Phùng Hiểu Chi được chứ?

"Không có gì." Hứa Mân che giấu: "Chẳng qua là em cảm thấy anh thật đáng gờm, còn trẻ như vậy mà đã mở công ty."

Lời ca ngợi này cũng là thật lòng.

Hứa Mân còn nhớ trong sách từng nói, công ty mà Phó Thư Dạng kiếm được nhiều lợi nhất chính là công ty phần mềm.

Cho nên, chắc chắn công ty này có thể giúp cho Phó Thư Dạng nhanh chóng tích lũy tài sản.

Phó Thư Dạng nhìn cô một cái rồi nói: "Không phải vừa rồi em mới đồng ý muốn nhập cổ phần sao? Cho nên đây là công ty của chúng ta."

Nhịp tim của Hứa Mân chợt đập nhanh.

"Và cả Sở Diệp Nhiên và Mạnh Thao." Phó Thư Dạng ung dung chậm rãi bổ sung một câu.
11

Hứa Mân: "..."

Thật đáng ghét, nói chuyện với anh khiến tâm trạng cô lên xuống chập trùng, thật sự giống như đang ngồi cáp treo.

"Hiện tại vẫn chưa phải của em, chờ em kiếm được tiền rồi nói tiếp." Hứa Mân buồn bực chuyển chủ đề.

"Thật ra bây giờ em cũng không phải là không có tiền." Phó Thư Dạng nhắc nhở cô: "Chẳng phải em còn căn biệt thự kia sao? Em có thể thế chấp cho vay, sau đó dùng tiền thế chấp để đầu tư."

Hứa Mân từng nghèo trong thế giới cũ, chưa từng có thói quen tiêu dùng vượt mức quy định.

Nhưng sau khi quen biết Phó Thư Dạng, có thể cô đã bất giác thay đổi, cũng có thể là không nhịn được mà nằm mơ. Dù là vô tình hay cô ý thì quan niệm tiêu dùng của cô đã bắt đầu xảy ra biến đổi.


Hứa Mân nghe Phó Thư Dạng nói vậy cũng động lòng: "Nhưng em hoàn toàn không hiểu về đầu tư, anh có thể đề xuất cho em không?"

Phó Thư Dạng: "Đương nhiên."

Hứa Mân bắt đầu tính toán: "Hiện tại căn biệt thự kia không đáng giá, nhưng có lẽ vẫn có thể thế chấp được một trăm vạn nhỉ?"

Cô không chắc chắn lắm, ngẩng đầu nhìn Phó Thư Dạng.

Đáy mắt Phó Thư Dạng hiện lên ý cười: "Có lẽ có thể thế chấp được khoảng một trăm hai mươi vạn."

"Wow." Đôi mắt Hứa Mân lập tức sáng lên: "Công ty anh còn cần bao nhiêu tiền?"

Phó Thư Dạng hỏi lại: "Em muốn đầu tư bao nhiêu?"

"Em muốn đầu tư hết cho anh." Hứa Mân không chút do dự: "Chắc chắn anh có thể kiếm được rất nhiều tiền."

Phó Thư Dạng hơi nhíu mày: "Vậy nếu anh thua lỗ thì sao đây?"

Hứa Mân sững sờ: "Không thể nào!"

Tâm tình của Phó Thư Dạng hơi phức tạp: "Ngộ nhỡ thì sao?"

Hứa Mân: "..."

Cô không nghĩ tới khả năng này.

Cô biết Phó Thư Dạng sẽ kiếm được rất nhiều tiền, hiện tại phải suy nghĩ đến kết cục khác của mình nên cô hoàn toàn không nghĩ ra được.


"Được rồi." Phó Thư Dạng cũng cho qua: "Nếu em muốn thì anh giữ lại cổ phần hai trăm vạn cho em. Hợp đồng chi tiết cụ thể thì sau này bàn lại."

"Được." Hứa Mân đồng ý vang dội.

Lời mình vừa dứt, cô cũng cảm thấy buồn cười. Một xu còn chưa kiếm được mà đã muốn đi thật xa.

Hai người trò chuyện dọc đường, lúc tới công ty game, Hứa Mân còn chưa đã ngứa, cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh.

Công ty này vừa mới thành lập, trang trí rất có cảm giác khoa học kỹ thuật, đi vào bên trong cũng cảm thấy cao lớn hơn.

Phó Thư Dạng trực tiếp đưa Hứa Mân vào tham gia một hội nghị, chủ đề là tuyên truyền quảng cáo lần này.

Hứa Mân nghe tới một nửa mới hiểu ra vì sao công ty chịu trả cho cô một trăm vạn.

Bởi vì bọn họ hi vọng tất cả hình tượng nhân vật tuyên truyền đều do Hứa Mân thủ vai, không phân nam nữ, dùng cái này thể hiện tuyên truyền nòng cốt "Bạn chính là chúa tể thế giới".

Đây là ý nghĩ rất mới lạ cũng rất to gan, nghe nói nội bộ công ty tranh luận rất lâu mới xác định được.

Nhìn thấy Hứa Mân, người phụ trách còn rất hài lòng. Nhưng rốt cuộc hiệu quả tuyên truyền thế nào thì phải quay xong mới biết được.

Quay chụp ở một công ty chuyên ngành quay phim, bọn họ đã sớm chào hỏi rồi.

Sau khi hội nghị kết thúc, Phó Thư Dạng đi cùng Hứa Mân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận