Đỗ Yến đang tham gia quá trình test game, không hề hay biết về nguồn gốc của số tiền kia, cũng chẳng rõ việc người Sakoru giao dịch với Trung Quốc đã gây ra chấn động to lớn như thế nào.
Cậu chỉ biết làm thật tốt nhiệm vụ của mình mới là điều chuyện quan trọng nhất.
Route cậu đàn em người Trái Đất trong game《Người Yêu Phù Hợp Của Tôi》sắp kết thúc. Dựa theo các loại game tình yêu khác, về cơ bản sẽ là tốt nghiệp xong thì kết hôn.
Sau khi Đỗ Yến ký hợp đồng với Seus đã bỏ chút ít thời gian để nghiên cứu về một số game tương tự, quá trình thích ứng diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Trên con đường công lược em khóa dưới có rất nhiều sự kiện, gần như đều khiến độ thiện cảm thay đổi.
Năng lực học tập của Seus rất mạnh, sau khi sử dụng vài tấm thẻ thu hồi đã nắm được mạch suy nghĩ của người Trái Đất. Phản ứng của hắn làm cho Đỗ Yến chỉ có thể chọn phương án tăng độ hảo cảm lên.
Điều đó chứng tỏ thẻ thu hồi sẽ không bán được nữa. Thế nhưng người Sakoru cực kỳ có thiên phú trong việc “hút máu” người chơi.
Thời điểm Seus không cần thẻ thu hồi, độ hảo cảm của Đỗ Yến đã đạt 70.
Con số này trong game biểu thị cậu bắt đầu hơi rung rinh, tình cảm vượt qua ngưỡng tình bạn một chút song nếu muốn trở thành người yêu thì chưa đủ.
Độ thiện cảm đến bảy mươi sẽ không tăng chỉ dựa vào lựa chọn nội dung câu chuyện nữa. Lúc này sẽ phải dùng tới thẻ hệ thống.
Rút thẻ có thể mở khóa vô số sự kiện đặc biệt. Ví dụ như thực tập chiến đấu với người ngoài hành tinh, anh hùng cứu mỹ nhân,…Thẻ càng hiếm, độ hảo cảm sẽ càng tăng cao.
Mà thẻ đặc biệt như tỏ tình, nụ hôn đầu có mức độ hiếm là SSR. Nói đơn giản chính là nếu không nạp nhiều tiền thì không thể nhận được.
Vì vậy sau khi Seus điên cuồng nạp tiền rút thẻ SSR, độ hảo cảm của Đỗ Yến tăng nhanh như gió, đạt đủ 100.
Tới đây lại xuất hiện thêm cái bẫy hút máu nữa. Người chơi cần phải rút được thẻ kết hôn mới có thể vào lễ đường.
Đương nhiên đây chỉ là vấn đề cỏn con đối với Seus, cho nên hiện tại Đỗ Yến đang chuẩn bị cử hành hôn lễ với hắn.
Đỗ Yến nhìn Seus mặc lễ phục trước mắt, trang phục người Sakoru dùng trong ngày cưới khác rất nhiều so vớiTrái Đất. Bộ đồ được may bằng màu xanh lam, thêu hoa văn cầu kỳ.
Những hoa văn kia tương tự với thứ xuất hiện trên mặt Seus lúc tâm trạng hắn thay đổi. Đây là loại vải chỉ được mặc khi cử hành nghi thức quan trọng với bạn đời phù hợp.
Trang phục trên người Đỗ Yến đơn giản hơn rất nhiều. Là một bộ đồ trắng theo truyền thống văn hóa Trái Đất.
Tuy chỉ là game nhưng cảnh tượng cực kỳ chân thực. Đỗ Yến chưa bao giờ nghĩ rằng bạn đời của mình lại là nam, theo lẽ thường thì phải thấy lạ lẫm mới đúng.
Song Đỗ Yến không hề mâu thuẫn, thậm chí còn rất quen thuộc.
Chỗ nào cũng quá kỳ lạ. Tại sao mình kết hôn với người ngoài hành tinh giới tính nam mà có vẻ bình thản thế nhỉ?
Nếu nói cậu bị ảnh hưởng bởi các sự kiện trong từng tấm thẻ thì cũng không chính xác.
Đỗ Yến là kiểu người vô cùng lý trí, từ đầu tới cuối đều hiểu mình đang ở trong game. Tất cả mọi chuyện đều đi theo nội dung được thiết lập sẵn.
Cậu tuyệt đối sẽ không nhập vai quá sâu, chẳng phân biệt được đâu là thực đâu là ảo.
Nhưng bây giờ chưa phải lúc nghĩ đến vấn đề này. Lễ cưới đã đến bước cuối cùng, hai chú rể bắt đầu trao đổi nụ hôn hẹn thề.
Trò chơi thiết lập khá nhân tính hóa. Tiếp xúc thân mật cũng không cần Đỗ Yến hay người chơi tự mình trải nghiệm.
Ví dụ như tấm thẻ nụ hôn đầu trước đó chẳng hạn, Đỗ Yến không phải hôn đối phương thật mà chỉ xuất hiện CG mà thôi.
Hiện tại lễ cưới cũng thế, Đỗ Yến thấy trước mắt mờ đi, sau đó xuất hiện tấm ảnh CG khổng lồ về nụ hôn giữa cậu và Seus.
Tiếp theo là đoạn phim kết thúc game, tổng hợp hàng loạt sự kiện diễn ra tại trường và cuộc sống hạnh phúc của hai người họ sau khi kết hôn.
Mọi thứ dần dần biến mất, Đỗ Yến xuất hiện trong một không gian giả lập.
Có âm thanh nào đó vang lên: “Cảm ơn nhân viên test game số 520. Route học viện đã kết thúc, xin mời đưa ra ý kiến cải thiện dựa trên trải nghiệm.”
Giọng nói cứng nhắc không chút gợn sóng kia nghe rất giống robot.
Đỗ Yến lại thấy khá quen thuộc, giống như Seus đang cố gắng bắt chước âm thanh điện tử vậy.
Đỗ Yến cũng không vạch trần, chuyển sang trạng thái làm việc, nhớ lại tất cả các vấn đề tồn đọng trong route vừa rồi sau đó nêu ra ý kiến của mình bao gồm cả thiết lập tính cách nhân vật.
Cậu nghĩ trò chơi cần lập trình thêm nhiều hình tượng và tính cách của những người Trái Đất khác nhau. Như vậy mới khiến cho người Sakoru có thể thuận lợi giao tiếp với bạn đời phù hợp tại địa cầu.
Đỗ Yến chẳng hề cân nhắc tới chuyện mình có thể diễn được các loại tính cách khác nhau hay không.
Sau khi đóng góp ý kiến xong, Đỗ Yến bèn trở về hiện thực dưới sự hướng dẫn của đối phương.
Cậu mở mắt ra, phát hiện bây giờ đã là hừng đông.
Mặc dù Đỗ Yến không ngủ cả đêm song lại chẳng mệt mỏi.
Cậu cầm điện thoại để xem giờ, thấy tin nhắn hiện trên màn hình thông báo số dư tăng lên.
Tác phong tiêu tiền của đại gia Seus vô cùng nhanh gọn lẹ, ngắn ngủi một buổi tối mà trong tài khoản của Đỗ Yến đã có một trăm ngàn.
Không biết Seus làm bằng cách gì nhưng dù sao đây cũng là một tài khoản vô cùng an toàn.
Đỗ Yến nhìn số dư, không hề cho rằng Seus quá gấp gáp. Cậu biết trò chơi kia chỉ là cái cớ để hắn đưa tiền cho cậu cho nên chẳng cần làm giá, cứ nhận là được.
Cậu nghĩ công việc của Seus rất bận, sớm đưa xong tiền thì đỡ phải lãng phí thời gian của hắn.
Seus-bận-rộn đang tổ chức cuộc họp lần thứ sáu.
Lần này ngoại trừ đoàn tham mưu còn có cả đoàn nghiên cứu tham dự.
Người đại diện nhóm phụ trách chỉnh sửa và phát triển phần mềm game đang báo cáo tình hình kiểm tra.
“Sau khi tu sửa trò chơi, chúng tôi đã đưa đến hành tinh mẹ để tiến hành quá trình khảo sát khép kín, phản hồi vô cùng tốt. Dân chúng tỏ vẻ tìm kiếm bạn đời là việc quan trọng hàng đầu của mỗi người Sakoru, phần mềm này ra mắt khiến bọn họ cảm động rớt nước mắt…”
Eddie vừa nghe báo cáo vừa âm thầm mắng: phần mềm dành riêng cho Đỗ Yến đâu? Chẳng phải vẫn công bố khắp thị trường đây sao. Thôi coi như y biết rồi, nguyên tắc của chú khi đứng trước mặt bạn đời là cái gì thì khỏi cần nhắc tới nữa.
Seus gật đầu: “Các hạng mục công việc còn lại ngươi và David thương lượng với nhau là được. Lần này ta triệu tập hội nghĩ là về ý kiến chỉnh sửa của Đỗ Yến.”
Tuy route Đỗ Yến là route của mình Seus, người Sakoru khác không thể mở khóa nhưng mà đoàn nghiên cứu vẫn phải chỉnh sửa.
Nghiên cứu viên ngồi ngay ngắn, rất sợ bỏ qua chi tiết nào khiến con đường theo đuổi bạn đời của bệ hạ tôn kính lâm vào tình trạng khó khăn.
Seus không đưa cho họ xem bảng ý kiến của Đỗ Yến mà đọc lại.
Hắn nói: “Ta cảm thấy mấy phương án này rất hay, các ngươi có thể bổ sung thêm nội dung liên quan vào route chủng tộc khác.”
Nghiên cứu viên gật đầu, đáp: “Sau khi tan họp chúng tôi sẽ cùng nhau thảo luận, lập kế hoạch đệ trình cho ngài xét duyệt.”
David bổ sung: “Trước cứ làm route Trái Đất đi đã.”
Seus lên tiếng: “Không cần, ta nghĩ xong kế hoạch cho route Đỗ Yến rồi.”
Seus vừa dứt lời, màn hình trong suốt nổi giữa không trung xuất hiện vài hình tượng nhân vật.
Ngoại trừ tuổi tác khác biệt thì vẻ ngoài đều tương tự Đỗ Yến.
Tổng cộng có năm nhân vật. Người đầu tiên mặc âu phục, làn da trắng nõn, biểu cảm lạnh lùng, chính là cán bộ cấp cao Đỗ Yến.
Người thứ hai lại trái ngược với dự đoán của bọn họ. Đối phương mặc một bộ trang phục cổ đại Trung Quốc, là Đỗ Yến khi mặc đồ nữ.
Đến đây, Eddie rốt cục không nhịn được lên tiếng: “Chú à, không ngờ chú còn có sở thích này đấy. Trong văn hóa Trái Đất cái này được gọi là crossdress(*) à?”
(*Crossdress: là một mảng của cosplay, trong đó các crossdresser sẽ phục sức, ăn mặc trái với giới tính của mình (Tức là nữ giả nam, nam giả nữ))
Seus nhìn y, không đáp.
Eddie cảm thấy mình nên nhắc nhở chú, đừng để chú chọc giận Đỗ Yến.
“Theo những gì cháu hiểu, nếu không có sở thích đặc biệt thì nam giới Trái Đất sẽ không chịu mặc đồ nữ đâu. Chú chưa hỏi người ta đã làm, nghe không hay lắm nhỉ…”
Trên mặt Seus sáng lên hoa văn màu xanh lam đậm. Hắn suy nghĩ chốc lát, vẫn quyết định giữ ý kiến ban đầu.
Hắn trả lời: “Tuy ta không nói với Đỗ Yến trước nhưng ta nghĩ em ấy sẽ không giận.”
Eddie nhìn vẻ mặt bình tĩnh của chú, bỗng tức ngực một cách khó hiểu. Nếu dùng ngôn ngữ phổ biến ở Trung Quốc thì chắc là y vừa bị đút một bát cẩu lương vào miệng.
***
Tối hôm sau, Đỗ Yến bắt đầu tiến hành test game lần hai, trầm mặc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Seus không còn mang vẻ bề ngoài của người Sakoru nữa. Hắn mặc một bộ đồng phục học sinh cấp ba bình thường, ngay cả mặt mũi cũng là của thiếu niên mười mấy tuổi.
Đỗ Yến còn đọc được nội dung câu chuyện có liên quan đến nhân vật này. Thân phận hiện tại của Seus là cháu ngoại trai không cùng huyết thống với cậu – Hạ Cẩn.
Thiếu niên hỏi: “Anh là ai?”
Dựa theo thiết lập nhân vật, Đỗ Yến biết mình cần phải trả lời rằng mình là cậu của hắn. Thế nhưng cậu bỗng thấy huyệt thái dương đau nhức, luôn có cảm giác rất quen thuộc với cảnh tượng ấy. Cơn hoảng loạn đã khiến Đỗ Yến không tài nào tiếp tục công việc được nữa.
Cậu ôm đầu, cúi người xuống, dường như có thứ gì đó đang muốn mãnh liệt trào ra.
“Em, em làm sao vậy?”
Giọng nói kinh hoàng thất thố vang lên. Cảnh tượng xung quanh biến mất, thay vào đó là Seus đã khôi phục dáng vẻ người Sakoru.
Đỗ Yến miễn cưỡng đáp: “Xin lỗi, lần test hôm nay tạm thời hoãn lại. Anh đưa tôi về cái đã.”
Tuy Seus cực kỳ lo lắng nhưng hắn biết mình không thể chạm vào Đỗ Yến. Nếu cưỡng ép đối phương ở lại phòng giả lập thì sẽ rất nguy hiểm cho nên hắn đành phải dẫn cậu đi.
Lúc Đỗ Yến mở mắt ra, cậu nhìn chằm chằm trần nhà đen kịt hồi lâu, ở trong đầu hỏi:
“Tiểu Bát, mày có đó không?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...