Nhân cách khuyết tật

Giọng nói của mẹ An quá lớn khiến cho tai của An Thư Yểu suýt chút nữa là bị điếc.
 
Cô xoa xoa lỗ tai, trả lời rất tự nhiên: “Anh Quý Sâm chứ ai, không phải mọi người đã gặp qua nhau rồi sao, bố mẹ còn rất hài lòng mà?”
 
Cả người mẹ An đều choáng váng
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Không phải chuyện đó, hài lòng thì hài lòng thật, nhưng thứ nhất phụ huynh hai bên còn chưa biết mặt nhau, thứ hai là đều không hiểu biết rõ lẫn nhau. Sao con có thể tự chủ trương như vậy được.”
 
An Thư Yểu hậm hực: “Con đâu có kết hôn với cả gia đình anh ấy đâu, gặp mặt hay không gặp mặt cũng chẳng phải vấn đề to tát gì.”
 
Mẹ An giận đến đau đầu, bà thực sự lo lắng cho con gái mình sẽ phải chịu thiệt khi đến nhà đối phương, rốt cuộc thì tính tình ông bà thông gia bên kia như nào bà một chút cũng không biết.
 
Nhưng giấy chứng nhận cũng có tận tay rồi, muốn đổi ý cũng vô dụng. Giờ bà chỉ có thể lạnh lùng hỏi Quý Sâm là anh nghĩ như thế nào, hai bên còn chưa gặp nhau mà dám làm trò ‘hành động trước, báo cáo sau’ này. 
 
Tất cả những ấn tượng tốt đẹp đối với Quý Sâm cuối tuần qua, giờ đây đã ném hết xuống dưới cống thoát nước.
 
Quý Sâm cũng biết trước cha mẹ cô kiểu gì cũng sẽ có ý kiến, bảo An Thư Yểu đừng xúc động quá, anh tự mình cầm điện thoại nghe máy.

 
“Mẹ, con là Quý Sâm đây.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Sâm vừa mở lời đã tấn công ngay.
 
Ở phía đầu máy bên kia mẹ An như bị sét đánh cho choáng váng, bà bàng hoàng nói với cha An ngồi ở bên cạnh: “Thằng bé gọi em là mẹ…”
 
Cha An:.....
 
Quý Sâm không chờ mẹ An đáp lời, liền ôm hết trách nhiệm lên người mình, sau đó ôn hòa hứa hẹn trong tuần này sẽ thu xếp cho cha mẹ hai bên gặp mặt nhau. Cuối cùng khi cuộc gọi đã kết thúc, mẹ An vẫn còn trong trạng thái hốt hoảng.
 
Tự nhiên mọc ra thêm một đứa con lớn chừng này, chắc ai ai cũng sẽ không rõ chuyện quái gì đang diễn ra.
 
An Thư Yểu nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên nhìn Quý Sâm, thở phào nhẹ nhõm, hai người đều không nhịn được mà cười thành tiếng.
 
Quý Sâm nói: “Để anh đăng lên vòng bạn bè, để xem mẹ anh sẽ có phản ứng gì nào.”
 
Nhưng mẹ Quý cha Quý đều bận bịu công tác, xem ra trước mắt chưa thể đọc được tin tức mới này.
 
Không sao hết, bọn họ không nhìn thấy, sẽ có người khác nhìn thấy, chắc chắn sẽ có người gọi điện thoại cho bọn họ chúc mừng đứa con trai đã đăng ký kết hôn.
 
Nghĩ đến vẻ mặt sững sờ của cha Quý mẹ Quý, tâm trạng Quý Sâm vui sướng không tả được.
 
Anh nắm tay An Thư Yểu, đi theo ánh mặt trời hướng về chỗ để xe, vừa đi vừa nói: “Khi về anh muốn cất giấy chứng nhận kết hôn vào trong két sắt và khóa lại.”
 
An Thư Yểu suy nghĩ, nói: “Đừng, mua cái khung ảnh rồi đặt ở đầu giường đi.”
Quý Sâm cảm thấy cô nói không tệ, sau khi lên xe lập tức bẻ lái đến trung tâm mua sắm. Sau khi mua khung ảnh dựng giấy chứng nhận kết hôn, anh mua cho cô một ly trà sữa và một túi lớn đựng các loại kẹo được đóng gói thủ công.
 
“Đi về phát kẹo mừng cho đồng nghiệp.” Quý Sâm nói vô cùng đắc chí.
 
Thế này cho dù những người không kết bạn với An Thư Yểu trên WeChat, cũng sẽ biết là cô đã kết hôn.

 
An Thư Yểu biết rõ tâm tư nho nhỏ này của anh, cũng không nói thêm gì, cô vui vẻ nhận lấy bịch kẹo.
 
Quả nhiên lúc trở về công ty, An Thư Yểu bị đồng nghiệp vây quanh hỏi.
Hướng Mộng kinh ngạc không thôi: “Em có biết rằng lúc mà chị nhìn thấy giấy chứng nhận kết hôn, chị còn tưởng em photoshop đấy!”
 
An Thư Yểu cười hai tiếng, cho cô ta thêm chút kẹo, nói: “Chuyện này tối hôm qua cũng mới quyết định, có hơi gấp gáp, em chưa kịp nói với chị.”
 
Hướng Mộng vừa ăn kẹo vừa lắc đầu tặc lưỡi ngạc nhiên, ai ngờ An Thư Yểu và bạn trai cũ yêu nhau bốn năm còn không kết hôn, mà lại kết hôn với một người đàn ông khác chỉ sau mấy tháng chia tay.
 
Nghĩ đến bạn trai cũ của cô, Hướng Mộng có hơi tò mò: “Bạn trai cũ của em có biết em kết hôn không?”
 
An Thư Yểu đang bóc kẹo cho mình, nghe thấy vậy động tác cô hơi sững lại, thờ ơ nói: “Chắc là biết, em với anh ta có một vài bạn chung, có lẽ họ sẽ nhắn tin hỏi anh ta.”
 
Lúc trước việc hai người bọn họ chia tay diễn ra không hề thoải mái, nhưng cũng không công khai ra tứ phía.
 
Rất ít người biết bọn họ đã chia tay, đoán chừng còn sẽ có người cho rằng cô kết hôn với Dương Chiếu, An Thư Yểu nhíu mày, trong lòng không dễ chịu chút nào.
 
Cô có ý định đăng ảnh chụp chung của cô và Quý Sâm lên vòng bạn bè, nhưng kết quả là lúc lật toàn album mới ngỡ ra hai người chưa chụp chung bao giờ.
Trước đó chụp giấy chứng nhận kết hôn đăng lên vòng bạn bè cũng chỉ là chụp mặt bìa, lần đầu tiên đăng ký kết hôn nên không có kinh nghiệm. Muốn khoe chim chuột mà lại quên béng mất không đăng ảnh chụp hai người lên.
 
Nghĩ đến đây, An Thư Yểu đứng ngồi không yên, vừa tan tầm là cô dường như mặc kệ chấm công, đứng dậy rồi rời đi luôn. 

 
Chuyện đầu tiên khi về đến nhà chính là hét to lên: “Quý Sâm, mau, ra, đây, chụp ảnh.”
 
Vứt nói xong, người đàn ông ngồi xổm giữa một đống bóng bay trong phòng khách bỗng đơ cứng người.
 
Quý Sâm mặc một bộ vest chỉnh tề, trên tay còn cầm một cái bánh kem. Biết cô đã về, luống cuống không biết nên để bánh ở đâu, mọi hôm nhanh mồm nhanh miệng nay bỗng nói lắp: “Không… Không đúng, sao em lại về sớm thế này?”
Thông thường, An Thư Yểu tan ca xong sẽ đi tàu điện ngầm hơn một tiếng đồng hồ mới về đến nơi.
 
Giờ mới hơn hai mươi phút!!
 
An Thư Yểu nhìn người đàn ông xa lạ ngồi xổm giữa biển bóng bay trên nền nhà, những dải ruy băng bay phấp phới trong phòng khách, còn có một đống ngọn nến hình trái tim, cô liền hiểu ngay.
 
“Hay… Hay là em đi ra ngoài trước, rồi lại vào sau?”
 
An Thư Yểu khô khan nói.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui