- Ta giảng giải?
Chung Nhạc lộ vẻ khó tin, kêu lên:
- Ngao Xuyên huynh bảo ta giảng giải?
Hắn không thể tin nổi, hắn là nhân tộc, còn xung quanh đều là long tộc, vậy mà họ lại bảo hắn giảng giải thần thông của long tộc.
Thiên hạ lại có chuyện khó tin như vậy, nói ra có lẽ chẳng ai tin nổi.
Ngao Xuyên cười:
- Không sai, mỗi người đều có sở trường sở đoản riêng. Tu vi thực lực ta hơn ngươi, nhưng lĩnh ngộ về Long Đằng Bách Biến lại không bằng ngươi. Cho dù là trưởng lão Ngao thị, số người hơn ngươi về phương diện Long Đằng Bách Biến e là cũng ít đến đáng thương. Những đệ đệ muội muội này đều không lĩnh ngộ được tinh thâm bằng ngươi. Ngươi giảng giải, truyền thụ thần thông thì họ cũng tiết kiệm được thời gian công sức nghiên cứu.
Chung Nhạc đúng là cơ trí linh hoạt, Long Đằng Bách Biến vốn chỉ có một trăm bốn mươi bốn loại giao long đồ đằng văn. Các đồ đằng văn cả động lẫn tĩnh này hình thành nên một trăm bốn mươi bốn loại thần thông cơ bản.
Đa phần long tộc đều tham ngộ số thần thông này, dùng chúng để chiến đầu, không có thay đổi gì khác. Còn thật sự lĩnh ngộ ra được Long Đằng Bách Biến chính là ở chữ “biến” thì cực ít người!
Mà Chung Nhạc chính là một trong số ít đó!
Chung Nhạc nhìn quanh, thấy các thiếu niên thiếu nữ long tộc đang nhìn hắn đầy mong chờ, đành gật đầu:
- Thôi được, nếu ta nói không đúng thì mong chư vị thông cảm.
Ngao Xuyên cười ha hả:
- Cho dù ngươi nói sai thì ta cũng không hiểu, chỉ biết ngây ngốc mà nghe thôi.
Chung Nhạc nghĩ một lúc, bắt đầu giảng về Long Đằng Bách Biến, nói ra những điều tâm đắc hắn tham ngộ được, các thiếu niên thiếu nữ long tộc lặng yên lắng nghe.
Chung Nhạc giảng vô cùng hứng thú, liền bắt đầu diễn luyện, dùng tinh thần lực biến thành thần thông, tạo thành trăm hình thái giao long, các thiếu niên thiếu nữ long tộc nghe đến say mê.
- Thanh Đồ đại ca, huynh là đệ nhất cao thủ Khai Luân Cảnh của Giao long tộc chúng ta, Long Nhạc có thể đánh bại bọn ta nhưng chắc chắn không phải đối thủ của huynh.
Một thiếu niên Giao long tộc theo sau vị tướng lĩnh long tộc kia, là thiếu niên Giao long tộc mà Chung Nhạc giẫm tụt xuống lòng đất ở Lục Phủ Ti.
Thiếu niên Giao long tộc nói:
- Hắn là long tương tộc trong lãnh địa của Ngao thị ta, nửa rồng nửa yêu, đã được Ngao thị phong là Đông Hoang lãnh chủ. Hơn nữa, nghe nói hắn đã có lãnh địa ở Đông Hoang, là đệ tử của Sư Bất Dịch, đầu não của yêu tộc ở Đông Hoang. Ngao thị giấu đi việc này, muốn độc chiếm Đông Hoang, đây chính là cơ hội để chúng ta trở thành Đông Hoang lãnh chủ. Chưa biết chừng có thể được Ngao thị phân cho một phần!
- Đông Hoang lãnh chủ?
Vị long tộc mặc quân trang có tên Giao Thanh Đồ kia nhíu mày. Hắn ở long tộc có thể gọi là mỹ nam tử, tuổi cũng còn trẻ, mi thanh mục tú, hạ giọng nói:
- Ngao thị ngầm cài cắm thế lực ở Đông Hoang thành công rồi sao? Cái danh Đông Hoang lãnh chủ rất lớn, nhưng cũng chỉ là hữu danh vô thực. Có trở thành Đông Hoang lãnh chủ thật sự không còn phải xem hắn có sống được hay không. Ở đây có quá nhiều biến số. Cho dù hắn sống được cũng chưa chắc trở thành cự phách được. Cho dù trở thành cự phách thì yêu tộc chưa chắc đã phục hắn. Ngươi có nghĩ tới điều này chưa?
Vị thiếu niên long tộc kia sững lại, đúng là hắn không nghĩ tới điều này.
Giao Thanh Đồ nhàn nhã nói:
- Muốn trở thành yêu tộc chi vương khó khăn mức nào chứ? thiên thời địa lợi, tư chất ngộ tính, vận khí vận đạo, thủ đoạn trí tuệ, không thể thiếu được dù chỉ một thứ. Cường giả trong yêu tộc cũng rất nhiều, sẽ không cho phép hắn trưởng thành. Vì thế, cái gọi là Đông Hoang lãnh chủ, chỉ là trò cười mà thôi.
Thiếu niên long tộc cuống lên:
- Thanh Đồ đại ca, ta bị hắn đánh một trận, còn bị giẫm tụt xuống đất, chỉ một tên long tương tộc lại sỉ nhục đệ tử cấp cao bọn ta như vậy, lẽ nào lại nhịn được việc này? Huống hồ, huynh là đại ca ruột của ta. Huynh không ra mặt giúp ta thì còn ai nữa?
- Vì thế ta tới gặp hắn đây.
Giao Thanh Đồ cười:
- Chẳng mấy luyện khí sĩ lại có thể một chưởng đánh ngươi chui xuống đất. Trong ngũ đại thị tộc của long tộc ta, tính cả ta cũng không quá mười người làm được điều đó. Mà giờ lại mọc thêm một Long Nhạc, ta rất hiếu kỳ về hắn… Hửm?
Hắn bước về trung tâm Long thành, thiếu niên Giao long tộc vội theo sau, gọi:
- Thanh Đồ đại ca, Lục Phủ Ti ở đằng này, tên Long Nhạc đó ở Lục Phủ Ti…
Giao Thanh Đồ coi như không nghe thấy, cứ tiến về phía trước, nghe từ phía xa có tiếng giảng giải về thần thông vọng lại. Tại nơi rộng rãi phía trước là đông đảo đệ tử thiếu niên của Ngao thị đang tập trung lại thành vòng tròn lớn.
Chính giữa vòng tròn chốc chốc lại bay ra một đạo thần thông, diễn hóa tuyệt học đỉnh cấp của Giao thị, Long Đằng Bách Biến!
Giao long giỏi chiến đấu, sức chiến đấu cực mạnh, Long Đằng Bách Biến là một trong những loại thần thông tuyệt học mạnh nhất của Giao long tộc, ở các long tộc khác cũng được lưu truyền rộng rãi.
Trong Long thành, có không ít long tộc tu luyện Long Đằng Bách Biến, nhưng nếu nói tới tinh thông thì chẳng ai hơn được Giao long tộc.
Nhưng Giao Thanh Đồ nghe tiếng giảng kia thì chấn động cảm thấy người đang giảng giải về Long Đằng Bách Biến kia ngôn từ tinh diệu, nắm bắt được đạo lý thâm sâu, uy lực thần thông lại cường đại không thua kém gì hắn.
Thậm chí có nhiều chỗ ngay hắn cũng chưa từng nghĩ tới, không kìm được thầm khen ngợi.
- Trong Ngao thị lại có kẻ có ngộ tính cao như vậy. E là hắn đã thấu triệt được Long Đằng Bách Biến rồi, chẳng trách mà nhiều đệ tử tới nghe giảng như vậy.
Giao Thanh Đồ nhìn qua đám người, thấy Chung Nhạc thì không khỏi khựng lại:
- Trẻ như vậy? Ta còn tưởng trưởng giả Ngao thị đang giảng giải Long Đằng Bách Biến. Còn trẻ như thế đã có kiến giải thâm sâu về Long Đằng Bách Biến như thế, tư chất của hắn rất cao, không hề thua ta. Lẽ nào hắn là một tiểu bối mà Ngao thị bí mật bồi dưỡng, chuẩn bị thể hiện mình ở Tổ Long Tế?
Thiếu niên Giao long tộc chen lên, thấy người đang giảng Long Đằng Bách Biến chính là Chung Nhạc thì sắc mặt biến đổi, vội nói:
- Thanh Đồ đại ca…
Giao Thanh Đồ giơ tay lên:
- Yên lặng, nghe cho kỹ đi, rất có ích cho ngươi đấy.
Thiếu niên kia đỏ bừng mặt, định nói nhưng lại bị Giao Thanh Đồ giơ tay ấn xuống, long khí chèn ép khiến cổ họng hắn không nói được.
Giao Thanh Đồ lắng nghe Chung Nhạc giảng về Long Đằng Bách Biến, đối chiếu lại với những gì mình lĩnh ngộ, thầm kinh ngạc:
- Ngộ tính hắn cao thật. Chắc hắn là thiếu niên cường giả mà Ngao thị bí mật bồi dưỡng, hiểu biết về Long Đằng Bách Biến cao thâm, chỉ sợ là ngay cả cường giả cấp trưởng lão cũng không lĩnh ngộ Long Đằng Bách Biến được bằng hắn.
Một lúc lâu sau, Chung Nhạc đã nói xong lĩnh ngộ của mình về Long Đằng Bách Biến. Đệ tử long tộc xung quanh nghe đến say mê, Ngao Xuyên tỉnh lại đầu tiên, vỗ tay khen ngợi:
- Thật là mở rộng tầm mắt! Huynh đệ, Long Đằng Bách Biến của ngươi đã làm được đến cực hạn của chữ “biến” rồi. Cho dù là Giao thị thì có lẽ cũng chẳng mấy người so được với ngươi.
Hắn thực sự khâm phục Chung Nhạc, vừa rồi Chung Nhạc giảng Long Đằng Bách Biến thì giảng về chữ “biến” là nhiều nhất. Có thể nói hắn đã giảng cho đông đảo đệ tử long tộc về chân truyền trong chân truyền.
Nhưng giảng thì giảng vậy, còn lĩnh ngộ được sự ảo diệu trong đó hay không thì còn phải xem tư chất của các đệ tử rồi.
- Nói rất hay!
Giao Thanh Đồ tiến ra khen ngợi:
- Vị huynh đài đây có kiến thức về Long Đằng Bách Biến thật cao thâm. Nhưng nếu nói Giao thị không có ai sánh bằng thì hơi khoa trương rồi. Giao thị ta cũng có không ít người lĩnh ngộ được sự ảo diệu của chữ “biến”. Giao thị Giao Thanh Đồ, xin chào huynh đài, dám hỏi nên xưng hô với huynh đài thế nào?
Chung Nhạc đáp lễ:
- Long tương thị, Long Nhạc.
- Long Nhạc? Long Nhạc nào?
Sắc mặt Giao Thanh Đồ hơi thay đổi, quay lại nhìn thiếu niên Giao long tộc bên cạnh mình. Lúc này hắn mới nói được, vội thấp giọng nói:
- Ta định cho huynh biết hắn chính là Long Nhạc…
Sắc mặt Giao Thanh Đồ trở lại bình thường, đột nhiên bùng lên một luồng chiến ý mạnh mẽ, mỉm cười:
- Đông Hoang lãnh chủ Long Nhạc sao? Quả nhiên rất cừ. Ngộ tính như vậy trong những người cùng lứa chắc không quá mười người sánh được với ngươi. Ta rất muốn thỉnh giáo học hỏi, không biết ý ngươi thế nào?
Chung Nhạc nhìn thiếu niên Giao long tộc bên cạnh hắn, hơi nhíu mày lại.
Giao Thanh Đồ cười ha hả:
- Đây chính là đệ đệ kém cỏi của ta. Ngươi đã đánh hắn, ta dẫn binh trở về thì hắn tới tìm ta tố khổ. Ta vốn định ra mặt cho hắn, nhưng giờ ta thay đổi ý định rồi.
Hắn chiến ý xung thiên, long khí tụ sau lưng, cười nói:
- Được đối quyết với cao thủ như ngươi, chứng minh Long Đằng Bách Biến, tranh hùng về chữ “biến”, đây chính là việc vui trong đời!
Chung Nhạc cũng không khỏi nổi máu cạnh tranh, cười:
- Nếu vậy mời Thanh Đồ huynh định thời gian địa điểm.
Giao Thanh Đồ định nói thì một vị lão giả long tộc bay tới, khí tức khủng bố bộc phát, cao giọng hỏi:
- Ai là Long Nhạc?
Phía sau còn có một thiếu nữ, là long nữ của Ly long tộc mà Chung Nhạc đã giẫm xuống đất ở Lục Phủ Ti. Nàng ta chỉ Chung Nhạc:
- Chính là hắn!
Chung Nhạc chau mày, vị lão giả này dường như có tu vi cấp trưởng lão. Cho dù không phải trưởng lão thì cũng là Pháp Thiên Cảnh, tu vi cực kỳ thâm hậu, vươn một tay tấn công hắn.
Đúng lúc đó, bên cạnh có một bàn tay bay tới đánh bật bàn tay của lão. Lại một lão giả long tộc khác bay tới, cười lớn:
- Ly Quân, Long Nhạc không phải của riêng Ly gia ngươi, Ngọc thị ta cũng có một phần!
- Ngọc thị cũng muốn chia chác? Gạt Bà thị ta đi đâu chứ?
- Còn có Giao thị ta nữa!
Liên tiếp các vị cường giả bay tới, đẩy đệ tử long tộc khác ra ngoài, vây Chung Nhạc ở trong.
Lão giả Ly thị Ly Quân cười khảy:
- Tên Long Nhạc này đánh đệ tử của ta, ta tới đòi lại công bằng, ngươi định cản ta hay sao?
- Hắn đánh tôn nhi của ta, ta cũng tới lấy lại thể diện!
Lão giả Ngọc thị nheo mắt cười.
Lão ẩu Bà thị cười:
- Chỉ là một đệ tử Long tương tộc, dám đánh đệ tử huyết mạch cao cấp, tên tiểu bối này phải dạy bảo một chút, nếu không sau này sẽ càng khó quản giáo.
Trưởng lão Giao thị mỉm cười:
- Còn phải bồi thường, bồi thường chút gì đó cho Giao long thị ta.
Xung quanh, các đệ tử long tộc vô cùng tò mò, không hiểu tại sao số cường giả này lại vây lấy Chung Nhạc. Sắc mặt Giao Thanh Đồ hơi đổi, hạ giọng hỏi đệ tử Giao long tộc bên cạnh:
- Ngươi cho người trong tộc biết chuyện này rồi?
Đệ tử Giao long tộc gật đầu, Giao Thanh Đồ thầm thở dài:
- Cao tầng cũng hành động thiếu suy nghĩ, còn cho rằng cái danh Đông Hoang lãnh chủ là thật. Muốn trở thành chúa tể thống trị Đông Hoang, thật sự dễ lắm sao?
Bốn vị lão giả nhìn nhau, cùng cười nói:
- Vậy thì bốn tộc chúng ta cùng bắt tiểu tử này đòi hắn bồi thường!
Bốn lão giả cùng lao về phía Chung Nhạc, thanh thế linh người! Nhưng đúng lúc này, sâu trong Long Cung, một bàn tay bay ra, kích thước lớn khủng khiếp, co chỉ bắn ra liên tục. Chỉ nghe bùm bùm không ngớt, bốn vị lão giả thổ huyết bay ngược ra sau. Cả bốn vị cường giả Pháp Thiên Cảnh đều bị đánh bay!
- Nhiều chuyện!
Từ trong Long Cung vọng ra tiếng cười khảy:
- Long Nhạc, vào đây gặp ta.
Đệ tử long tộc xung quanh chấn kinh vạn phần, sững người nhìn cảnh đó. Giao Thanh Đồ và Ngao Xuyên cũng sững sờ. Ngao Xuyên lẩm bẩm:
- Tông chủ trở về rồi…
Chung Nhạc quay lại cười:
- Thanh Đồ huynh chọn xong thời gian địa điểm thì thông báo cho ta. Ta còn có việc, đi trước nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...