Nếu là ngày thường Thẩm Lưu Ly nhìn thấy thi thể người chết như vậy thì sớm đã bị dọa đến cả người run rẩy không dám nhúc nhích.Nhưng lúc này ngoài cửa lớn là vô số ma vật muốn ăn thịt mình, khối thi thể không thể nhúc nhích này ngược lại thoạt nhìn không còn quá đáng sợ nữa.Nàng cầm lấy cổ tay nam thi xem mạch, xác định đối phương không có dấu hiệu thi biến mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cùng lúc đó Thẩm Lưu Ly còn phát hiện thi thể này thế nhưng lại tràn ngập linh khí.Ngày thường nếu có vị tu sĩ nào ngã xuống, linh khí trong cơ thể nhiều nhất cũng chỉ đủ bảo tồn thể xác chừng mười ngày nửa tháng.
Khối thi thể trước mắt này không biết đã chết được bao lâu, thế nhưng linh khí có thể hồn hậu như vậy!Bên trong Huyết Sát Động này đúng thật là chỗ nào cũng đều quỷ dị.“Hắt xì!”Thẩm Lưu Ly hắt xì một cái, một cổ hàn khí đánh úp lại lạnh đến cả người run rẩy.
Lúc nàng mới vừa tiến vào động băng còn không có để ý, hiện tại hồi thần liền phát hiện nơi này thật sự là quá lạnh!Thẩm Lưu Ly là Thuần Âm thể Thủy hệ linh căn, nguyên bản thể chất đã lạnh lẽo, bây giờ ở trong động băng một lát đã ngăn không được mà răng run cầm cập.Thủy hệ linh căn là không có cách nào tu luyện pháp thuật của Hỏa hệ, nếu là ở bên ngoài, người tu tiên thân thể cường tráng đương nhiên sẽ không lo lắng bị nhiễm lạnh.
Nhưng Huyết Sát Động này hàn khí thực sự bá đạo, Thẩm Lưu Ly bị đông lạnh đến cả người run rẩy.Thấy ở giữa băng liên trong suốt có ngọn lửa màu lam đang cháy, Thẩm Lưu Ly vươn tay ra định hong lửa một chút.“A! Đau quá!”Thẩm Lưu Ly chỉ là đến gần một chút, ngọn lửa liền lập tức nhảy ra, cơ hồ muốn nướng cháy ngón tay nàng.
Nếu không phải nàng nhanh chóng rút ra, ngón tay có lẽ cũng chín được rồi.Rõ ràng lửa trước mắt nhưng không có cách nào ủ ấm, Thẩm Lưu Ly trong lòng càng thêm ủy khuất.“Vị đạo hữu này, ngươi nói ta có oan khuất không chứ? Ta đối với đại sư huynh căn bản không có ý tứ gì.
Nhưng cố tình sư tỷ lại đem nguyên do từ hôn đổ ở trên đầu ta.
Ta năm nay mới một trăm tuổi, vẫn chỉ là một tiểu hài tử thôi mà.” (Em lạy chị :>)Thẩm Lưu Ly ghé vào bên giường đá, cơ hồ muốn khóc thành tiếng.
Cũng khó trách lũ ma vật đó không dám tiến vào động băng, nơi này lạnh muốn chết.
Nếu sớm biết có ngày mình sẽ rơi vào hoàn cảnh như vậy, nàng đã bỏ thêm một cọc bùa lửa vào trong nhẫn Linh Lung rồi.Trong Nhẫn Linh Lung hiện tại vẫn còn có một chút đan dược cường kiện thân thể, nhưng cũng chỉ có mười viên mà thôi.
Không đến mười ngày, nàng đã ăn đến sạch sẽ.Thời gian đi qua, Thẩm Lưu Ly ở trong động cũng không biết bên ngoài đã trôi qua mấy ngày.
Hai tay nàng ôm lấy bả vai, lạnh đến cả người cứng đờ.
Nơi này không có gì đặc biệt, chính là khối băng đặc biệt nhiều, Thẩm Lưu Ly nhìn trên mặt băng phản chiếu ngược lại khuôn mặt của chính mình, thiếu chút nữa liền thét chói tai.Khuôn mặt nhỏ phấn nộn ngày xưa bị đông lạnh đến trắng bệch, hai vành môi cơ hồ đã biến thành màu tím.Nàng sẽ không phải là đệ tử Trúc Cơ đầu tiên của Tu Tiên bị đông chết đi?Làm sao bây giờ? Nàng chẳng lẽ thật sự phải chết ở chỗ này sao?Tưởng tượng đến bản thân bị kẻ ác ép tiến vào Huyết Sát Động, sau đó sống sờ sờ bị đông chết ở địa phương quỷ quái này.
Thẩm Lưu Ly vừa phẫn nộ lại có chút không cam lòng.Vô luận biện pháp gì cũng được, chỉ cần có thể sống sót.
Chỉ có tồn tại đi ra ngoài mới có thể báo thù.Bỗng nhiên dư quang của Thẩm Lưu Ly nhìn về phía nam thi nằm ở trên giường đá.
Tu vi của nàng hiện tại không đủ sức chống đỡ, nếu có thể nhanh chóng đề cao tu vi, khả năng nàng sẽ có thể chống chọi lại hàn khí.Mà biện pháp để nhanh chóng đề cao linh lực, trừ bỏ dùng các loại thiên tài địa bảo, cách duy nhất còn lại chính là song tu!Khối nam thi này linh lực dư thừa, nếu có thể cùng hắn song tu, chắc chắn tu vi sẽ thăng tiến rất nhanh.Tu Chân giới có không ít người của Ma giáo, vì đề cao tu vi thường lén đến các đại tông môn âm thầm bắt những nữ tu sĩ thể chất thuần âm về tu luyện.Không ít nữ tu sĩ bị bắt đã tự bạo nội đan, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Nhưng trong Ma giới có một quỷ môn tên là Tu La Tông thậm chí còn tạo ra được tà thuật có thể cùng thi thể song tu.Thẩm Lưu Ly đã từng bị bắt đi một lần, nàng chính mắt nhìn thấy nam nhân mặt mũi hung tợn cưỡi ở trên người nữ tu sĩ đã chết.
Hình ảnh kia quá mức tàn nhẫn, ghê tởm đến nỗi dù đã qua mười mấy năm, Thẩm Lưu Ly thậm chí đều vẫn còn nhớ rõ pháp trận tà môn kia.“Đạo hữu, ta không phải cố ý muốn mạo phạm ngươi.
Ngươi cứ coi như là cứu người một mạng còn hơn xây bảy tòa tháp đi.”Thẩm Lưu Ly ghé vào bên cạnh nam thi, cung kính vái lạy mấy cái.Nàng duỗi tay cởi bỏ đai lưng của thi thể, sau đó kéo quần hắn xuống.
Nhìn đến vật kia, Thẩm Lưu Ly không khỏi đỏ bừng mặt.Đám người của ma giới mà Thẩm Lưu Ly từng nhìn thấy, dù đã cương cứng đến không chịu được thì vẫn không có khả năng so sánh với 'thứ đó' của nam thi này.Nếu lát nữa nàng dùng cấm thuật khiến thứ kia cương cứng lên, thì sẽ có bao nhiêu dọa người a?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...