Nhân Sinh Tùy Tiện Bắt Đầu Từ Tuổi Ba Mươi


"Làm sao có thể, cùng Đới tỷ nói chuyện rất vui vẻ." Trần Tự nhìn bộ dạng lung la lung lay của Đới Tây, thật sự uống quá nhiều rồi, vì vậy liền hỏi: "Đới tỷ, hôm nay dừng ở đây đi, ngươi cũng uống nhiều rồi ,để ta đưa ngươi về?""Vậy cảm ơn đệ đệ rồi."Đới Tây không có cự tuyệt, đầu của nàng bị hơi rượu làm cho mơ hồ, có Trần Tự đưa về, nàng cũng yên tâm.Trần Tự đi tới bên cạnh nàng, đem nàng đỡ lên.Đới Tây nói giỡn: "Ta thế rất nặng đấy, đệ đệ phải cẩn thận."Trần Tự cười cười, Đới Tây cao tầm một mét bảy, bất quá thể trọng rất nhẹ.

Toàn thân không được mấy lạng thịt, rất nhẹ đấy, coi như ôm lên cũng không tốn sức.Bất quá hắn sợ Đới Tây hiểu lầm, còn lại một tay ôm eo nàng, tay kia dìu đi.Đến bên ngoài khách sạn, Trần Tự cản lại một chiếc taxi, báo ra địa chỉ nhà Tưởng Nam Tôn."Ài, còn là già rồi, mới uống một chút liền hoa đầu chóng mặt.

Nhớ lại năm đó thời điểm ta cùng Diệp Cẩn Ngôn đánh chiếm thị trường, một người uống hai bình rượu đế cũng không thành vấn đề, khi đó cũng bởi vì bản lãnh này của ta, khiến ta hoàn thành được không ít hợp đồng."Đới Tây cũng không biết vô tình hay cố ý, đầu dần dần tựa lên bờ vai Trần Tự."Đới Tỷ cũng không giả, ngươi cùng Nam Tôn một chỗ, người khác cũng chỉ cho rằng là hai tỷ muội đấy." Nói xong, hắn nắm tay Đới Tây nói: "Hơn nữa, Đới tỷ nhìn xem, làn da ngươi tỉ mỉ như vậy, so với tiểu nữ sinh không khác gì nhau."Mắt phượng Đới Tây liếc qua nói: "Nói thật dễ nghe, Toả Toả cũng bị ngươi dỗ kiểu này sao?""Trời đất chứng giám, mấy lời ta nói đều thật.


Phàm ta có nửa tia nói dối, ngũ lôi oanh đỉnh...""Đừng thề thốt, ta tin lời ngươi nói không được rồi sao? Đới Tây vội vàng dùng ngón tay bịt miệng hắn.Ngón tay mềm mại, cùng với bóng loáng, làm cho tâm Trần Tư rung động, theo bản năng dùng lưỡi liếm một cái.'Xong đời'!Trần Tự âm thầm kêu khổ, thời điểm hắn cho rằng Đới Tây sẽ giận dữ, lại phát hiện Đới Tây không chút nào tức giận.Đang lúc hắn nghi hoặc, Đới Tây ghé sát vào tai của hắn, phà ra hơi nóng: "Thế nào, tỷ tỷ lớn tuổi như vậy, đệ đệ sẽ không chê chứ?"Hay lắm, như vậy Trần Tự làm sao nhịn được.

Hắn quay đầu, nâng lên cằm Đới Tây, dùng sức hôn lên bờ môi của nàng.

Bên phía Đới Tây cũng không chút nào yếu thế đáp lại, tay hai người bắt đầu ở trên thân thể đối phương sờ loạn.Động tĩnh của hai người, tài xế cũng nhìn thấy.

Hai không nghĩ tới hai người này lại vội vã bức bách như vậy, còn hắn ở trên xe vậy mà...Hắn chuyển mắt đi, trong lòng hâm mộ với vận khí tốt đẹp của Trần Tự.

Dưới suy nghĩ của hắn, nữ nhân tóc ngắn tuy rằng khá lớn tuổi, nhưng cũng thuộc hàng cực phẩm, mặc kệ là ai cũng muốn ở chung với nàng một chỗ, đều là phúc khí cả đấy.Trần Tự cùng Đới Tây cũng không cố kỵ người ngoài, chỉ tham lam gắng sức hôn.

Trong lòng của hắn cảm thán, Đới Tây không hổ là nữ nhân đã kết hôn, kỹ xảo hôn môi ngoài trừ Cố Giai, mấy nữ nhân khác đều thua kém nàng đấy.Sau nửa ngày, hai người mới tách ra, Đới Tây đỏ mặt, khó thở nhìn Trần Tự.


Nàng không ngờ tới, bản thân lại ý loạn tình mê, vậy mà cùng nam sinh kém tuổi hơn hôn nhua.Chỉ là, hắn thật sự quá tốt, dáng người cũng tốt! Không nghĩ tới đã là ba mươi, nhưng dáng người vẫn giống như thanh niên, không, phải nói là tốt hơn cả thanh niên.Nàng vừa rồi ở trên thân Trần Tự sờ lâu như vậy, tự nhiên nhận ra được thân hình của hắn vô cùng ngon.Nàng tiếc nuối cắn môi, nếu không phải thời cơ không đúng, thế nào nàng cũng thả chơi với Trần Tự.Nàng cùng chồng trước ly hôn đã lâu, ly hôn xong cũng không đi tìm nam nhân khác, có thể nói là giữ thân lâu ngày.

Cùng Trần Tự kích hôn, khiến dục hoả trong lòng của nàng lần nữa trỗi dậy.Không chỉ Đới Tây, tâm hoả của Trần Tự cũng bị đốt lên."Tỷ...Nếu không chúng ta tới khách sạn đi." Hắn đề nghị.Đới Tây vừa định đáp ứng, đột nhiên nghĩ đến Chu Toả Toả.

Ánh mắt mê loạn của nàng liền tỉnh táo lại, tiếp đó lắc đầu nói: "Không được ,niên kỷ chúng ta cách biệt quá lớn.

Hơn nữa..."Mấy chữ cuối cùng, Đới Tây không nói ra lời, nhưng từ miệng của nàng, Trần Tự biết rõ nàng nhắc đến Chu Toả Toả.Tuy rằng tiếc nuối, nhưng Trần Tự cũng chỉ từ bỏ suy nghĩ vừa rồi."Vậy..Lần sau...""Đệ đệ, không được nổi lòng tham."Trần Tự cười cười ngượng ngùng, cảm giắc hắn ở trước mặt Đới Tây đã biến thành một tên đệ đệ tham lam.Trách không được nhiều người thích thể loại ngự tỷ như vậy, quả nhiên cảm giác không giống với tiểu nữ sinh.Đem Đới Tây đưa về nhà, hắn không đi vào.


Bất quá, hắn cũng không phải không có thu hoạch.

Hai người trao đổi số điện thoại cùng Wechat, nói không chừng lúc nào có thể đem nàng ước hẹn ra ngoài.Đới Tây tiến vào nhà tỷ tỷ, đem cửa đóng lại, lại không có vẻ tiêu sái thong dong vừa rồi.Nàng lúc này đã tỉnh rượu hơn phân nửa, lưng dựa vào cửa, thở hổn hển, hai tay bụm mặt, thấp giọng nói: Đới Tây à Đới Tây, ngươi biết mình đang làm gì không? Hắn là bạn trai của chất nữ đấy, ngươi sao có thể động tâm với hắn!"Nghĩ đến hành động của mình trên taxi, nàng liền xấu hổ không thôi.

Dậm chân một cái, liền nhanh chóng chạy về phòng của mình."Ngại quá, ngại quá đi, ta đúng là điên rồi!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận