Chủ nhân của giọng nói là một nữ nhân khá xinh đẹp, phấn trát đầy mặt, đi bên cạnh là một thanh niên trong có vẻ giàu có, nhưng mặt hơi mang nét nham hiểm, ngay khi thấy Hứa Thanh con mắt liền sáng lên
Hứa Thanh đang lựa đồ bỗng dưng bị mắn liền ngơ ngơ ngác ngác
- Ta có tiền mới vào đây mua đồ, không có tiền liền vào đây tự làm bẻ mặt à? ngu ngốc
Sau khi hồi thần lại cô cũng đáp trả, vốn dĩ cô cũng phải loại người im lặng để người ta bắt nạt
- Cô...
Cô gái đằng trước liền á khẩu nói không nên lời sau đó nũng nịu quay qua nói với chàng trai bên cạnh
- Trịnh Đồng anh xem người ta bắt nạt em kìa
Lăng Thần đứng phía sau liền trợn mắt há hóc mồm, lại còn có con người vô sỉ tầm này? hắn dường như đối với thế giới này nhận biết quá ít a
- Này cô em, đây là 20 vạn xem như đền bù, cô liền nhường lại mấy cái váy đó cho ta, chuyện này xem như xong, thế nào được chứ?
Thanh niên liền chớp lấy thời cơ khoe khoang của cãi của mình với Hứa Thanh, trong số tiền liền kèm theo số điện thoại của hắn
Thật sự trên đời này loại người tự cao tự đại rất nhiều a
- Được rồi chơi vui vậy đủ rồi, Thập Nhất xử lý hắn đi
- Vâng Lăng Thiếu
Lúc này giọng nói Lăng Thần lại vang lên
- A, thật biết tỏ vẻ nguy hiểm, ngươi làm được gì ta, ta đứng đây này?
Lúc này thanh niên cũng nghe thấy vẻ mặt vênh váo hất lên
Chỉ thấy Thập Nhất động cũng không động liền đưa tay móc điện thoại ra, bấm một dãy số. Lập tức bên kia liền bắt máy
- Trịnh Đại, ta nhớ không nhầm thì ngươi có một đứa con là Trịnh Đồng phải không? A, cũng không có gì đâu, ta cho ngươi 5 phút liền đến cửa hàng thời trang Hoàng Mỹ đi, nếu không nhặt xác con của ngươi về
Sau đó lập tức cúp máy
Ngay khi nghe cuộc nói chuyện của Thập Nhất thanh niên liền như bị sét đánh, cả người cứng đờ vẻ mặt trắng bệt
Lăng Thần bên cạnh cũng gật gật đầu, " đây là cách xử lý nhanh gọn nhất đối với những tên thích nói nhảm a "
- Thanh Nhi, tiếp tục chọn đồ đi
Sau đó Lăng Thần mỉm cười quay qua nói với Hứa Thanh
Hứa Thanh gật gật đầu,"người anh kết nghĩa này của mình tạo cho mình hết bất ngờ này đến bất ngờ khác a " thầm nghĩ trong đầu rồi tiếp tục lựa đồ
Mọi người xung quanh lúc này thấy có tranh cãi liền xúm lại lấy điện thoại ra hết chụp ảnh rồi lại quay phim
Lăng Thần liền nhíu mày có chút khó chịu, Thập Nhất bên cạnh liền nhận ra được
- Ta còn nghe được một tiếng chụp ảnh hoặc thấy một người quay phim nào thì các ngươi tự giữ lấy mạng nhỏ của mình đi
Giọng nói âm trầm của Thập Nhất cất lên. Mọi người liền hoảng sợ tản đi
5 phút sau
Một trung niên nhân hấp tấp chạy vào,chưa thấy nói gì liền chạy đến Trịnh Đồng đập mạnh một cái tát khiến hắn ngã lăn quay
- Nghịch tử quỳ xuống xin lỗi Thập Nhất đại nhân
Trịnh Đồng mặc dù ấm ức nhưng cũng đến trước mặt Thập Nhất quỳ xuống dập đầu xin lỗi, hắn chưa thấy cha hắn giận vậy bao giờ nên có chút sợ hãi
- Không phải xin lỗi ta, bò đến xin lỗi Lăng Thiếu ấy
Trịnh Đại nghe Thập Nhất gọi Lăng Thiếu liền giật mình
Trịnh Đồng lúc nãy cũng có để ý, thanh niên này nói một tiếng Thập Nhất liền răm rắp làm theo, Thập Nhất đã khiến cha mình sợ hãi như thế thì thanh niên này có địa vị gì? nghĩ đến Trịnh Đồng liền xanh mặt vội vàng bò đến chỗ Lăng Thần
- À cũng không phải ta đến xin lỗi em gái ta ấy, kêu thêm nữ nhân kia nữa
- Vâng
Hắn lại một lần nữa bò lại chỗ Hứa Thanh đầu hướng sang chỗ nữ nhân quát
- CMN, ngươi còn không mau đến đây quỳ xuống
Hai người cùng quỳ xuống xin lỗi, Hứa Thanh là một người dễ dãi nên lập tức cho qua, sau đó Lăng Thần liền bảo Thập Nhất đuổi bọn Trịnh Đại về, hắn muốn tận hưởng thời gian với em gái hắn a
10 phút sau, Hứa Thanh cùng Lăng Thần và Thập Nhất đi ra trên tay Hứa Thanh cầm đến 4 giỏ đồ, chỗ này tiêu của Lăng Thần hết 110 vạn tệ
Vốn dĩ lúc đầu Hứa Thanh chỉ muốn chọn 1 cái nhưng Lăng Thần lại không cho, hết cách cô đành nghe theo anh trai lấy đến 4 cái váy
Trên đường đi cô thầm nghĩ " không ngờ lại gặp được một người anh trai tiện nghi như vậy, cuộc đời mình hạnh phúc nhất chính là ăn trộm đồ của Lăng Thần " sau đó lại cười khúc khích khiến Lăng Thần một bên tò mò không thôi
- Được rồi ông đi về đi, một lát ta tự đưa Thanh Nhi về được
- Vâng
Tối đó hắn cũng Hứa Thanh dạo phố, ăn uống rất vui vẻ
- Về thôi nào Thanh Nhi cũng muộn rồi đó
- Vâng, nhưng mình đi gì về?
Mặc dù cô có chút không nỡ nhưng cũng phải đồng ý, không thể làm phiền Lăng Thần quá nhiều được
- Đến đây anh bế nào
Lăng Thần cười cười vỗ vỗ hai tay
Hứa Thanh nghe xong mặt liền đỏ đến tật mang tai, nhưng cũng nhu thuận gật đầu
- Em muốn về đến nhà trong bao lâu? anh đều có thể đáp ứng
- Càng lâu càng tốt
Nghĩ chập rồi cô mỉm cười hạnh phúc nói
- A được thôi, đều chiều theo ý em
Nói đoạn hắn chậm rãi bước đi
10 phút sau
- Thần ca ca, anh thật sự không thấy mệt à
Hứa Thanh tò mò hỏi, bế cô đi đến tận 10 phút nhưng không có chút thở dóc nào
- Không, anh rất khỏe đấy, xem nè
Chỉ thấy trước mặt cô lóe một cái liền đến nhà làm cô hơi hoảng
- Không không, em muốn quay về chỗ cũ
Cô gấp gáp nói
- Được
Lại lóe một cái liền quay về chỗ cũ, cô liền thở phào nhẹ nhõm, cô muốn tận hưởng thời gian bên Lăng Thần càng lâu càng tốt
Trên đường đi về Lăng Thần nói với Hứa Thanh việc mình sắp đi Tô Châu một thời gian
Mặc dù cô có chút thất lạc nhưng cô cũng không thể làm gì hơn
Một lát sau tại trước nhà Hứa Thanh, Lăng Thần đặt cô xuống
- Được rồi vào nhà đi, hiện tại anh phải đi rồi
- Vâng
Lăng Thần đang tính quay đầu chạy đến sân bay thì một âm thanh gọi lại
- Thần ca ca
Hắn quay đầu lại liền thấy một thân ảnh mang theo một hương thơm nhàn nhạt ập vào lòng mình, sau đó liền đưa môi lên hôn hắn
Lúc này trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ " Thôi xong nụ hôn đầu của ca, Đỗ Y Vy à vạn lần xin lỗi em " mặc dù nghĩ vậy nhưng sâu trong lòng lại thấy một cảm giác sung sướng không thể ta
- Thần ca ca, em... yêu anh
5 phút sau, hai bờ môi liền tách ra, Hứa Thanh ngập ngừng một chút cô liền nói ra một câu làm Lăng Thần sững sờ
- A, vì sao? anh và em mới gặp nhau được 2 lần a
- Anh là người đầu tiên mang lại cảm giác ấm ấp như vậy cho em, anh là ánh sáng xuất hiện trong bóng đêm của em. Trước khi nhận ra thì em đã yêu anh rồi
"CMN, đây là tỏ tình trong truyền thuyết? " Lăng Thần đổ mồ hôi
- Được rồi, vào nhà đi, anh đi Tô Châu một thời gian rồi sẽ về
Lăng Thần đưa tay lên vuốt má Hứa Thanh cười cười rồi nói
- Vâng
Hứa Thanh nhu thuận gật đầu sau đó vào nhà
Lăng Thần đứng vò đầu 5 phút một suy nghĩ liền bùng lên trong đầu hắn
"Móa, cùng lắm thì ta cưới hết, luật pháp không cho phép? ca liền tạo ra một thế giới của ca, hừ! hệ thống trong tay ca liền tung hoành thiên hạ a "
Sau đó liền chạy đến sân bay
Tính sơ lại sau khi đi chơi với Hứa Thanh, tài sản còn lại của hắn vẫn còn đến 600 vạn
10 giờ tối
Máy bay cũng đã cất cánh, quãng đường đi máy bay đến tô châu là 5 tiếng
- Túi trữ vật
Hiện giờ hắn vẫn còn hộp quà cấp 30 và 40 chưa mở, và đến 3 hộp quà thần bí
- Mở hộp quà cấp 30
*Ding
- Trứng của Tuyết Lang Vương: Thời gian ấp 1 năm
- Máy ấp trứng: dùng để ấp trứng, tăng nhanh thời gian gấp 4 lần
- 1 điểm nâng cấp hệ thống
- "Cho một quả trứng liền kèm theo máy ấp trứng? CMN, âm mưu tuyệt đối là âm mưu! "
- "Hệ thống điểm nâng cấp hệ thống là gì "
- [ Khi có ký chủ đạt đủ 3 điểm, hệ thống sẽ tiến hành nâng cấp mọi công năng, có thể trợ giúp người chơi nhiều hơn ]
Âm Thầm gật gật đầu sau đó hắn lại tiếp tục
- Mở hộp quà cấp 40
- 1 điểm nâng cấp hệ thống
- Trái ác quỷ: Mero Mero no Mi ( Ăn vào sẽ có thể tấn công tầm xa, khiến bất kỳ kẻ nào có ý xấu với bạn hóa đá. Nhược điểm: nước biển)
- Bánh mì chuyển ngữ của doraemon
CMN ta cần trái ác quỷ làm vẹo gì? Có phải ngươi cướp cái này của Boa hancock không? nói ta nghe đi? ngươi nói đi?
Lại còn cả bánh mì chuyển ngữ doraemon, hộp quà cấp 40 khốn kiếp
- Mở 3 hộp quà thần bí
- Iphone X kèm them sim 4G xài miễn phí dung lượng, chụp ảnh sắc nét ( Điện thoại đi trước thời đại 8 năm xin ký chủ trân trọng)
- Bí tịch vận dụng linh khí ( sử dụng có thể điều khiển tất cả thuộc tính của linh khí của thiên địa, không thể khống chế linh khí của người khác)
- 1 điểm vận may ( khi sử dụng, trong 1 phút vận may tăng mạnh)
Iphone X? cái quái quỷ gì vậy? nhưng bí tịch vận dụng linh khí lại là đồ tốt a, từ lúc tu luyện Ỷ Thiên Đồ Long Công đến giờ hắn chỉ biết phóng xuất linh khí để chiến đấu và tạo áp lực, còn lại hắn đều không biết linh khí còn dùng để làm gì
Điểm vận may này lại càng tốt, tích thật nhiều hộp quà lại mở một lần, nghĩ vậy hắn liền mỉm cười sung sướng, hai tay chà sát vào nhau
Làm người phụ nữ ngồi cạnh hắn có chút sợ hãi " sao lại gặp phải một tên điên trên máy bay thế này? "
3 giờ sáng, máy bay hạ cánh Lăng Thần bước ra khỏi sân bay
- Tô Châu, Thần ca ca của ngươi đến rồi đây
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...