Nhan Tiểu Thư Em Mãi Là Người Tình
Hai lời nói hoàn toàn đối lập nhau khiến cho Nhan Nhã Quỳnh dở khóc dở cười trong nháy mắt.
Sau khi đeo nhẫn cho mình xong thì cô híp mắt nhìn về phía Giang Anh Tuấn đang nhướn mày, bộ dạng cực kỳ kiêu ngạo.
“Người chủ trì, xin hỏi tôi đã có thể hôn cô dâu của tôi rồi chứ?”
Giang Anh Tuấn cực kỳ lớn mật đánh trả lại, anh nói to về phía công tước Otto.
Mọi người ở đây đều bị anh làm cho ngơ ngác, tất cả đều sửng sốt.
Công tước Otto còn chưa phản ứng lại thì trong đám người ở bên dưới, không biết là ai đã hô to một tiếng: “Đương nhiên là được. Chúng tôi đồng ý rồi.”
Nhận được lời nói của người nọ, Giang Anh Tuấn không quan tâm đến phản kháng nhỏ bé của Nhan Nhã Quỳnh, anh đè cái gáy của cô, trực tiếp hôn lên.
Khắp hiện trường đều vui mừng một mảnh, những người lớn vội vàng che lấy đôi mắt của mấy đứa trẻ đều mang theo nụ cười trên mặt.
“Thật tốt.”
Lê Quốc Nam ngồi trên xe lăn, nước mắt trong mắt rơi xuống tí tách.
Tuy sự khổ sở trong lòng cũng đã sắp tràn ra rồi, nhưng không biết vì sao mà rất vui mừng cho bọn họ.
Tâm trạng mâu thuẫn, khiến trong nhất thời anh ta có chút mờ mịt.
Hôn lễ chấm dứt, một đám người chen chúc trước cửa tòa lâu đài, một vài người chơi với bọn họ khá tốt lúc ở Hải Phòng, lần này cũng cùng nhau tới đây, đang bàn bạc xem rốt cuộc phải nháo động phòng thế nào.
Vô số loại phương pháp được đưa ra, nhưng cuối cùng ai cũng không dám đi trêu Giang Anh Tuấn.
Mọi người cùng nhau chen chúc ở trước cửa, sau khi đưa hai người vào trong phòng thì bắn từng tràng pháo hóa về phía hai người họ.
“Tân hôn vui vẻ, vĩnh viễn hạnh phúc.”
Giang Anh Tuấn híp mắt nhìn quét qua bọn họ vài lần, lông tơ của mọi người đều dựng đứng lên, không bao lâu sau thì biến mất không còn một người.
Bởi vì quá mức vui mừng và hưng phấn, Nhan Nhã Quỳnh phá lệ đi vào phòng uống một ngụm rượu, rồi lại uống thêm hai ngụm nữa. Hậu quả chính là cửa vừa mới đóng lại thì cô đã mê mang nằm úp sấp trên giường rồi, một bên còn nắm lấy tay của Giang Anh Tuấn: “Ừm, chúng ta về nhà.”
Giang Anh Tuấn bật cười, vừa nãy anh cũng xem như là nửa ôm nửa kéo mà đưa cô vào phòng, lúc này buông tay ra cũng xem như là có thể giảm bớt giày vò lại, cả người anh đều không kiêng nể gì nữa. Cô gái này trước kia làm gì to gan như vậy, cả khuôn mặt đều đã đỏ bừng lên từ lâu rồi.
“Chưa đâu, chúng ta vẫn còn đang ở trong lâu đài. Đương nhiên, anh đã mua lại lâu đài này rồi, nói ra thì cũng coi như là đã về nhà rồi.”
Giang Anh Tuấn nhìn quanh bốn phía một vòng, ở đây chính là nơi mà bố của anh đích thân bày biện, chăn trên giường đều được thống nhất đổi thành màu đỏ thẫm của giường cưới, không riêng gì trên giường, ngay cả trên mặt đất cũng đều được rải đầy cánh hoa hồng màu đỏ, toàn bộ đèn thủy tinh treo trên trần đều vừa mới được lau rửa sạch sẽ, gió nhẹ thổi qua khiến nó hơi lay động một chút, ánh sáng ngũ sắc chiết xạ ra từ bên trong. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khoảnh Khắc Năm Ấy
2. Độc Sủng Kiều Thê: Vì Em Là Vợ Anh
3. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
4. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
=====================================
Trên bàn trà được bày một chai rượu đỏ cùng với hai chai sâm panh, hai cái ly trong đó đã được đổ đầy rượu.
Vốn còn đang phải uống một ly rượu giao bôi nữa, bây giờ xem ra là hoàn toàn không cần nữa rồi.
Lá gan của cô bé này cũng lớn đến mức muốn đâm thủng ngày hôm nay rồi, anh chỉ mới đi hai bước thôi mà mấy thứ trên giường đều lộn xộn lên hết rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...