Ngân Nguyệt cung...
Ngân Bình ngồi vào trường kỷ bên cạnh cửa sổ, thấy địa long trong điện đốt quá nhiều, bầu không khí nóng hừng hực như hun chảy người ta. Nàng rút trâm cài ra, thả bung một mái tóc đen dài, cởi xiêm y trên người, chỉ vào một cái bình thủy tinh trên bàn trang điểm, biếng lười mở miệng:
"Lâu rồi không thư giãn gân cốt, Xuân Mai, hôm nay em xoa bóp cho ta, dùng sức chút đấy"
"Thưa, vâng" Xuân Mai mỉm cười vâng lệnh,cẩn thận rửa tay sạch sẽ, mở nắp bình thủy tinh, đổ tinh dầu hoa hồng lên lòng bàn tay chà xát cho nóng, thấy công chúa cởi hết quần áo, nàng đi qua, bắt đầu xoa bóp thân thể trắng ngần của người.
Cung nữ khác thấy vậy cũng bước nhanh tới đóng kín cửa sổ, để tránh gió lạnh thổi vào công chúa nhà mình.
Mà lúc này, Lăng Hạo nghe được tin đồn về Đồ Tư Lâm có chút vui sướng khi người gặp họa, suy nghĩ cẩn thận thì biết đây là Bình Nhi giúp hắn trút giận, trong lòng như có dòng nước ấm áp chảy qua, tuần tra hoàng cung xong, hắn gấp gáp đi đến Ngân Nguyệt cung để gặp nàng.Trong lòng đang nôn nóng muốn gặp người yêu thương, Lăng Hạo không do dự thi triển khinh công,nên các thái giám, cung nữ bên ngoài sân Ngân Nguyệt cung cũng không biết có người đã tiến đến tẩm điện của công chúa bọn họ.
Nháy mắt đã đến tẩm điện,đi tới gần thấy cửa sổ khép chặt, hắn nghi ngờ, mãi cho đến lúc nghe được tiếng rên rỉ ư ư a a truyền ra từ bên trong, cả người hắn đờ ra.
Âm thanh này rất mờ ám, khiến người ta mơ màng, hắn không kiềm chế được mà nghĩ đến cái chuyện kia kia. Rốt cuộc là ai ở bên trong? Là ai dám làm việc mà hắn luôn trân trọng chưa dám làm ( :sweat: )? Là ai khiến cho Bình Nhi của hắn phát ra âm thanh rên rỉ mê hoặc như vậy? Đôi mắt xanh xinh đẹp dấy lên sát khí băng lạnh,trong lòng hầm hừ hung ác, tay hắn nắm chặt đến các khớp trăng bệch, nhưng hắn..hắn không có can đảm đẩy cửa ra, hắn sợ nhìn thấy hình ảnh khiến hắn tan nát cõi lòng!!!
"Công chúa, có cần dùng sức thêm không ạ?" Xuân Mai thở dốc hỏi
"Dùng sức thêm một chút, Ai da, ưm..a...a đúng là như thế...rất thoải mái!"Lẫn trong giọng khàn khàn của Ngân Bình là niềm vui thích khó nén được.
Ngân Bình và Xuân Mai?Tình yêu của những cô gái?Thảo nào hắn nghĩ mãi không ra tên hỗn đản nào dám dưới mí mắt hắn dám cướp đi Bình Nhi! Thảo nào nàng đối xử với Xuân Mai lại đặc biệt như vậy! Thì ra là thế, Hắn luôn đề phòng tên An Quốc đáng ghét kia thật không ngờ tình địch thật sự của hắn lại là Xuân Mai! Đáng hận!Bình Nhi rõ ràng nói thương hắn! Làm sao có thể như thế được,chắc chắn là Xuân Mai quyến rũ nàng!Cơn đố kỵ trong lòng hừng hực bùng cháy, Lăng Hạo hầu như mất sạch lý trí, hắn mạnh mẽ đá cửa một cước, lao thẳng vào trong.
"Á, A Hạo đi ra ngoài!!" Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng khiến Lăng Hạo sững sờ, chưa kịp phản ứng đã bị tiếng thét của Ngân Bình làm giật mình, chật vật tránh né cả đống đồ vật không xác định bay về phía hắn,sau đó vội vàng xoay người chạy nhanh ra khỏi tẩm điện.
Tuy chỉ nhìn liếc qua nhưng hình ảnh lúc nãy chợt hiện trong đầu hắn: Cô gái lỏa thể nằm sấp trên giường,hai bầu ngực nho nhỏ vì chưa phát dục hết bị đệm giường ép lại, như thỏ con bị che khuất trong hang cực kỳ đáng yêu, cái lưng với những đường nét tinh tế, cặp mông yêu kiều cong cong, hai chân thẳng tắp thong dài, mỗi chỗ điều như kiệt tác của trời cao cẩn thận chạm khắc, tinh tế phô bày sự quyến rũ đầy nữ tính.Hụ.... Cái này cũng không thể trách hắn được, học võ từ nhỏ nên sức quan sát của hắn đã rất cao và cực kỳ có thiên phú!Đặc biệt là trí nhớ cũng rất tốt!( ca háo sắc quá! : "> )
Lại nói tiếp bất ngờ là Xuân Mai lại đang đứng bên cạnh giường đang dùng sức xoa bóp cho thân thể hoàn mỹ kia, thấy hắn đi vào mọi người trong phòng điều sửng sốt, Ngân Bình hoảng hốt lấy chăn che người lại, rồi dùng chiếc gối kê mình ném hắn,ở chiếc gối kia tiếp xúc vào mặt, ngửi được làn hơi hoa hồng kia khiến hắn đầu váng mắt hoa,hắn trì trộn chưa kịp phản ứng, khả năng sau tránh né một loạt đồ vật hắn rốt cuộc tỉnh táo, gò má đỏ rực khuôn mặt nóng tới có thể bắt lửa, hắn vội vã chạy đi! Chính là tim đang điên cuồng đập loạn thúc giục hắn mau biến mất cho xong!
Cái này hết thảy không giống như sự tưởng tượng của hắn, mà cho dù giống như vậy hắn cũng không nên lỗ mãng như vậy xông vào tẩm điện của Bình Nhi!Sau này thử hỏi làm sao hắn dám gặp Bình Nhi đây!Không biết Bình Nhi có giận hắn không? Hazz phải nhanh chóng tìm cách dỗ lại nàng!!
Chính là sáng ngày hôm sau, Lăng Hạo ảo não nhìn quần của mình ươn ướt,lại nhớ tới giấc mơ đêm qua khiến hắn một trận đỏ mặt, sau khi từ tẩm cung của Ngân Bình về, trong đầu hắn thế nào cũng không bỏ được hình ảnh kiều diễm đó!Càng tưởng tượng lại thấy toàn thân không thoải mái!Đêm qua cũng thật khuya hắn mới ngủ được, vậy mà vừa ngủ lại thấy xuân mộng!Đúng là tự tạo nghiệt không thể sống mà! Nếu Bình Nhi mà biết hắn mơ thấy gì, dám chắc là sẽ không lưu tình một chưởng đánh chết hắn!!! (Ngân Bình đâu có nhẫn tâm nhu vậy!! :mrgreen: :mrgreen: )
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...