Nhân cách khuyết tật

Lễ tình nhân ngày mười bốn tháng hai, hôm nay thời tiết rất lạnh, tuyết rơi trên người An Thư Yểu khi cô từ công ty đi ra.
Chiều nay, cô cố ý xin nghỉ nửa ngày để đến nhà của bạn trai, chuẩn bị một món quà lãng mạn cho anh, dâng tặng đêm đầu tiên của bản thân, hòa làm một cùng bạn trai trong ngày lễ tình nhân.
Vì để anh có một niềm vui bất ngờ, cô còn mặc một bộ nội y màu đen xuyên thấu cực kỳ gợi tình.
Sau hai giờ ngồi tàu điện ngầm, An Thư Yểu đã đến trước cửa khu dân cư lúc ba giờ chiều.
Cô có chìa khóa nhà anh, huống hồ đối phương không hề biết gì mới có thể gọi là niềm vui bất ngờ, cho nên An Thư Yểu không gọi điện thoại cho bạn trai.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
An Thư Yểu vui vẻ ngâm nga một bài hát, đi lên tầng ba, đến trước cửa nhà bạn trai, cắm chìa khóa vào, vặn một cái...
... Không mở được.
An Thư Yểu không tin được, sau khi chật vật với ổ khóa cả buổi, cô đành chấp nhận một sự thật là ổ khóa đã bị thay rồi.

Khi cô tới vào năm ngoái thì ổ khóa vẫn còn tình trạng tốt cơ mà.
An Thư Yểu hơi uể oải lấy điện thoại di động ra, cuối cùng cô vẫn phải nói với anh một tiếng là mình đã đến đây.
Cô chưa kịp gọi thì cánh cửa trước mặt cô "cót kẹt" mở ra.
"A, anh ở nhà sao?” An Thư Yểu không nghĩ tới vậy mà bạn trai cô lại ở nhà, hơi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lên, bắt gặp một đôi mắt đen láy của một người đàn ông xa lạ.
An Thư Yểu: ...
Anh là ai?
“Tìm ai?” Người đàn ông đeo tai nghe, lười biếng tựa vào khung cửa, liếc mắt nhìn chìa khóa trên tay cô, suy đoán nói: “Đi nhầm nhà rồi hả?”
An Thư Yểu lui về sau một bước, liếc mắt nhìn bày trí bên trong căn phòng phía sau người đàn ông, đập vào mắt là ghế sô pha màu gạo trắng, đây là nhà của Dương Chiếu không sai mà. Truyện đã được chuyển ngữ và đăng trọn bộ tại luvevaland chấm co, mong mọi người hãy vào trang chính chủ đọc để đọc được bản dịch đầy đủ nhất cũng như để ủng hộ nhóm dịch nhé.
Cái ghế sô pha này là lúc trước cô chúc mừng Dương Chiếu chuyển nhà nên mới mua cho anh.
An Thư Yểu thu tầm mắt lại, nhìn người đàn ông cao lớn mang lại cho người ta cảm giác áp bách trước mặt, lễ phép hỏi: “Xin hỏi, đây không phải là nhà của Dương Chiếu sao?”
Quý Sâm khẽ nhướng mày: “Là nhà của cậu ta, cô là?”
“Tôi là bạn gái của Dương Chiếu.” An Thư Yểu vội vàng nói ra thân phận của mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Bạn gái.” Quý Sâm chậm rãi lặp lại hai chữ này, khẽ cười một tiếng rồi tránh sang một bên: “Vào đi.”
Cử chỉ của người đàn ông này giống như chủ nhà khiến cho An Thư Yểu có chút bó tay bó chân, không được tự nhiên lắm.
“Dương Chiếu không ở nhà sao?” An Thư Yểu hỏi.

Quý Sâm nhún vai: “Ai biết được.”
“... Vậy anh là?” An Thư Yểu nghi ngờ nhìn về phía anh.
“Một người bạn ở tạm nhà cậu ta hai ngày.” Quý Sâm tựa vào vách tường, tùy ý nói: “Cô có thể coi như tôi không tồn tại.”
An Thư Yểu: ...
Cô cảm thấy rất cạn lời với anh, dứt khoát tự đi đến căn phòng của Dương Chiếu.
Đẩy cửa ra, nhìn thấy chỗ nào cũng có áo mưa, giường chiếu thì lộn xộn, thậm chí bên trong căn phòng còn nồng nặc mùi tanh hôi hám.
Mí mắt An Thư Yểu giật mấy cái, cô quay nhìn đầu nhìn về phía Quý Sâm, hỏi: “Anh ở căn phòng này sao?”
Quý Sâm lấy tai nghe xuống, liếc mắt nhìn vào bên trong, sau đó ghét bỏ dời đi: “Tôi làm tình cũng không bẩn như thế.”
“Vẫn còn có người khác ở đây sao?” An Thư Yểu thử hỏi.
Quý Sâm hai tay dang rộng: “Không có.”
Trước mắt An Thư Yểu như tối sầm đi, không thể không đối mặt với chuyện có thể bạn trai mình đã ngoại tình rồi.

Ở trước mặt người đàn ông xa lạ, An Thư Yểu không muốn quá thất thố, cúi đầu lấy điện thoại di động gọi cho Dương Chiếu. Truyện đã được chuyển ngữ và đăng trọn bộ tại luvevaland chấm co, mong mọi người hãy vào trang chính chủ đọc để đọc được bản dịch đầy đủ nhất cũng như để ủng hộ nhóm dịch nhé.
Tắt máy.
Quý Sâm lười biếng dựa vào tường nhìn cô một hồi lâu rồi nói: “Nếu không cô vào phòng tôi ngồi một lát, đợi Dương Chiếu về rồi tính tiếp?”
An Thư Yểu mím môi dưới, nói: “Tôi ngồi ở ghế sô pha là được rồi.”
Quý Sâm câu môi cười một tiếng, chỉ vào ghế sô pha, nói: “Hai người bọn họ cũng đã làm ở chỗ này rồi.”
Sau đó chỉ ra tất cả những nơi trong phòng khách mà An Thư Yểu có thể ngồi: “Những nơi này đều có dấu vết bọn họ quan hệ.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận