Nhận Ra Tình Yêu Muộn Màng
Sắp đến ngày hẹn của hai gia đình để có thể thực hiện thực hiện kế hoạch lúc trước mà Linh Châu và Lâm Thành Dương đã dự định trước đó.
Lâm thành Dương chủ động gọi điện cho Linh Châu trước khi ngày họp mặt gia đình diễn ra.
Sau khi Linh Châu bắt máy thì nhận được một giọng nói lạnh lùng từ anh:
"Ngày mai nhớ chuẩn bị thật kĩ đừng để kế hoạch bị lộ kế hoạch.
Kế hoạch này tôi đã nói với Hanni rồi cô ấy sẽ cùng phối hợp diễn cùng chúng ta.
Ngày mai nhớ mang tài liệu của ngày hôm đó tôi sẽ chính ta mình hủy đi những chứng cứ đó."
"Tôi biết rồi." Linh Châu nói với giọng lạnh tanh, sau khi tắt máy thái độ của cô thay đổi cô đặt điện thoại của mình xuống tủ đầu giường rồi ngồi xuống giường.
"Tôi sẽ không để mọi chuyện giống như anh mong muốn đâu, ngày mai mọi chuyện sẽ kết thúc."
Ngày hôm sau Linh Châu có tiết học vào buổi sáng, học xong cô sẽ đến buổi hẹn.
Trước khi đến trường cô đã bỏ tài liệu về buổi tối hôm đó vào trong túi vải của mình.
Linh Châu đến trường thì gặp Hương Mai ở ngoài hành lang, cô đã cố tình đi cách xa Hương Mai nhưng Linh Mai là người luôn thích gây sự với người khác nên khi đi qua Linh Châu cô đã cố tình va phải Linh Châu khiến cô bị ngã.
Theo phản xạ Linh Châu đã đỡ bụng của mình để không ảnh hưởng tới em bé trong bụng.
Cũng may chỉ là va chạm nhẹ nên Linh Châu không bị sao cả.
Cô ngã khiến cho sách vở trong túi vải rơi ra ngoài.
Hương Mai giả vờ xin lỗi Linh Châu rồi nhặt sách vở vào cho cô nhưng Hương Mai biết hôm nay Linh Châu có tiết học của một cô giáo nghiêm khắc trong trường nên cô đã lấy vở của Linh Châu vì muốn Linh Châu bị cô giáo khó tính kia phạt.
Sau khi lấy lại đồ của mình từ tay Hương Mai, Linh Châu không để ý gì và đi vào lớp học.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc Thần Bí |||||
Sau tiết học vào buổi sáng, Linh Châu lái xe đến buổi hẹn.
Khi cô đến mọi người đã có mặt đầy đủ và có cả Lâm Thành Dương.
Lâm Thành Dương với dáng vẻ ung dung tự đắc nhìn Linh Châu bước vào.
Linh Châu bước vào chào hỏi mọi người rồi ngồi chỗ cạnh Lâm Thành Dương.
Linh Châu khoác tay Lâm Thành Dương khiến anh cảm thấy bất ngờ theo phản xạ anh rụt tay lại nhưng Linh Châu càng giữ tay anh chặt hơn."Hôm nay con hẹn hai bác và bố mẹ đến đây là có một chuyện muốn nói.
Sau một thời gian chúng con hẹn hò, con biết mình đã tìm được tình yêu đích thực của cuộc đời mình và con muốn kết hôn với anh ấy."Lâm Thành Dương quay sang nhìn Linh Châu, anh lúc này đã biết mình bị lừa và đôi mắt đầy sát khí nhìn cô.
Tất cả mọi người trong phòng đều vui mừng ngạt nhiên vì đó là điều mà họ mong muốn.
Phu nhân Huyền Ngọc nói: "Kết hôn bây giờ có phải quá sớm không con, đợi con học xong đại học rồi làm đám cưới cũng không muộn."
"Con mang thai rồi." tất cả mọi người trong phòng đều ngỡ ngàng.
Lúc này Hanni từ bên ngoài bước vào cô đã nghe được mọi chuyện mà Linh Châu nói.
Cô liền bật khóc rồi chạy đi.
Lâm Thành Dương thấy vậy định đứng dậy đuổi theo nhưng bị Linh Châu giữ lại.
Con mang thai sao.
Hai đứa cũng đốt cháy giai đoạn nhanh đó." Ông Lâm Gia Hùng quay sang nâng ly cùng với ông Khải Uy.
"Chúng ta sắp trở thành thông gia rồi ông ạ.
Ngay từ đầu gặp Linh Châu tôi đã biết con bé sẽ trở thành con dâu của tôi."
"Tôi cũng muốn cháu Thành Dương trở thành con rể của mình.Hai nhà chúng ta sẽ mãi vững mạnh." Hai người cụm ly cười nói với nhau.
"Chị Huyền Ngọc chúng ta sắp trở thành thông gia rồi."
"Hai chúng ta sẽ cùng đi xem ngày đẹp để làm đám cưới cho tụi nhỏ."
Lâm Thành Dương tức giận kéo Linh Châu ra ngoài."Bọn con xin phép ra ngoài một chút."
Lâm thành dương kéo Linh Châu ra ngoài hành lang rồi ấn cô vào tường.
tại sao cô lại lừa tôi.Tại sao cô phải làm như thế.
Vì tôi mang thai rồi.
Linh Châu lúc này khóe mắt đã đỏ lên nhưng cô không cho bản thân được khóc,cô phải mạnh mẽ khi đứng trước người đàn ông này.
Lâm thành dương không thể nhẹ nhàng với Linh Châu anh bóp chặt vai của Linh Châu.
Cô muốn gả cho tôi đến mức phải bày ra trò này để tôi kết hôn với cô đúng không.
Chuyện tôi mang thai là thật.
Tôi không nói dối anh sau buổi tối hôm đó tôi đã mang thai và tôi cũng định bỏ đứa bé sau khi biết mình đang mang thai nhưng tôi đã không làm được.
Còn chuyện kết hôn với anh không phải là điều tôi muốn nhưng tôi muốn con của mình có đủ cả bố và mẹ.
Cho nên cô đã bày ra chuyện này để Hanni nghe thấy phải không.
"Phải."
Đúng là khốn khiếp.
Bỏ đứa bé đi rồi cô muốn bao nhiêu tiền tôi sẽ đưa cho cô.
Linh Châu nhếch mép.Tỏ ra kinh bỉ câu nói vừa rồi của Lâm Thành Dương."Con của tôi, tôi sẽ không bỏ nó còn về phần của anh về chuẩn bị đợi ngày kết hôn với tôi đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...