Nhân Tổ


Tôn Kỳ vừa chạm vào Thất Sắc Cầu, quả cầu giống như dịch lỏng thấm vào da thịt, chảy khắp cơ thể.
Ư… hắn kêu lên một tiếng, cảm giác thật thư sướng.
“Đạo vật của ta!” Nguyên Sa bàng hoàng.
Tôn Kỳ quay đầu nhìn hắn, trừng mắt:
“Đạo vật nào của ngươi? mấy năm diện bích, ngươi không ngộ ra gì sao? Không được tham lam.”
Nguyên Sa tái mặt, vừa rồi nhất thời thất thố, lời này chỉ là tiếc nuối, không thật có ý gì nhưng mà Tôn Kỳ lại cứ thích vạch lá tìm sâu.
Nguyên Sa hừ một tiếng bỏ đi, không thèm tranh miệng lưỡi.

Tranh không lại!
Tôn Kỳ cũng bỏ đi, hắn phát hiện cái này đạo vật vô cùng tốt, bên ngoài còn có mấy cái nữa, hắn đều muốn.
Đạo vật bị lấy đi, mọi người ỉu xìu, có người bỏ đi, có người ở lại.

Cái này đạo tràng đã mất đi chín phần đạo vận, một phần còn lại vẫn đáng được tham ngộ.

Tại Thủy Tinh, Huyễn Ảo đạo tràng.
“Dạ Tuyết học tỷ cố lên!”
“Học tỷ vô song!”
“Dạ Tuyết không hổ là đệ nhất Thần Nữ trong thế hệ trẻ.”
Trên đạo tràng, Dạ Tuyết từng bước vững chắc đi tới trung tâm.
Tôn Kỳ lúc này cũng vừa đến, thấy Dạ Tuyết chỉ còn cách đạo vật vài bước, hắn thở dài tiếc nuối, không kịp nữa rồi.
Quả nhiên ngay sau đó Dạ Tuyết lấy được đạo vật.
Tôn Kỳ liền quay đầu tới cái khác đạo tràng.

Kim Tinh, Dung Hóa đạo tràng.
Tôn Kỳ vừa đến nơi, đã thấy hào quang bay lên.
“Người kia là ai? sao có thể nhanh như vậy?” có tiếng hét kinh ngạc vang lên.
“Ngươi không biết sao, đó là Mộ Dung Vô Địch, ngũ dực tu vi, là nhiều năm trước thiên tài, cùng cảnh giới hắn chưa bại lần nào.

Bởi vậy mới gọi là Mộ Dung Vô Địch.”

“Vô Địch? thật ngạo mạn.”
“Hắn có tiền vốn để ngạo mạn.”
“Hừ! đấy là lúc trước.

Thế hệ mới ra không ít thiên tài, đặc biệt là Cự Tử Thẩm Văn, cả lịch sử Thần tộc cũng không có mấy cái Cự Tử.”
“Đáng tiếc Cự Tử tu vi còn thấp, nếu cũng cảnh giới đánh với Mộ Dung Vô Địch một trận, hẳn là rất đặc sắc.”
“Đúng là rất đáng mong chờ nhưng chỉ sợ không có khả năng.”
Mộ Dung Vô Địch sắc mặt lạnh nhạt, lời mọi người hắn đều nghe vào tai nhưng không quá để ý, thời nào chẳng có thiên tài, nhưng tất cả đều phải ngước nhìn hắn.
Hắn cầm lấy đạo vật, thân hình biến mất tại chỗ.


Trên các hành tinh khác cũng xuất hiện chuyện tương tự, các thiên tài nhao nhao xuất thế chiếm đoạt đạo vật.

Đại thế đã đến, ai cũng muốn phát ra ánh sáng của chính mình, không ai chịu ảm đạm vô minh.
Trong hàng triệu người có những cái tên tỏa sáng rực rỡ: Thẩm Văn, Nguyên Sa, Dạ Tuyết, Mộ Dung Vô Địch, Đạo Trung Thiên, Lục Thư, Ngô Siêu...
Tôn Kỳ cảm thấy chạy tới chạy lui không phải là cách, khi chạy đến nơi thì đều đã có chủ, chi bằng đợi cái mới đạo tràng sinh ra.
Thần giới.
Đột nhiên có thần quang phóng lên, đại đạo cộng minh.
Đột ngột nhưng không ai ngạc nhiên, bọn họ biết là chuyện gì, Thiên Thần tỉnh giấc, mọi người hướng mắt nhìn lên mong chờ.
Một cái lam ảnh phóng lên trời, dừng lại.
Mọi người căng mắt nhìn nhưng đều không thể nhìn rõ hình dáng, do bọn họ thực lực quá thấp, ánh mắt không thể xuyên qua đạo vận quanh Thiên Thần.
Thần Sứ tiến lên chắp tay tươi cười, sau đó cùng vị này trao đổi một số lời.
“Nếu thủ lĩnh đã nói như vậy, ta làm sao có thể từ chối.” vị Thiên Thần này gật đầu.
Suy tư một chút nói:
“Địa điểm… ngay tại đây đi!”
Dứt lời, vị Thiên Thần này đạp chân một cái, không gian gợn sóng khuếch tán.
Mọi người nhìn thấy một cái hư ảo đại dương hiện lên, bọn họ vui mừng, đây chính là đạo tràng, lần này có thể liên quan đến Thủy Đạo.

Những ai tu luyện Thủy Đạo, trong lòng đều rục rịch, khó mà chờ đợi được nữa.

Thiên Thần tạo ra đạo tràng quá đơn giản, chỉ vài phút là xong, không cần quá thâm ảo, quá thâm ảo, Thần tộc không thể tham ngộ được.
Tạo xong, Thiên Thần mỉm cười, quay đầu phóng lên trời biến mất.
Mọi người chắp tay hành lễ cung tiễn.
Chờ một lúc, chắc chắn Thiên Thần đã đi xa, mọi người bắt đầu tới gần.
“Thần Sứ, có thể tiến vào tham ngộ sao?” một người to gan hỏi.
Thần Sứ đang thất thần nhìn theo bóng lưng vị Thiên Thần kia, nghe hỏi, mỉm cười gật đầu.
“Được!”
Mọi người hăng hái nhảy lên đạo tràng, tranh thủ từng giây từng phút, cái này rất trọng yếu, ngộ đạo nhiều một phần cũng tăng thêm một phần cơ hội lấy được đạo vật.
Thêm vào đó đạo tràng mới hình thành đạo vận dồi dào nhất, qua thời gian sẽ dần tiêu tán.
Lúc này Tôn Kỳ đang tại Kim Tinh chờ đợi, thẻ định danh tinh tinh tiếng tin nhắn, hắn lật xem, hai mắt liền tỏa sáng, lập tức khởi hành trở về Thần giới.
Không chỉ hắn, rất nhiều Thần tộc cũng tiến tới cổng dịch chuyển trở về Thần giới.
Mấy tên lính canh cổng nhìn mà chẹp lưỡi.
“Bọn hắn thật thoải mái a, đáng tiếc chúng ta có công vụ bên người, nếu không ta cũng muốn đi.”
“Đừng có than vãn nữa, ba ngày nữa là giao ca rồi, ngươi cũng có thể như bọn hắn.” tên bên cạnh nói.
“Nhưng mà lúc đó chỉ sợ đã chậm mất, nghe nói lần này là thủy thuộc tính, vừa hay hợp với ta.”
“Vội gì chứ! đạo tràng tồn tại còn lâu, không thiếu của ngươi ba ngày.”
“Nhưng đây là quãng thời gian cảm ngộ tốt nhất, ba ngày trễ, mất đi cơ hội lấy đến đạo vật.”
“Đạo vật? ha ha ha...” tên đồng bạn cười lớn, trêu đùa.

“Chỉ bằng ngươi mà cũng đòi lấy đạo vật, ngươi có biết mấy tên lấy được đạo vật là cỡ nào thiên phú?”
“Mạnh lắm sao?”
“Tất nhiên! ngươi có biết Thất Sắc Hỏa Đạo Tràng?”
“Biết, tại Hỏa Tinh chứ gì!”
“Phải! một tên bằng hữu chứng kiến nói với ta, khi đạo vật xuất hiện, Cự Tử Thẩm Văn một hơi thở một bước tiến, trực tiếp đi lên đoạt lấy, hoàn toàn không thấy hắn trước đó ngồi tham ngộ.”
“Lợi hại như vậy?”
“Bởi vậy ngươi chết cái tư tưởng đoạt đạo vật đi, có những người không cùng đẳng cấp với chúng ta, với bọn họ, không quan trọng sớm muộn, tiến lên liền đoạt lấy.

Còn ngươi, cho ngươi vài cái trăm năm cũng chưa chắc làm được gì.”

“Xì, đừng có khinh thường nhau như vậy.”
Hai tên lính canh cười đùa tranh cãi.
Tôn Kỳ từ cổng dịch chuyển trở lại Thần giới, hắn hít một hơi sâu, không khí thấm vào phế phủ, hương vị quê hương vẫn là tốt đẹp nhất, bên ngoài vũ trụ, dù là trên hành tinh sống, không khí luôn cho hắn một cảm giác đè nén, nhưng bây giờ thì tốt rồi.
Tôn Kỳ cười tươi, sải bước đạp không, chỉ cần vài bước hắn đã tới trước lục đảo trùng thiên.
Không khó để nhận ra đạo tràng kia, thu hút tất cả Thần tộc tiến tới.
Tôn Kỳ vui vẻ bước tới, đạp vào đạo tràng.

Lập tức mất đi hết thảy với xung quanh liên hệ, trước mắt hắn là đại dương bao la mênh mông, đột nhiên một cỗ sóng lớn ầm ầm đánh tới, hắn theo bản năng vận chuyển thần lực nhưng mà hắn phát hiện không có thần lực.
Ầm! hắn bị con sóng đánh nhập vào trong biển, xung quanh hắn toàn là nước.
Tôn Kỳ giống như một phàm nhân, vẫy vùng trong nước cố gắng ngoi lên, nhưng mà có bơi thế nào đi chăng nữa cũng không thể thoát được, khắp nơi đều là nước.
Không thể thoát ra ngược lại khiến Tôn Kỳ bình tĩnh trở lại, hắn đã trải qua quá nhiều chuyện kỳ dị, quá nhiều khó khăn, một chút này có là gì.

Hắn bắt đầu suy nghĩ.
Đây chắc chắn là một thử thách nhỏ giúp Thần tộc cảm ngộ, nếu không thể vượt qua vậy thì cũng đừng nghĩ nhiều.
Thông suốt điểm này Tôn Kỳ không kháng cự nữa, khoanh chân nhắm mắt, để cơ thể từ từ chìm xuống, để nước biển bao bọc.

Hắn bắt đầu cảm ngộ đạo vận xung quanh.
Bên ngoài.
Oa! một tên phun ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, bay ra khỏi đạo tràng.

Hắn trong ảo cảnh thay vì thuận thế cảm ngộ, lại ra sức chống lại, thậm chí cố gắng điều động hỏa thuộc tính mong muốn thoát khốn, cuối cùng chịu phản phệ.

Không cảm ngộ được cái gì ngược lại bị thương.
Không phù hợp đại đạo, cưỡng ép cảm ngộ, chính là kết cục này, đạo tràng cũng không phải là bánh trái dễ ăn.
Sau khi vài chục tên bay ra khỏi đạo tràng trọng thương thì những kẻ mơ mộng mới dừng lại.
Những người còn ngồi lại trên đạo tràng đều là tu luyện tương tự thủy thuộc tính như băng, sương, mây, sóng nước, tuyết...
“Này, ngươi nhìn kìa, kia có phải Cự Tử Thẩm Văn?”
“Ừm… hình như… đúng là Cự Tử rồi.

Nhưng sao có thể! hắn lấy được Thất Sắc Cầu, không phải tu luyện hỏa thuộc tính sao?”
“Chẳng lẽ Cự Tử biết cả thủy thuộc tính? thủy hỏa dễ xung đột, cùng tu không phải sẽ bị bạo thể sao?”
“Cái này cũng không phải là không thể, trong lịch sử cũng có vài vị đã tu đến thủy hỏa giao hòa, thực lực cực mạnh.”
“Nhưng cần phải thiên phú cực cao!”
“Hắn là Cự Tử, thiên phú của hắn còn phải nghi ngờ?”

“Ừm, ngươi nói cũng phải.”
Mọi người bất ngờ rồi cũng không bất ngờ chuyện Tôn Kỳ.
Cự Tử nha! một chút chuyện như vậy cũng không làm được, vậy không xứng làm Cự Tử.
Nguyên Sa đứng từ xa nhìn tới, sắc mặt không tốt, Tôn Kỳ đã trở thành tâm bệnh của hắn, mỗi việc làm của Tôn Kỳ, hắn đều muốn vượt lên, lấy nhục nhã Tôn Kỳ làm mục tiêu.

Nhưng mà… chưa lần nào hắn thành công!
“Thầy, thủy đạo tràng kia thế nào?” Nguyên Sa dò hỏi, hắn tự biết bản thân không tu thủy thuộc tính, không tu được cái này đạo tràng, chỉ là Tôn Kỳ ở đây khiến hắn phải suy nghĩ.
“Ta có thể giúp ngươi tại trong đạo tràng tu luyện, thậm chí là vượt lên nhiều người nhưng mà đoạt tới đạo vật, ta không chắc.” con mắt cẩn trọng suy nghĩ một chút rồi nói.
Tính ra, con mắt cũng vài lần chịu thiệt vào tay Tôn Kỳ nhưng khác với Nguyên Sa nóng lòng phục thù, con mắt tỏ ra trầm ổn hơn rất nhiều, có lẽ vì chỗ đứng của hai người quá khác nhau.
Nguyên Sa chỉ là tiểu nhân vật, còn con mắt đã từng là bá chủ, cho dù sa cơ cũng vẫn là bá chủ.
Nó một ngón tay có thể giết Tôn Kỳ ngàn vạn lần, tất nhiên bây giờ không được.
Con mắt chắc chắn có thể giúp Nguyên Sa vượt lên tất cả nhưng gặp Tôn Kỳ, nó không có được lòng tin này.

Tôn Kỳ cho nó một cảm giác rất kỳ lạ.
Nghe lời này của con mắt, Nguyên Sa buồn bã.
“Đừng có như vậy, cơ hội phía trước vẫn còn nhiều.” con mắt an ủi.
Hai mươi ngày sau, đạo vật xuất hiện, tất cả tranh đoạt, cuối cùng rơi vào tay Tôn Kỳ.

Hắn trở thành người đầu tiên có được hai đạo vật.
Nguyên Sa thở hắt ra một cái, quả nhiên là hắn.

Là kẻ thù, Nguyên Sa nhiều khi tin tưởng Tôn Kỳ vô điều kiện.
Sau đó mấy ngày lại có Thiên Thần tỉnh giấc, đặt đạo tràng bên ngoài tinh không.
Lần này là Bạo Phong Đạo Tràng.
Vẫn như trước thu hút tất cả mọi người, đặc biệt là người tu phong thuộc tính, những người khác không tu cũng không sao, đến cái tham gia náo nhiệt, nhìn xem ai là người sẽ đoạt được đạo vật.
Và lần này vẫn là Tôn Kỳ.
“Cự Tử không hổ là Cự Tử.” đây là suy nghĩ chung của nhiều người.

Bọn họ trước đây không có nhiều ấn tượng với vị Cự Tử này lắm, có nhiều kẻ vẫn còn không phục nhưng bây giờ xem ra vị Cự Tử xứng đáng!
Sau đó xuất hiện Tử Lôi Đạo Tràng tại Kim Tinh.
Ứng cử viên lớn nhất cho đạo vật lần này không phải là Tôn Kỳ, mà là Lôi Động Thần, hắn dù sao cũng là phong thần chuyển thế, nắm giữ ưu thế quá lớn.
Mấy vị phong thần khác đều không tham gia nhưng hắn có thể, đây giống như là gian lận vậy.
Mà Lôi Động cũng đúng là niềm tin tràn đầy, tất phải lấy cho bằng được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui