Nhân Duyên Của Chúng Ta
Oan gia ngõ hẹp thế nào, khi đôi bạn họ Vũ và Dạ dắt tay nhau tung tăng đi vào quán mỳ hoành thánh lại gặp phải Thẩm Trác Nghiêm và Đại Tỷ đang ngồi nói chuyện hòa ái thân thiết.
Lam Uyên vẫn còn đau lòng bản thân khổ sở suốt một tuần bị Thẩm ảnh đế cùng chó săn rình rập, tru tréo xông tới:
- Không cần giả vờ nữa Hoắc bà bà! Chị bán đứng em!
Đại Tỷ ngồi quay lưng lại với của không biết Lam Uyên đến bao giờ, nghe được giọng cô liền giật mình, suýt chút nữa sặc mì lên mũi:
- Cục cưng a! Bảo bối a!
Cô không rảnh nghe bà chị thâm tình ôn chuyện, đập bàn nói thẳng:
- Em nghĩ lại rồi, em muốn làm bình hoa!
"Khụ!" _ Thẩm Trác Nghiêm bên kia liền sặc nước súp, lúng túng lấy tay che miệng, tay còn lại quờ quạng trên mặt bàn tìm giấy ăn lau miệng.
- Em quản lý cái bộ tứ kia chưa mãn hạn liền muốn hủy bỏ hợp đồng sao??? _ Đại Tỷ mờ mịt đặt nghi vấn _ Bồi thường số tiền rất lớn a!
Cô đảo mắt láo liên, chợt nhớ ra khối kim cương di động bên cạnh, kéo tay Dạ Trạch tới trước mặt Đại Tỷ, chỉ vào anh:
- Cậu ta là quản lý mới!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...