Vốn định đứng dưới lầu chờ Kham Lý một chút nhưng nghĩ lại, Hứa Mân cảm thấy như vậy cũng không tốt lắm, có thể sẽ mang lại tiếng xấu cho Kham lão nên dứt khoát đi thẳng về lớp.
Lúc cô trở lại phòng học, vừa hay đã hết tiết đầu tiên. Phùng Hiểu Chi kéo Hứa Mân qua, hỏi kết quả. Rất nhiều bạn học cũng vây quanh.
Hứa Mân lược bớt chi tiết, chỉ nói: "Đã tra ra được người đăng bài viết. Phó viện trưởng Đồng nói là sẽ cho mình một câu trả lời. Chờ trường học thông báo đi."
"Vậy thì tốt quá rồi." Vân Tư Tư – cũng chính là nữ sinh búi tóc xin lỗi Hứa Mân đầu tiên nói: "Loại người này nhất định phải nghiêm trị không tha. Mình nằm mơ cũng không ngờ trong trường còn có loại người ghê tởm như vậy."
"Đúng vậy, xinh đẹp là có tội à? Lớn lên xinh đẹp thì chọc ai ghẹo ai chứ?" Có bạn học nữ phụ họa: "Tất cả người trong chuyên ngành chúng ta đều là mỹ nữ, ghen tị hết luôn à?"
"Là ai làm vậy? Thật quá buồn nôn."
...
Đám người ở đây đều đầy căm phẫn, trong đó có không ít những người hôm qua đã chỉ trỏ Hứa Mân.
Hứa Mân chỉ coi như mình mất trí nhớ, cũng không khiến ai phải mất mặt.
Không cần phải gây thù chuốc oán quá nhiều. Những người này chỉ có chút ghen tị bảo sao hay vậy thôi.
Thật ra nữ sinh vẫn còn tốt một chút. Mấy nam sinh khác trong lớp thì thật sự xấu hổ, trong đó Lâm Vũ Dịch là xấu hổ nhất.
Người khác thêm Wechat cũng được, nhìn lén cũng được nhưng đều là lặng lẽ, không để lại chứng cứ. Dù biết, Hứa Mân cũng sẽ không nói ra nên nếu da mặt dày, xem như vẫn chưa xảy ra chuyện gì, còn mắng chung vài câu.
Chỉ có Lâm Vũ Dịch là bị Hứa Mân vạch trần trước mặt mọi người. Vì thanh danh của mình, các bạn học khác đều sẽ chủ động cách xa cậu ta.
Ban đầu cậu ta sợ hãi, lúc này đang trốn trong góc, cũng không dám nhìn Hứa Mân chút nào.
Hứa Mân cũng không nhìn cậu ta. Những người này đều không quan trọng, điều cô để ý vẫn là rốt cuộc có tìm ra người tra địa chỉ IP hay không?
Có phải là Phó Thư Dạng không?
Phải đi tìm Kham Lý như thế nào thì mới có vẻ tự nhiên một chút?
Lại phải làm sao thì mới có thể thuyết phục Kham Lý giúp đỡ?
Sáng nay chỉ có hai tiết huấn luyện cơ bản, sau đó cũng không có tiết.
Tiếng chuông tan học vang lên, trong phòng học lập tức có tiếng reo hò.
Thay quần áo xong, Hứa Mân đi ra thì nghe thấy có người gọi: "Hứa Mân, có soái ca tìm!"
Bây giờ, nghe thấy từ "soái ca" này, lông mày Hứa Mân sẽ không khỏi nhíu lên.
Đi ra, nhìn thấy là Sở Diệp Nhiên và Mạnh Thao, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
"Em gái, nghe nói có người bắt nạt em à?"
Giọng Mạnh Thao vốn to, có thể nghe thấy tiếng vang của tiếng gầm giận dữ này trong hành lang: "Là tên tinh trùng bò lên não không có mắt nào?"
Mấy tên tinh trùng bò lên não bịch bịch nhanh chân chạy trốn.
21
"Em gái đừng sợ, ở khu vực công nghệ, ngoại trừ Dạng thần thì không có ai là anh trai không giải quyết được." Sở Diệp Nhiên cũng cất cao giọng, nói.
Anh ta vốn đã đẹp trai, lại có quan hệ tốt với Phó Thư Dạng, trong nhà còn có chút tiền, quả thực cũng là một nhân vật nổi danh bên khoa công nghệ.
Mấy tân sinh bên học viện điện ảnh không biết anh ta nhưng các học tỷ ở lớp bên cạnh thì có người nhận ra.
"Đây không phải Sở Diệp Nhiên sao?"
"Tân sinh kia là ai? Cậu ta có em gái từ lúc nào vậy?"
"Chính là Nhiên Nhiên! Rất đẹp trai!"
"Không đẹp trai bằng Dạng thần."
"Dạng thần thì đừng nghĩ, nhìn được là tốt rồi! Sở Diệp Nhiên thì còn có thể cố gắng một chút."
1
...
Hứa Mân nín cười, nhìn về phía Sở Diệp Nhiên.
Sở Diệp Nhiên: "... Đi, anh trai mời em uống cà phê."
Hứa Mân chào hỏi Phùng Hiểu Chi một tiếng, nói là có chút việc riêng cần phải xử lý.
Phùng Hiểu Chi rất hiểu chuyện, không hỏi nhiều, giúp Hứa Mân mang đồ dùng cá nhân của cô về ký túc xá.
Hứa Mân đi cùng hai người Sở – Mạnh tới quán cà phê trong trường.
"Thật xin lỗi em gái, chuyện bài đăng là do bọn anh không cẩn thận." Sở Diệp Nhiên xin lỗi trước. Bọn họ vội lo chuyện của Phó Thư Dạng, không biết Hứa Mân bị người ta treo trên diễn đàn: "Nếu không thì đã sớm hack bài đăng của tên đó rồi."
"Không sao. Em đang muốn hỏi các anh, chuyện tra IP là các anh làm à?" Hứa Mân vội hỏi.
"Không phải." Mạnh Thao lắc đầu: "Sau khi bị tra ra địa chỉ IP, quản lý diễn đàn sợ làm lớn chuyện, muốn xóa bài viết nhưng người kia đã trực tiếp khóa nó từ xa, khiến bọn họ không xóa được. Gọn gàng mà không để lại bất kỳ dấu vết gì, là do Dạng thần làm."
Quả nhiên là Phó Thư Dạng. Hứa Mân cắn môi.
"Anh nghe nói hiệu trưởng của bọn em tìm em rồi à?" Sở Diệp Nhiên hỏi Hứa Mân: "Chuyện này, ông ấy nói thế nào?"
Hứa Mân kể chuyện hôm nay mình gặp được Kham lão cho bọn họ, vô cùng vui vẻ: "Em đang nghĩ, chờ sau khi trường đưa ra kết quả xử phạt, em sẽ tự mình đến nhà cảm ơn Kham lão, không chừng có thể tìm được cơ hội thuyết phục ông ấy giúp đỡ xử lý chuyện của học trưởng."
Sở Diệp Nhiên "chậc" một tiếng.
Hai người này, một người thức đến gần sáng giúp người kia hack bài đăng xấu.
Một người không để ý mình bị bôi đen, một lòng muốn giúp người còn lại báo thù.
10
Thật xúc động lòng người, trời đất ban tặng, phối hợp tuyệt vời!
Đáng tiếc, Phó Thư Dạng là một tên đầu gỗ, không hiểu biết.
11
"Vẻ mặt của anh là có ý gì?" Hứa Mân bị ánh mắt của Sở Diệp Nhiên dọa cho sợ hãi: "Cách này không được à?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...