Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui


Nếu không, ban đầu cô đã không biến mình thành loại người mà cô căm ghét nhất để không rời xa Nhạc Cận Ninh, không ngừng che giấu và lừa dối Nhạc Cận Ninh.

“Anh còn gì muốn nói sao?” Vẻ mặt Niệm Ninh không chút hứng thú, như thể cô ấy đang nói một điều gì đó rất nhỏ nhặt.

Cuối cùng Trần Mẫn thở dài, “Trừ phi cần thiết, nếu không sau này anh sẽ không đến tìm em nữa.


Nói xong anh quay lưng bỏ đi.

Niệm Ninh cảm thấy hơi khó chịu vì sự xuất hiện của Trần Mẫn, quyển sách trên tay cũng có chút không xem nổi nữa.

Cô nhìn thời gian, đã hơn hai giờ chiều.

Sau khi cân nhắc, cô quyết định trở về.

Khi Niệm Ninh rời khỏi quán cà phê, một người trốn trong góc tối đột nhiên lộ đầu ra, mặc một chiếc áo gió màu đen, trên đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai.


Sau khi Niệm Ninh rời đi, anh ta cũng vội vàng bắt xe rời khỏi.

Sau khi người đàn ông đó lên xe, gửi bức ảnh trong tay mình cho một người phụ nữ: “Cô Niệm, tôi vừa chụp bức ảnh này, cô xem đi.


Ở phía bên kia, Niệm Tâm Như đang ung dung thức bộ móng tay của mình †rong trung tâm thương mại.

Đột nhiên, nhận được một bức ảnh †ừ thám tử tư mà cô thuê, vốn chỉ là tò mò thám tử tư gửi cái gì, nhưng khi ấn mở hộp thư trên điện thoại, liền xem được một vài bức ảnh.

Lông mày của cô lập tức nhăn rúm lại.

Có thể cô phản ứng quá dữ dội, chổi sơn móng tay trên tay của nhân viên tiệm làm móng đã bị quẹt lệch ra chỗ khác: “Thưa cô, xin lỗi, tôi sẽ lau sạch cho cô”.

Niệm Tâm Như tức giận mắng: “Cô làm ăn kiểu gì vậy hả? Chút chuyện nhỏ này cũng làm không xong, cô là đồ bỏ sao?”
Mặc dù đó rõ ràng là lỗi của Niệm Tâm Như, nhưng nhân viên cũng không dám tranh cãi điều gì, chỉ có thể cẩn thận từng chút lau sạch lớp sơn bên ngoài móng tay của Niệm Tâm Như.


Niệm Tâm Như nhìn những bức ảnh trên điện thoại di động, đột nhiên trong lòng nảy ra một ý.

Sau trận cãi nhau lần trước với Trần Mân ở nước ngoài, khi trở về nước, cô liền cảm thấy tình trạng của Trần Mẫn dường như không ổn, cứ về đến nhà là anh lại chưng ra bộ mặt lạnh.

Ban đầu, cô chỉ nghi ngờ rằng Trần Mãn có thể có tình mới bên ngoài.

Suy cho cùng, đối với một người đàn ông, tình mới tình cũ là chuyện quá đối bình thường.

Tuy nhiên, mặc dù coi thường Trần Mãn nhưng cô không cho phép anh có người phụ nữ khác bên ngoài.

Vì vậy, cách đây không lâu cô đã tìm thuê thám tử tư, không ngờ lại câu được con cá lớn như vậy.

Cô nhìn bức ảnh trên điện thoại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, thật đáng tiếc nếu không tận dụng tốt những thứ dâng đến tận cửa như vậy.

Niệm Tâm Như làm móng tay xong, trực tiếp bắt xe đến tâng dưới của tập đoàn Nhạc thị.

“Xin chào cô, xin hỏi cô cần giúp gì không ạ?” Nhân viên lễ tân của tập đoàn Nhạc thị rất lịch sự hỏi han Niệm Tâm Như.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận