Cẩn Y nghe được câu cần nghe rồi nên không diễn sâu nữa, cô giả vờ lau nước mắt gật đầu tin tưởng chồng của mình, nhân lúc hắn ta mềm lòng liền nắm bàn tay bẩn thỉu của hắn nói nhỏ.
- Lát nữa em muốn đi thăm mộ của ba mẹ một lát, anh có muốn đi với em không?
Dương Phong nhìn sự yếu đuối này của Cẩn Y cảm thấy đau lòng day dứt, cô bây giờ đã thật sự xem hắn là điểm tựa duy nhất rồi.
Hôm nay Ngô Hiểu sẽ đến buổi đấu thầu nên không cần phải lo, cho cô tự do một ngày biết đâu bệnh tình sẽ tốt lên.
Hắn vuốt nhẹ khuôn mặt mềm mại của Cẩn Y nhẹ giọng.
- Hôm nay anh có việc bận rồi, em muốn đi đâu thì cứ đi, khi nào rảnh anh sẽ đi cùng em.
Cẩn Y lộ vẻ tiếc nuối gật đầu ngoan ngoãn tiếp tục bữa sáng.
Dương Phong dặn dò cô mấy câu rồi rời đi.
Xe của hắn vừa khuất cổng, Cẩn Y liền lấy điện thoại dừng ghi âm.
Môi đào nhỏ cong lên hết cỡ, nếu Diệp Lăng Lăng nghe được những lời đau lòng này từ chính miệng người đàn ông mình luôn tơ tưởng thì sẽ phát điên như thế nào nhỉ?
Cẩn Y vui vẻ đi lên phòng, đột nhiên nhớ tới chuyện đấu thầu liền gọi cho Ngô Hiểu, rất nhanh bên kia đã bắt máy.
- Ngô phu nhân gọi đến có gì dặn dò sao? Hay là nhớ anh rồi?
Ngô Hiểu đang trên đường tới buổi đấu thầu, định gọi điện cho Cẩn Y nhưng còn chưa bấm số cô đã gọi đến, người ta vẫn thường nói đây là tâm linh tương thông đó sao? Anh cười, tâm tình rất phấn chấn.
Cẩn Y nhíu mày, nghe giọng điệu anh ta tốt như vậy chắc không cần cô lo rồi.
- Ngô tiên sinh đừng đùa, giữa tôi và anh không thân thiết đến như vậy, tôi nghe nói anh và Dương Phong đang giành gói thầu Vân Dung nên muốn nhắc nhở anh một chút thôi.
Hắn ta nói cuối tuần này sẽ đưa tôi tới An Hoà tự, vậy chắc có lẽ hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay rồi, tôi không muốn hắn thắng nên mới miễn cưỡng cổ vũ cho anh.
Ngô Hiểu cười nhẹ, nắng sớm xuyên qua kính xe dội vào khuôn mặt anh tuấn thêm sáng bừng, anh nói khẽ như thổi một hơi ấm truyền qua tai của Cẩn Y ở đầu dây bên kia.
- Có phu nhân cổ vũ thì anh đã nắm chắc 99 phần trăm chiến thắng rồi, một phần trăm còn lại, đợi anh ôm gói thầu này về sẽ tới gặp em trao cho anh.
Vậy nhé, anh tới nơi rồi.
Ngô Hiểu tắt máy, Cẩn Y đứng nhìn màn hình điện thoại đến tối đen hồi lâu vẫn không hiểu hắn đòi cô trao một phần trăm gì? Cô không thèm nghĩ nữa, tranh thủ thời gian gọi chú Lư tới đón để đến xưởng rượu.
********
Hội trường buổi đấu giá đã trở nên đông đúc, đa phần mọi người vẫn chưa biết Ngô Hiểu sẽ xuất hiện ngoại trừ Dương Phong.
Đến khi thấy ông chủ Thời Vạn tiến vào hàng ghế đầu thì những đơn vị đấu thầu khác đã bỏ cuộc, vì họ biết sẽ chẳng ai đấu lại Ngô Hiểu.
Dương Phong ngồi ở đầu khu A, Ngô Hiểu ngồi ở đầu khu B, cả hai không hề nhìn mặt nhau.
Ngô Hiểu vẫn hết sức thư thả, bên ngoài của Dương Phong cũng không ra vẻ gì khó chịu nhưng trong lòng sớm đã muốn nhấn khẩu súng thật sâu vào não của Ngô Hiểu rồi.
Người phụ trách nhanh chóng ổn định lại khách mời rồi bắt đầu mở thầu.
Các nhà thầu lần lượt nêu ra chiến lược của mình sau khi đã thay đổi theo yêu cầu của bên mời thầu đã đưa ra.
Thực chất việc này chỉ làm cho đúng quy trình, bởi ai cũng biết trong đống hồ sơ trên bàn xét duyệt kia, chỉ có một trong hai hồ sơ đủ khả năng trúng thầu đó là CFCC của Dương Phong và Thời Vạn của Ngô Hiểu.
Sau khi các nhà thầu khác đã hoàn thành bài thuyết trình, người phụ trách hướng tới Ngô Hiểu mời anh trình bày chiếc lược của mình đối với kế hoạch xây dựng khu đô thị Vân Dung.
Ngô Hiểu đứng lên trước mấy trăm ánh mắt tò mò của bao người, buổi mở thầu đầu tiên anh không có mặt, đột nhiên bây giờ lại xuất hiện không biết sẽ áp đảo người em cùng mẹ khác cha của mình bằng cách nào?
- Tập đoàn Thời Vạn của chúng tôi xưa nay lấy chữ tín làm đầu, đã đầu tư vào hạng mục nào thì đều nghiêm túc với nó.
Trương tổng hợp tác với chúng tôi sẽ chỉ lời chứ không bao giờ lỗ, đây là lời cam kết.
Xin hết.
Những người có mặt trong khán phòng kinh ngạc nhìn nhau, họ tưởng Ngô Hiểu sẽ đề ra một chiến lược nào đó rất hoàng tráng nhưng anh ta chỉ nói có vài câu qua loa thế này, xem ra gói thầu này Dương Phong đã nắm chắc 100 phần trăm.
Dương Phong ngồi một bên cười khẩy, hắn luôn nghĩ Ngô Hiểu thông minh nhưng có lẽ là hắn đánh giá quá cao rồi.
Nói suông vài câu ai mà chẳng nói được, Thời Vạn xuất hiện hôm nay chỉ làm nền để Dương Phong này nổi bật hơn thôi.
Người phụ trách mời người cuối cùng dự thầu là Dương Phong phát biểu.
Hắn tự tin đứng lên cất cao giọng.
- Kính thưa các nhà đầu tư và các nhà thầu đang có mặt ở đây, như lần trước tôi đã trình bày.
Tập đoàn CFCC của chúng tôi ngoài giới thiệu những đơn vị tài trợ vật liệu có giá thành phải chăng ra, thì chúng tôi còn mời thêm những nhà thiết kế nổi tiếng góp phần xây dựng kiến trúc hiện đại nhất cho khu đô thị mới.
Chúng tôi cam kết chi phí rẻ nhất cho nhà đầu tư, ngoài ra còn hỗ trợ quảng bá và cho vay kinh phí với lãi suất thấp nhất.
Mọi chi tiết đều nằm trong hồ sơ dự thầu mời quý vị xem qua.
Dương Phong thao thao bất tuyệt khẳng định mình là nhà thầu tiềm năng nhất để ẵm mỏ vàng Vân Dung về tay.
Sau khi nhận được cái gật đầu vừa bụng của Trương Khải Mưu hắn yên vị nhếch môi cười với Ngô Hiểu.
Khán phòng im lặng đợi các nhà xét duyệt hồ sơ dự thầu, rất nhanh đã có kết quả.
Dương Phong chỉnh lại cà vạt chuẩn bị nghe thông báo sẽ bước lên ký kết hợp đồng.
Bên còn lại Ngô Hiểu vẫn thong dong nhàn nhã.
Người phụ trách bước ra trung tâm công bố kết quả.
- Sau khi xem xét kỹ lưỡng các hồ sơ dự thầu, chúng tôi xin công bố, nhà thầu chính thức của công trình khu đô thị Vân Dung là… Tập đoàn Thời Vạn.
Khán phòng nhốn nháo xì xầm bàn luận, ai cũng dỏng tai nghe cái tên CFCC được xướng lên không ngờ Thời Vạn mới là đơn vị trúng thầu.
Dương Phong là người sốc nhất, hắn đập bàn đứng lên lớn tiếng.
- Thời Vạn không có chiến lược rõ ràng, dựa vào đâu lại trúng thầu chứ?
Người phụ trách lật lại hồ sơ dự thầu của Ngô Hiểu đọc to lên cho mọi người được rõ.
- Tập đoàn Thời Vạn hỗ trợ toàn phần mọi chi phí xây dựng, cho vay không phần trăm lãi suất trong năm năm đầu và chỉ phải trả lại năm mươi phần trăm số vốn đã vay.
So với những hồ sơ dự thầu khác thì đây là đơn vị đáp ứng ngoài mong đợi của chúng tôi, xin mời Ngô tổng bước lên sân khấu ký kết hợp đồng.
Những người có mặt luôn miệng trầm trồ, không nghĩ rằng Thời Vạn chơi lớn đến như vậy, không cần liệt kê từng con số, chỉ cần điền vào một chữ "tiền" mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay.
Ngô Hiểu vẫn giữ nguyên kiểu cười như có như không của mình bước lên bậc thang, lúc lướt qua người Dương Phong anh dừng lại châm chọc.
- Nói dong dài làm gì cho tốn nước bọt, quan trọng là cách làm, chưa đủ trưởng thành thì đừng tập cười khẩy người khác.
Lần này là Vân Dung, lần sau sẽ là cái đáng giá hơn đấy.
Anh cười nhẹ thong thả bước lên sân khấu ngồi vào vị trí nhà đầu tư chính thức đặt bút ký tên.
Dương Phong chôn chân tại chỗ nghiến răng ken két, khớp tay vang lên tiếng kêu răng rắc.
Ngô Hiểu, tao nhất định sẽ giết mày.
Hợp đồng rất nhanh đã được ký kết xong, Ngô Hiểu bây giờ là cái mỏ vàng trong mắt Trương Khải Mưu, ông ta mời cơm nhưng anh từ chối.
Vừa trở ra xe đã móc điện thoại gọi cho Cẩn Y.
- Ngô phu nhân, anh tới lấy một phần trăm từ em đây, chuẩn bị tinh thần đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...