Nhân Vật Phản Diện Kéo Tôi Thành Bạch Phú Mỹ
Hứa Mân chần chờ một chút rồi chụp màn hình topic gửi cho Phó Thư Dạng.
【 Hoa hồng hồng: [hình ảnh] Học trưởng, topic này là của anh sao? 】
Phó Thư Dạng trả lời lại rất nhanh.
【 Fu: Đúng vậy. 】
Hứa Mân không ngờ anh lại thừa nhận thẳng thắn như vậy, cô hơi chần chờ, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Cô còn chưa nghĩ ra thì Phó Thư Dạng lại gửi tin nhắn đến.
【 Fu: Dựa theo cuộc bỏ phiếu trước đó thì em xếp hạng ba. Nếu hai người kia mua phiếu, không được tính thành tích thì em chính là hoa khôi. Em có hứng thú không? 】
4
Hứa Mân giật mình, vội gõ chữ trả lời lại.
【 Hoa hồng hồng: Đừng đừng đừng, em không muốn làm hoa khôi. 】
【 Hoa hồng hồng: Thật sự không hề có chút hứng thú nào cả. 】
Hứa Mân thật sự không muốn lội vào vũng nước đục liên quan tới Hứa Lang chút nào. Cho dù Hứa Lang và Lương Thu Hàn đều mua phiếu thì chuyện này cũng không liên quan gì tới cô cả. Cô chỉ ăn chút dưa thôi là được rồi, tuyệt đối không muốn dính chút quan hệ nào với bọn họ.
Dường như Phó Thư Dạng nhận ra được sự cấp thiết của Hứa Mân.
【 Fu: Đừng lo, không muốn thì không làm. 】
Không biết có phải là ảo giác hay không mà Hứa Mân lại có thể nhìn ra vẻ cưng chiều trong câu này, thậm chí cô còn có một trực giác không tên là Phó Thư Dạng vừa cười vừa gõ câu này.
2
Cô lắc đầu, đuổi cảm giác kỳ quái ra khỏi đầu. Hứa Mân đổi chủ đề.
【 Hoa hồng hồng: Sao anh biết được Hứa Lang mua phiếu? 】
【 Fu: Anh thấy Hàn Thù mua phiếu cho Hứa Lang, đúng lúc nhìn thấy topic cậu ta đăng nên cũng tiện tay đăng một topic. 】
17
Thì ra là vậy.
"Mân Mân." Phùng Hiểu Chi gọi cô: "Trên diễn đàn có người đang nói, trừ Hứa Lang và Lương Thu Hàn ra thì cậu có nhiều phiếu nhất. Cậu muốn làm hoa khôi không? Nếu không muốn thì mình nói giúp cậu vài câu."
"Không muốn." Hứa Mân lập tức nói, cũng không rảnh nói chuyện phiếm với Phó Thư Dạng nữa mà xem diễn đàn trước.
【 Người mua phiếu thì sẽ không có tư cách được chọn làm hoa khôi đúng không? Vậy hoa khôi mới của chúng ta là ai vậy? 】
【 Người xếp hạng ba lúc trước hình như tên là Hứa Mân nhỉ? Đó là một cô gái rất xinh, tôi cảm thấy còn xinh hơn cả Hứa Lang và Lương Thu Hàn. 】
【 Cho nên Hứa Mân là hoa khôi mới à? Người này không dùng thủ đoạn gì đó chứ? 】
【 Vì sao nhất định phải chọn ra hoa khôi vậy? Làm thành trò cười lớn như vậy còn chưa đủ à? Tôi thấy sau này đừng chọn hoa khôi nữa, chọn chuyện hài đi. 】
【 Đúng vậy, hoa khôi có gì tốt? Làm ra chuyện mất mặt như thế, e là người đẹp người ta cũng chưa chắc muốn nhận cái danh hoa khôi này đâu. 】
【 Hứa Mân là bạn cùng phòng của tôi. Chính cô đã tỏ ý không muốn làm hoa khôi gì đó, cảm ơn mọi người yêu mến nhưng cũng đừng làm khó người ta chứ nhỉ? 】
【 Tôi cũng quen biết Hứa Mân, lúc trước bọn tôi muốn bỏ phiếu cho cô ấy nhưng cô ấy liên tục ngăn cản, còn không cho chọn cô ấy nữa. 】
【 Đúng vậy, cảm ơn mọi người yêu mến nhưng xin đừng có kéo Hứa Mân xuống nước. 】
【 Ôi mẹ ơi, so sánh chút thôi, hai người phía trước không đỏ mặt à? 】
【 Hình như lần trước người "Hướng về hoa hồng đêm trên đầu gió" này cũng giúp Hứa Mân thì phải. Thật sự không phải cố ý à? 】
3
【 Hứa Mân cũng đã không muốn làm hoa khôi mà còn cố ý cái gì? Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử à? 】
【 Đại thần chỉ là gặp chuyện bất bình thôi, hiểu không? 】
...
Việc này huyên náo xôn xao nhưng dù sao cũng không đưa Hứa Mân lên vị trí hoa khôi, cuối cùng Hứa Mân cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ngày hôm sau học xong, Hứa Mân xếp hàng mua bánh Handmade, sau đó đi thăm Kham Lý.
Hà Khôn cũng có ở đây, ông ấy nhìn thấy Hứa Mân cũng rất vui.
Kham Lý thấy bánh trong tay Hứa Mân lại càng vui vẻ, còn nói với Hà Khôn: "Vẫn là Mân Mân tốt bụng. Mấy người cũng không biết mua cho ta ăn."
Trông ông như một đứa trẻ con.
"Ngài toàn thích tinh phẩm, mỗi lần đều phải xếp hàng ít nhất một tiếng mới có thể mua được. Thầy Hà quá bận, chỉ có học sinh như cháu mới rảnh thôi." Hứa Mân giải thích một câu: "Tuần trước cháu nhận một công việc kiêm chức nên vô cùng bận rộn, không có thời gian đến thăm ngài, ngài cũng đừng tức giận."
"Buổi diễn múa tối hôm qua hả?" Hà Khôn tiếp lời: "Thầy thấy em trên hot search."
"Buổi diễn múa gì?" Hứa Mân còn chưa lên tiếng thì Kham Lý đã vội hỏi: "Lấy cho ta xem một chút."
Hà Khôn tìm kiếm video trên mạng rồi đưa cho Kham Lý.
Kham Lý nhìn đến say mê, ngay cả bánh cũng quên ăn.
Hứa Mân hơi ngại, cô muốn nói gì đó thì chợt thấy được trong mắt Kham Lý như có lệ quang mơ hồ lóe lên.
Cô giật mình nhìn Hà Khôn, sắc mặt Hà Khôn cũng khó chịu, Hứa Mân đành im lặng.
Sau khi Kham Lý xem xong, ông trầm mặc chốc lát rồi mới làm như không có việc gì mà nói: "Múa rất đẹp."
"Cảm ơn Kham lão." Hứa Mân không biết nên nói gì.
Kham Lý không hề để ý tới thái độ của cô, lại nói: "Múa là nghệ thuật ưu nhã, xinh đẹp nhất. Nếu như có thể thì cháu nên kiên trì."
"Vâng." Hứa Mân vô thức đáp ứng: "Cháu hiểu rồi ạ."
Kham Lý gật đầu, chuyển đề tài: "Phó Thư Dạng sao rồi?"
Sau khi Kim Mẫu bị bắt lại, chuyện của ông ta cũng không giấu được. Trường học chỉ có thể đưa ra thông báo, sau đó cũng phải bàn giao lại học sinh trong tay ông ta cho các thầy cô khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...