Nhân Ngư Trả Thù


...Tách Tách....
Những giọt nước thay nhau rơi lên mặt của Kim Liên, cô mở mắt, nhìn xung quanh, đây là một hang động tối tâm chỉ có một đốm lửa đỏ lập lòe...!Tay chân cô bị trối chặt nên chẳng thể ngồi dậy.
...Lộp Cọp....
" Nó Là Công Chúa.! Ngươi Là Nhân Ngư.! Ta đây là đào chúng mỏ vàng rồi sao.? "
Tiếng Bước chân cùng với giọng nói lạnh ốc vang vọng trong hang động.

Kim Liên nheo mắt nhìn về phía bóng người đang bước đến chỗ mình...

"..….

a...!" - Miệng cô cứng đờ khi nhìn được thứ đang bước từng bước đến chỗ mình, Một thân thể cao lớn đang trong quá trình phân hủy, đặt biệt hơn nó không có đầu nhưng vẫn phát ra mấy âm thanh như tiếng cười khúc khích.
Nó tiến đến gần cô, một người như Kim Liên đầu đội trời, chân đạp đất, không ai có thể la mắng, giờ đây cô đang sợ hãi đến run bần bật, nước mắt cũng tự chào ra rơi lã chã trên đôi gò má.
" A...!! Bỏ...!Ra.!!! " - Nó nắm lấy chân Kim Liên lôi sền sệt dưới mặt đất, cô la hét thất thanh.
Cô cảm giác được có rất nhiều khúc gỗ va vào người mình, cô bị cái thực thể đó lôi một mạch đến hồ nước, Nó ném cô về phía người phụ nữ kia, cơ thể cô bây giờ đã bầm tím đủ chỗ, da thịt còn bị thương đến rướm máu.
" Nhị Công Chúa Của Vương Đại Quốc.! Thật Bất Ngờ, A Ha Ha Ha Ha.! "
Tràng cười chói tai của ả làm cô đinh tai nhức óc...!Ả ngồi xuống nắm lấy tóc Kim Liên, cô nhìn đôi mắt của ả đen tuyền, nụ cười quỷ dị của ả làm cô run, cô muốn hỏi đây là đâu.! Nhưng lời chẳng thể nào phát ra.
...Bốp....
Một cú tát từ ả giáng lên mặt Kim Liên, cú tát mạnh đến mức khóe môi cô rỉ ra một dòng máu nóng , ả lại cười :
" Ha Ha Ha Ha , Ta sẽ ngồi vào vị trí của ngươi.! Ha Ha Ha "
Kim Liên khó khăn rặn từng chữ hỏi :
" ngươi...!Là...!ai..? "
ả đưa tay quẹt đi vết máu trên khóe miệng của Kim Liên rồi đưa lên miệng thưởng thức như một món ăn :

" Ngon, Máu của hoàng gia đúng là ngon thật, nhưng, máu Nhân Ngư ngon hơn.! " - nói đến đây ả ngửa đầu lên trần hang cười mang rợ , " Ha Ha Ha Ha Ha "
Móc trong người ra một cái bình đựng một thứ nước gì đó, ả bốp miệng Kim Liên đổ vào trong, thứ nước tanh tưởi như máu đang len lỏi vào cuốn họng, rồi xuống đến dạ dày...!cơn đau như quặn thắt ruột gan làm Kim Liên gào lên, đôi mắt cũng dại ra...!xoay người lại ả nhìn cơ thể của một cô gái đang bị trói trên một cái cọc, với chiếc đuôi óng ánh đang lắp lánh trước ngọn lửa lập lòe, khóe môi ả cong lên :
" Hứ.! "
Lan bị trói chặt trên một cái cọc, đôi mắt nhắm nghiền, ả bước đến chỗ Lan khẽ đưa tay vuốt khuôn mặt xinh đẹp rồi nâng cằm Lan lên, ả nhếch mép như đang rất thèm khát.
" Hừ.! Sự xinh đẹp này thật là vô giá, nó tồn tại vĩnh cửu, ta có được rồi, một Mỹ Nhân Ngư thật trẻ, thật đẹp làm sao.! "
Kim Liên nằm quằn quại dưới nền đất lạnh lẽo, cô liếc về phía ả , một gương mặt thân quen của người cô quý nhất đang bị ả dùng móng tay rạch ra, cô muốn gào lên là dừng lại, nhưng cơn đau từ bụng rồi đến tim làm cô như sắp chết đến nơi, đôi mắt Kim Liên đầy tơ máu nhìn trừng trừng về phía ả ....
" Ngươi...!không được...!Làm hại...Lan của ta.! Không...!được...!Làm....!hại...!Lan...!của....t.....a...!"
Những câu lẩm bẩm đó cũng là những câu cuối cùng trước khi cô rơi vào mê man, ả liếc qua Kim Liên thì thấy cô đã bắt tỉnh khóe môi ả cong lên, nước dãi cũng từ đó mà chảy ra.
Ả là một Thầy Phù Thủy trú ngụ tại Làng Khói Trắng cách nơi đây gấp đôi chặn đường đi, ả cùng với em trai ả đã tách nhau ra để thực hiện một kế hoạch mà cả đời ông cha đã lên từ trước, ả đến Vương Đại Quốc còn em trai ả thì đi tìm Nhân Ngư.!
Nhưng qua một đoạn thời gian khá dài ả chẳng nhận được một hồi âm gì từ em trai ả, vì lúc đó hắn đã biến thành thủy quái còn bị Nhân Ngư trấn giữ ở trên đảo.!, quá tức giận vì đứa em trai không có hồi âm ả đành tự mình vận động.

 ả muốn bắt đầu kế hoạch từ Công Chúa nên ả đã theo dõi Kim Liên gần hai năm nay rồi...!phát hiện lớn nhất mà ả từng thấy là có một Nhân Ngư lại lên đất liền đi chơi với con người.?
Ả chờ, chờ cho Kim Liên tròn tuổi 18 , và giờ đã chờ được rồi, kế hoạch của ả chính thức bắt đầu từ ngày hôm nay.
Đi đến chỗ Kim Liên đang nằm, ả ngồi xuống vuốt gương mặt xinh xắn ấy, móng tay bấu vào da mặt để lại trên gương mặt xinh xắn ấy một đường thẳng sâu hoáy máu từ đó tuôn ra, đưa tay hứng dòng máu ấy, ả cười vang vọng trong cái hang động tâm tối.
" HA HA HA HA HA HA HA ..!!! "
Từ trên cái cọc, một đôi mắt yếu ớt đầy sát ý đang nhìn ả chằm chằm...!Lan đã tỉnh lại sao một giấc mê man, cô nhìn người phụ nữ với cái lưng khum khum đang rạch mặt Kim Liên, cô muốn giết ả nhưng nghiệt ngã thay chính cô cũng chẳng thể cứu chính mình...
Cái lưng khum khum kia đứng lên xoay người về phía Lan, giọng nói lạnh thấu xương lại vang vọng trong hang động :
" Tỉnh rồi sao.? Nhân Ngư xinh đẹp của ta.! ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận