Nhân Lộ Thành Thần


Huyết Nữ Vương uy nghiêm ngồi trên ngai vàng, như một bậc đế vương, lạnh lùng nhìn xuống Lâm Vũ.
“Đi chơi vui không”
Lâm Vũ một mặt vô tội, nở một nụ cười thật thà, chân thành nói.
“Hà Kỳ, ta không hề trốn ra ngoài trăng hoa.

Trong lòng ta chỉ có mình nàng.

Nàng phải tin ta...”
“Vậy sao...”
Vô số tiên huyết bỗng suất hiện, treo ngược người Lâm Vũ lên không trung.

“Vậy thì những người này là ai...”
Huyết Nữ Vương bắt đầu hóa thân thành vô số nhân vật khác nhau.

Loli Huyết Nữ Vương, Ngự tỷ Huyết Nữ Vương, Mỹ phụ Huyết Nữ Vương, hầu gái Huyết Nữ Vương, tai thú Huyết Nữ Vương....
“Lâm Vũ, ngươi nói xem, ngươi chọn ai...”
Đương nhiên là chọn hết, còn phải hỏi sao.

“Hà Kỳ, nàng phải tin ta, ta là chính nhân quân tử, sao có thể thích những thứ trước mắt được chứ”
“Được, ta tin ngươi”
Huyết Nữ Vương bắt đầu thu hồi phân thân, mặc lên người một bộ đồ cực kỳ khiêu gợi, bó sát từng đường cong quyến rũ, gợi cảm, bốc lửa trên cơ thể, đi một đôi giày đen cao gót, trong tay cầm theo roi da cùng bịt mắt.
A đây là bao dam Huyết Nữ Vương.

Khoan...hình như có gì đó không đúng.
“Đét...Đét...Đét...”
“Ui Ra...!Ui Ra...!Ui Ra...”
Lạp Lan như thường lệ một mặt lạnh lùng vô cảm, đến gặp bệ hạ từ sáng sớm.

Lạp Lan im lặng đứng bên cạnh Huyết Nữ Vương chăm chú, cuồng nhiệt nhìn xem bệ hạ phê duyệt từng tấu chương từng giây, từng phút không ngừng nghỉ.


Chợt nàng thấy Huyết Nữ Vương nở một nụ cười.

Lạp Lan nhịn không được ngạc nhiên.

Đây là lần đầu tiên nàng thấy bệ hạ mỉn cười lúc phê duyệt tấu chương.

“Bệ hạ, người có chuyện gì vui sao”
Huyết Nữ Vương nhịn không được mỉn cười nói.
“Có lẽ do tối qua chơi một chút trò chơi mới, cho nên hôm nay tâm trạng có chút thoải mái”
Lạp Lan mặt không đổi sắc, hai mắt vô cảm, vẫn lạnh lùng như mọi khi cúi đầu nói.
“Bệ hạ, xin chúc mừng người.

Ta có việc gấp xin cáo lui trước.”
“Được ngươi đi đi”
Lạp Lan nhẹ nhàng rời khỏi căn phòng, lạnh lùng đi xuống căn hầm bí mật của nàng.

Vừa mới bước vào bên trong, nhìn từng bức hình tuyệt đẹp của Huyết Nữ Vương.

Lạp Lan hai mắt liền tràn đầy điên dại, liên tục dùng móng tay cào nát khuôn mặt của mình, khiến da thịt trên khuôn mặt nát bét, máu tươi chảy dầm dề xuống mặt đất.

Điên loạn la hét.

“AAAAAAA...Lâm Vũ...Tên khốn Lâm Vũ...Ta giết ngươi...Ta phải giết ngươi...Bệ hạ...Huyết Nữ Vương Bệ Hạ...Aaaaaaaaaaaaaa...Ta nguyện vì người dâng hiến tất cả...Aaaaaaaa....”
Lạp Lạn lạnh lùng rời khỏi căn phòng, vết thương trên khuôn mặt nàng đã hoàn toàn biến mất.

Lạp Lan nhẹ nhàng đến gặp mặt Huyết Nữ Vương.

Vô cảm nói.
“Bệ hạ, có lẽ cuộc thi tuyển chọn Đệ Nhất Nam Sủng năm nay nên được tổ chức sớm hơn dự kiến.”
Huyết Nữ Vương cũng chẳng bận tâm liền gật đầu đồng ý.

Lạp Lan vẫn một nét đẹp lạnh lùn, băng sơn nói tiếp.
“Cuộc thi Đệ Nhất Nam Sủng theo thuộc hạ thấy chất lượng ngày càng đi xuống.

Cho nên ta hi vọng bệ hạ để Lâm Vũ tham gia cuộc thi này.

Có sự tham gia của Lâm Vũ.

Thần nghĩ cuộc thi này sẽ hấp dẫn hơn rất nhiều không còn nhàm chán như mọi năm nữa.

Mong bệ hạ xem xét.
Huyết Nữ Vương nhíu mày, nam nhân trong thiên hạ, nàng chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấu được tất cả.

Nhưng Lâm Vũ lại như một cái động không đáy khiến nàng không thể nào hiểu thấu, tối tăm, mờ mịt, hư vô, bất định.

Một người nam nhân có thể đối thơ thắng nàng, ngang tay với nàng trong một bàn cờ thì không thể nào đơn giản như vẻ bề ngoài được.

Xem ra cuộc thi năm nay sẽ rất thú vị.
“Được, cứ theo ý ngươi mà làm”
Lạp Lan không khỏi mỉn cười, rời khỏi căn phòng.

Nàng sẽ cho Huyết Nữ Vương thấy.

Lâm Vũ chỉ là một tên phế vật, vô dụng, không làm được tích sự gì cả.


Trong cuộc thi này, nàng sẽ từ từ hạ nhục Lâm Vũ, khiến Huyết Nữ Vương chán ghét hắn.

Đuổi hắn ra khỏi hoàng cung.

Đến lúc đó, nàng sẽ từ từ tra tấn Lâm Vũ, cho hắn sống không bằng chết, Ha ha...Một nụ cười điên dại hiện lên trên khuôn mặt lạnh lùng của nàng.
“Lâm công tử, Huyết Nữ Vương sai ta mang bộ y phục này đến cho người”
Lâm Vũ nhìn bộ váy hồng phấn, mát mẻ trước mắt, nhìn dải lụa hồng vờn quanh bộ trang phục như giành cho tiên nữ, nhìn từng chiếc châm cài tóc, son phấn thượng hạng trước mắt nhịn không được hỏi.
“Bệ hạ đây là muốn làm gì”
“Bộ y phục này là bệ hạ chuẩn bị cho Lâm công tử, dùng để tham gia cuộc thi Đệ Nhất Nam Sủng vài ngày sau.”
Hắn có ngốc mới đi mặc bộ y phục này, còn nữa hắn đâu thừa thời gian tham gia mấy cuộc thi vô bổ đó.
“Ta từ chối, ta không rảnh tham gia...”
“Bệ hạ còn nói.

Nếu Lâm công tử không giành được giải nhất trong cuộc thi lần này.

Hậu quả vô cùng nghiêm trọng”
Lâm Vũ nuốt lại những lời vừa nói, một mặt tươi cười, đút một đống linh thạch vào tay vị thân tín của Huyết Nữ Vương trước mắt.

Tươi cười nói.
“Ha ha...Cuộc thi này vô cùng quan trọng, ta sợ sẽ làm xấu mặt bệ hạ.

Hi vọng ngài có thể nói giúp ta vài lời tốt đẹp trước mặt Huyết Nữ Vương bệ hạ.

Để ta không phải tham gia cuộc thi này có được không...”
Vị thân tin cầm túi linh thạch đút vào trong tay áo, một mặt mỉn cười thân thiện nói.
“Lâm công tử thử nghĩ xem điều này có khả năng không ha ha...”
“Ha ha...”
Đương nhiên là không có khả năng.

Lâm Vũ không nhịn được hai mắt bi thương nhìn trời.

Làm nam nhân khó vậy sao, đến quyền từ chối cũng không có.

Không để mọi người chờ lâu.

Vài ngày sau, khắp trong đại điện Huyết Giới đều tràn ngập người ra vào.

Hôm nay sẽ là ngày tổ chức cuộc thi lớn nhất Huyết Giới.


Đệ Nhất Nam Sủng.

Những người tham gia cuộc thi này, đều là những thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, tài năng hơn người, thông minh tuyệt đỉnh, được chọn lọc một cách vô cùng khắc khe.

Tất cả mọi người đều đã tập hợp đông đủ, chỉ còn chờ một người ra hiệu bắt đầu.
Huyết Nữ Vương ung dung, bình tĩmh bước lên đài cao, giơ tay ra hiệu cho Lạp Lan lập tức bắt đầu cuộc thi.
Lạp Lan khuôn mặt lạnh lùng, ung dung, dõng dạc nói.
“Đầu tiên, ta xin được giới thiệu ba người giám khảo đầy tôn kính trong cuộc thi lần này”
Người đầu tiên là thiết huyết đại tướng quân trên xa trường của Huyết Giới.

Nữ đại tướng quân Hạ Lam Phong.
Hạ Lam Phong là một mỹ nhân, cả người cao gầy, một mặt nhắm mắt dưỡng thần, nắm chặt thanh đại kiếm trong tay, ung dung bình tĩnh trước vô số tiếng vỗ tay khen ngợi đang vang lên.
Người giám khảo thứ hai của chúng ta chính là người cai quản mọi vấn đề tài chính của Huyết Giới, Nữ đại tổng quản.

Hồng Hồng.
Hồng Hồng thì hoàn toàn ngược lại với Hạ Lam Phong, là một tiểu loli BB, với mái tóc hồng, bồng bềnh cắt ngắn ngang vai, khuôn mặt tươi cười, vui vẻ vẫy tay chào khán giả bên dưới.

Khiến đôi sóng lớn càng thêm chập trùng mãnh liệt.
Và người cuối cùng của chúng ta.

Không ai khác ngoài Huyết Nữ Vương Bệ Hạ.

Đệ nhất mỹ nhân của Huyết Giới với vẻ đẹp vô song.
Cả cung điện ngay lập tức trở lên điên cuồng hò hét, sôi nổi trước cái tên được nhắc tới.
“Huyết Nữ Vương....Huyết Nữ Vương...Huyết Nữ Vương...”
Huyết Nữ Vương đưa tay, cả cung điện ngay lập tức trở lên im lặng.

Không mặn không nhạt hời hợt nói.
“Bắt đầu đi...”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui