Hứa Mân kinh ngạc nhìn Phó Thư Dạng, đầu óc quên cả xoay chuyển.
Anh... đừng nói là anh giết người, đang hủy thi diệt tích đó nhé?
Phó Thư Dạng không ngờ nửa đêm Hứa Mân sẽ xông đến phòng vệ sinh này vì rõ ràng phòng cô có phòng tắm.
Bây giờ, anh đang ngồi xổm. Thoáng ngẩng đầu, Phó Thư Dạng thấy Hứa Mân đang mặc T-shirt trắng của anh.
Đối với Hứa Mân, T-shirt này thật sự quá rộng, vạt áo dài tới đầu gối làm nổi bật hai bắp đùi thon trắng của cô, vô cùng đáng thương. Thậm chí ngay cả giày mà cô cũng không mang, chân trần đứng giữa một đống mảnh sứ vỡ...
Phó Thư Dạng chợt đứng lên.
Anh hơi cử động, Hứa Mân cũng lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, vô thức muốn rời đi.
Nhưng chân vừa mới nhấc lên, cô đã nghe thấy giọng nói trầm trầm của Phó Thư Dạng: "Đừng nhúc nhích."
Giọng anh không lớn nhưng lại chân thật đáng tin. Hứa Mân hoàn toàn không tự chủ, chỉ nghe lời anh ngoan ngoan rút chân về chỗ cũ, không dám động đậy.
Phó Thư Dạng đi tới, giật một cái khăn tắm, giũ ra.
Hứa Mân sững sờ.
Phó Thư Dạng trực tiếp quấn khăn tắm lên người cô, một tay bế người ra khỏi đống sứ vỡ.
2
Đột nhiên bay lên, ý nghĩ đầu tiên trong đầu Hứa Mân là: Đây là lần thứ mấy Phó Thư Dạng bế cô?
2
Hình như là lần thứ tư.
Hai lần trước cô đều không hay biết.
Lần thứ ba, cô bị dọa sợ, cũng không có cảm giác.
Bây giờ... Hứa Mân cảm thấy sức mạnh của Phó Thư Dạng thật lớn.
Một tay ôm một người mà còn có thể bước đi vững chãi như thế.
Nhìn thì gầy nhưng thật ra lại là cao thủ ẩn mình, không hổ là nam nhân đã ăn một bàn thịt bò lớn.
13
Phó Thư Dạng đặt Hứa Mân ở cửa phòng khách, lấy lại khăn tắm, cũng mở đèn phòng khách lên.
Đột nhiên xuất hiện ánh sáng khiến Hứa Mân híp mắt lại. Lúc cô mở mắt ra, Phó Thư Dạng đã đi lấy thùng rác, chổi và các loại công cụ khác.
Rốt cuộc đầu óc Hứa Mân cũng khôi phục vận hành. Cô nhanh chóng xin lỗi: "Thật xin lỗi, tôi đi... tìm nước uống, không biết là anh ở trong, còn tưởng là..."
Nói là quỷ thì cũng không hay cho lắm nên Hứa Mân không nói ra miệng.
"Đừng tới đây."
Thấy cô như muốn đi theo, Phó Thư Dạng đơn giản trực tiếp cự tuyệt.
Hứa Mân đành phải đứng tại chỗ, nhìn Phó Thư Dạng nhặt mảnh sứ bỏ vào thùng rác rồi quét dọn mặt đất, đổi sang máy hút bụi, hút sạch sành sanh các góc cạnh.
Hứa Mân nghĩ có lẽ anh thật sự mắc bệnh thích sạch sẽ.
Hơn nửa đêm đi cọ nhà vệ sinh, không phải làm chuyện xấu mà bởi bệnh thích sạch sẽ à?
Hay là... một loại đam mê đặc thù?
Nói đến đam mê đặc thù, Hứa Mân bỗng nhớ lại, trong sách, Phó Thư Dạng cũng có một đam mê -- anh thích đốt tiền chơi.
41
Không phải mua sắm đốt tiền mà là thật sự châm lửa đốt.
3
Nghe nói, quanh năm trong nhà Phó Thư Dạng đều trữ sẵn trăm vạn tiền mặt trở lên, chính là để lúc tâm tình của anh tốt hoặc không tốt thì có thể đốt chơi.
2
Đương nhiên, đốt tiền là phạm pháp.
Nhưng chuyện phạm pháp mà Phó Thư Dạng làm không chỉ có một hai chuyện nên không những không ai đi tố cáo anh đốt tiền mà ngược lại đều rất hâm mộ.
36
Sau này, lúc Phó Thư Dạng gặp xui xẻo, bị liệt kê ra hơn mười tội trạng, đốt tiền cũng là một trong số đó.
Nhưng không chờ được pháp luật trừng phạt, anh đã chết trước rồi.
Ngược lại, trong sách cũng không nhắc tới anh còn có đam mê rửa nhà vệ sinh.
Có thể là vì hiện tại không có nhiều tiền như thế nên không đốt đi.
Rửa nhà vệ sinh cũng tốt, so với đốt tiền vẫn tốt hơn. Ít nhất, rửa nhà vệ sinh sẽ không phạm pháp.
15
Hứa Mân nhẹ nhàng thở ra.
Không hổ là trùm phản diện quan trọng nhất, không hổ là người đàn ông có thể khuấy lên gió tanh mưa máu của một thế giới. Bất kể lúc nào, thú vui yêu thích của anh cũng đều không giống với người bình thường.
"Còn chưa đi ngủ à?"
Không biết từ lúc nào, Phó Thư Dạng đã quét dọn xong, đứng ở một nơi cách Hứa Mân hai mét mà lên tiếng.
"A, em đi ngay."
Hứa Mân hơi ngượng ngùng: "Thật xin lỗi, đã làm vỡ một cái bình hoa của anh. Em sẽ đền cho anh."
"Không cần."
Phó Thư Dạng dừng một chút, giải thích: "Chỉ là... nhà vệ sinh bị nghẹt, tôi tiện tay cọ rửa một lần."
"Hóa ra là như vậy."
Hứa Mân thở dài một hơi: "Anh vất vả rồi. Vậy tôi đi ngủ nhé?"
"Ừm." Phó Thư Dạng nhàn nhạt lên tiếng.
Hứa Mân thấy anh ghét bỏ cởi tạp dề trên người xuống, ném vào thùng rác, sau đó nâng tay lên vén vạt áo như cũng muốn cởi quần áo ném đi. Nhưng anh chỉ vén lên một chút, lại nhớ tới gì đó, quay đầu nhìn Hứa Mân một cái.
Mặt Hứa Mân nóng lên, vội vàng quay trở về phòng ngủ.
Rõ ràng Phó Thư Dạng không thích mùi của nhà vệ sinh nên anh thật sự chỉ đang khai thông toilet.
Quả nhiên não mình đã quá sâu xa, nghĩ quá nhiều.
Ngồi bên giường, Hứa Mân bỗng nhớ tới eo của Phó Thư Dạng lúc nãy có lộ ra ngoài một chút, hơi ghen ghét.
Eo của nam nhân mà còn đẹp hơn cả nữ nhân.
Nhưng thực ra cũng bình thường vì dù sao mặt của Phó Thư Dạng cũng đẹp hơn rất nhiều cô gái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...