“An Thư Yểu?” Quý Sâm có chút mờ mịt gọi tên cô một tiếng.
An Thư Yểu nhắm hai mắt lại không nhúc nhích.
Quý Sâm vội vàng tắt vòi hoa sen đi, nâng cằm cô lên xem, còn tốt, may mà vẫn còn thở, chỉ bị ngất đi thôi.
Người vừa uống rượu xong vốn dĩ không thích hợp ngâm nước nóng, lúc đóng cửa kính trong phòng tắm hơi nóng sẽ bốc lên, trường hợp nghiêm trọng có thể dễ dàng dẫn bệnh tim hoặc đột quỵ.
Quý Sâm nhanh chóng tẩy rửa sạch sẽ thân thể hai người, sau đó lấy khăn tắm treo ở bên ngoài quấn cho An Thư Yểu, còn cứ để cả người trần trụi như vậy ôm cô vào phòng ngủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điều hòa trong phòng ngủ An Thư Yểu mở nhiệt độ cao, nên không lo lắng cô sẽ cảm lạnh.
Quý Sâm lau khô thân thể cô, sau đó nhét cô vào trong chăn bọc kín, rồi lại tìm máy sấy tới sấy khô tóc mới để cô nằm xuống.
Khuôn mặt An Thư Yểu hiện lên một mảng ửng hồng bất thường. Quý Sâm chạm thử cái trán cô, xác nhận không phát sốt mới yên tâm xuống giường.
Buổi tối Quý Sâm không trở lại phòng của mình, anh xốc chăn An Thư Yểu lên cùng cô ngủ trên một chiếc giường.
Không phải anh nghĩ muốn làm cái gì đó với An Thư Yểu, chỉ là sợ cô buổi tối uống say sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Sáng sớm hôm sau, đồng hồ sinh học luôn đúng giờ của An Thư Yểu làm cô vừa 6 giờ rưỡi đã mở mắt, một trận say rượu làm đầu óc cô đau nhức, đôi mắt mỏi mệt không mở ra được.
Hôm nay là thứ bảy, còn có thể ngủ tiếp.
An Thư Yểu mơ mơ màng màng vừa định nhắm đôi mắt lại, đột nhiên phát hiện có gì đó không thích hợp.
Trên người cô hình như nhiều thêm một bàn tay.
An Thư Yểu cúi đầu, thấy được bàn tay to đang bóp ngực mình.
An Thư Yểu:......
Cô không có tật xấu sau khi uống say liền quên hết mọi chuyện, ngược lại, sau khi nhìn thấy bàn tay này, ký ức đêm qua mãnh liệt tràn về, muốn làm như không nhớ cũng không được.
Cái gì mà tẩy rửa thân thể, dùng côn thịt rửa sạch tiểu huyệt....
An Thư Yểu bưng kín mặt chính mình, điên rồi sao, uống nhiều quá làm gì, da mặt cũng không cần nữa!
Sau khi xấu hổ xong, cô lập tức hừ một tiếng quay đầu nhìn người đàn ông phía sau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nam nhân thúi, đại biến thái, dám thừa dịp lúc cô uống say dụ dỗ cô, không biết xấu hổ!
Quý Sâm ngủ rất say, hô hấp đều đều, gương mặt đẹp trai 360 độ đều không có góc chết, đẹp trai đến mức làm An Thư Yểu thiếu chút nữa nghĩ muốn tha thứ anh.
“Đại lưu manh.” An Thư Yểu kéo bàn tay đang đè trước ngực mình bỏ ra, cô mới không vui để anh ôm mình đâu.
Cô nhúc nhích nãy giờ tên nam nhân này cũng không có dấu hiệu muốn tỉnh lại, ai ngờ, khi cô lấy tay anh ra khỏi ngực mình, đột nhiên liền tỉnh.
Anh híp mắt, nhìn tay mình bị dời đi, ngập ngừng một chút, lại nắm lên.
An Thư Yểu:???
“Anh đang làm gì!” An Thư Yểu cắn răng, “Đừng có được một tấc lại tiến một tấc.”
Lúc cô tỉnh lại không có thét chói tai sau đó một chân đá anh xuống giường đã là cho anh mặt mũi.
“Buồn ngủ, lại ngủ một lát.”
Nam nhân vừa mới tỉnh ngủ, giọng nói có chút khàn khàn, cánh tay hơi dùng sức, ôm cô gắt gao vào trong ngực.
“Anh.....” An Thư Yểu vừa định giãy giụa muốn anh trở về phòng mình, liền cảm nhận được có cái gì đó cứng rắn đang dán phía sau mông cô.
An Thư Yểu: “.....”
Cô khẽ cắn môi, tức giận đến nỗi không biết nói gì: “Anh là biến thái sao? Sáng tinh mơ!”
Quý Sâm không dao động, từ phía sau vùi mặt vào cổ, buồn bực nói: “Chính là vì sáng sớm mới có thể cứng, em đừng nhúc nhích, để tôi cọ một chút.”
Thân thể hai người đều trần trụi, lúc này côn thịt lại cứng lên, không chút rào cản mà dán trên mông cô, trên dưới nhẹ nhàng chậm rãi cọ cọ.
Ngón chân An Thư Yểu nhịn không được cuộn tròn lên, giống nhau một bé mèo con mà thút thít mở giọng: “Anh.... Đừng cọ.....”
Tên nam nhân không biết xấu hổ, nếu như để anh cọ cọ chắc chắn sẽ cọ vào trong.
An Thư Yểu mới không tin anh!
Quý Sâm còn buồn ngủ, hơn nữa sợ tối hôm qua cô say rượu, thân thể không thoải mái, cho nên chỉ thành thật cọ cọ rồi tiếp tục ngủ.
Lúc An Thư Yểu cảm nhận được nhiệt độ dán sau mông mình không còn nhúc nhích, đã truyền tới tiếng hít thở đều đều của nam nhân.
Anh, ngủ rồi!
An Thư Yểu:......
Cọ cọ kiểu này còn làm người ta khó chịu hơn cả khi bị đâm vào là như thế nào.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...