Nhân cách khuyết tật

Đối với việc Quý Sâm tùy thời tùy chỗ đều có thể động dục, An Thư Yểu đã dần hình thành thói quen.
Cô ngồi trên đùi anh, xoay người lại, học động tác bóp mặt cô của anh mà duỗi tay nắm lấy khuôn mặt anh. 
Khuôn mặt đẹp trai của anh bị cô nắm trong tay, anh cũng không giãy giụa, lúc bị cô bóp quai hàm anh còn phối hợp chu miệng lên.
“Oa uốn ôn ôn.” Miệng Quý Sâm bị bóp lại, còn không quên yêu cầu một nụ hôn.
Động tác của An Thư Yểu dừng lại một chút, thân ảnh Dương Chiếu nháy mắt xẹt qua trong đầu, lại bị cô nhanh chóng xé nát.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dù sao bọn họ cũng sẽ chia tay, cô muốn làm gì hay không làm gì Dương Chiếu cũng không kiểm soát được cô nữa.
Cô đã cùng người đàn ông trước mặt làm tình hai lần, hôn môi một cái thì có làm sao.
An Thư Yểu cũng không ngượng ngùng, cúi đầu ‘ ba ~’ một tiếng, in một nụ hôn lên trên cánh môi chu ra của anh.

Quý Sâm mặt mày cong cong, cho dù gương mặt anh đang bị bóp đến biến dạng cũng có thể nhìn ra tâm tình của anh vô cùng vui sướng.
Chờ An Thư Yểu buông ra tay, anh lại lần nữa ôm chặt cô trong lòng ngực mình, nói: “Buổi chiều tôi lái xe đưa em tới.”
“Không cần.....” An Thư Yểu không muốn làm phiền anh quá nhiều.
Hơn nữa kêu bạn tình hiện tại đưa cô đi gặp bạn trai để nói chia tay, thao tác này quá kỳ quái.
Quý Sâm cho rằng cô đang lo lắng tiền xăng cho mình, bàn tay to ở bên hông cô không thành thật cọ xát vài cái, cười nói: “Yên tâm, tiền xăng xe tôi vẫn còn trả nổi, em đi một mình tôi không yên tâm.”
An Thư Yểu nhướng mày, “Anh không yên tâm cái gì?”
Quý Sâm vô cùng tự nhiên trả lời: “Ngộ nhỡ anh ta biết được em muốn chia tay, cảm xúc đang kích động, em lại đem những bức ảnh đó cho anh ta xem, anh ta uy hiếp em xóa đi, sau đó nổi điên khiến em bị thương thì làm sao bây giờ?”
An Thư Yểu trầm mặc một chút, bỗng phát hiện mình không phản bác được.
Khả năng mà Quý Sâm nói thật sự có thể xuất hiện, từ thái độ thường ngày của Dương Chiếu đối với cô, có thể thấy anh ta đặt bản thân mình lên vị trí khống chế giả trong mối quan hệ này, khiến cô chỉ có thể nghe theo anh ta.
Một khi An Thư Yểu có hành động phản kháng, chẳng khác nào làm lung lay địa vị của anh ta, chắc chắn anh ta sẽ làm loạn lên.
An Thư Yểu xoa xoa giữa mày, nhưng cô cũng không muốn mang Quý Sâm đi, lỡ như hai người đàn ông chạm mặt, lại khiến Dương Chiếu biết được bọn họ có quen biết, vậy chuyện sau đó càng khó khống chế.
Quý Sâm thấy cô còn do dự, dùng cằm cọ cọ bả vai cô như làm nũng, nói: “Vậy tôi đưa em đến gần đấy, rồi tự mình tìm một chỗ ăn cơm, sẽ không quấy rầy bọn em nói chuyện.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thấy cô còn không chịu hé răng, Quý Sâm tiếp tục nói: “Huống hồ nếu như anh ta làm gì đó với em, tôi ở gần đấy còn có thể kịp thời đi giúp em.”
An Thư Yểu quay đầu nhìn anh một cái, ăn ngay nói thật: “Tôi chỉ sợ anh sẽ đến giúp tôi.”

Quý Sâm: “?”
“Tên Dương Chiếu này lòng dạ hẹp hòi, nếu anh ta nhìn thấy anh đến giúp tôi, cho dù chúng ta không có gì anh ta cũng sẽ cho rằng chúng ta có một chân, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tình bạn của hai người.” An Thư Yểu nói.
Huống chi hai người bọn họ đúng thật là có một chân với nhau, bị Dương Chiếu chất vấn, cô cũng không đủ tự tin đi phản bác anh ta.
Quý Sâm chớp chớp mắt, lông mi run rẩy, có chút yếu ớt hỏi: “Tôi khiến em mất mặt vậy sao?”
An Thư Yểu: “?”
Sao lại diễn nữa vậy?
Mi mắt Quý Sâm cố đổ ra hai giọt nước mắt, nói: “Tôi biết, ở trong lòng em tôi chỉ là một tình nhân ngầm, không danh không phận, em đi gặp bạn trai, tôi đi theo đúng thật là không biết xấu hổ.”
“..... Không phải.”
Quý Sâm đặt ngón trỏ trên cánh môi cô, buồn bã nói: “Tôi đều hiểu, em không muốn làm tôi và anh ta trở mặt, nhưng mà từ khi tôi bị anh ta đuổi ra khỏi nhà, tình nghĩa anh em này đã tan vỡ rồi.”
“Hoàn cảnh trước kia của tôi có chút đặc thù nên muốn thuê nhà ở, là anh ta nói trong nhà còn phòng trống, có thể cho tôi qua đó ở, tôi nghĩ ở chỗ nào cũng đều giống nhau, đỡ phải tìm tới tìm lui, cho nên cũng nghe theo ý anh ta.”
“Mỗi tháng tôi đều trả anh ta hơn một ngàn tiền thuê nhà, anh ta mang nhiều phụ nữ về nhà như vậy tôi cũng chưa nói gì, mà tôi vừa mang phụ nữ trở về anh ta đã đuổi tôi ra ngoài.”

Quý Sâm càng nói càng đau lòng, nước mắt tí tách rơi xuống dưới.
An Thư Yểu cả người choáng váng, đồng thời tay chân luống cuống lau nước mắt cho anh, còn không dám tin hỏi: “Anh ta lấy của anh hơn một ngàn tiền thuê nhà??”
“Cái phòng nhỏ rách nát kia sao???”
“Cả căn phòng đó của anh ta chỉ mới một ngàn năm, còn mặt dày mà thu của anh hơn một ngàn??”
Nói xong, An Thư Yểu nhìn Quý Sâm, một lời khó nói hết hỏi: “Anh bị ngốc à?”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui