Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui


Một người ra ngoài không thú vị chút nào, vừa nãy lúc nói chuyện với Charlie cô cũng thấy thấp thỏm không yên, trong lòng toàn nghĩ tới Nhạc Cận Ninh.

Nghĩ xem Nhạc Cận Ninh đang làm gì, anh không tới tìm cô có phải tức giận thật rồi không.

Cho dù phong cảnh đẹp đến mấy thì những vấn đề ấy cũng khiến cô không thể nào vui lên được.

Về đến khách sạn Niệm Ninh đi tới trước cửa phòng quẹt thẻ phòng.

Sau khi đi vào thì mọi thứ trong phòng vẫn đâu vào đấy.

: Niệm Ninh nhìn cửa phòng làm việc vẫn đóng, không hề động đậy.

Bồng trong lòng cô có hơi dao động, lần nà có phải cô quá bướng bỉnh rồi?
Nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng Niệm Ninh vần quyết định đi nhận sai với Nhạc Cận Ninh.

Khi đi đến trước cửa phòng làm việc thì cô hơi do dự, cuối cùng vẫn gõ cửa phòng: “Nhạc Cận Ninh, anh còn đó không?”
Nhưng một lúc lâu sau trong phòng vấn không có tiếng động nào.


Niệm Ninh không kìm được có hơi thắc mắc, cô lại gõ mấy tiếng nữa nhưng vẫn không có tiếng trả lời nào.

Cô nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn mở cửa phòng làm việc ra nhưng bên trong lại chẳng có một ai, không biết Nhạc Cận Ninh đã đi ra ngoài từ lúc nào.

Niệm Ninh ra phòng khách cầm điện thoại định gọi cho Nhạc Cận Ninh hỏi anh đang ở đâu.

nhưng sau đó lại thấy không ổn cho lắm.

Cô ra ngoài một mình mà Nhạc Cận Ninh không lo lắng chút nào, cũng không gọi điện cho cô, thậm chí một tin nhắn quan tâm cũng không có.

Nghĩ vậy Niệm Ninh nhất thời hơi hờn dõi.

Cô tiện tay ném điện thoại lên sô pha sau đó quay người đi thẳng vào phòng ngủ, tâm trạng vốn bức bối bây giờ lại càng trở nên không vui.

Ở một nơi khác…Đọc tại Truyenone.


vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Sau khi Niệm Ninh rời khỏi khách sạn thì Nhạc Cận Ninh đã đích thân lái xe đi tìm cô tới nơi Charlie đã giới thiệu.

Bởi anh vẫn luôn đi theo Niệm Ninh nên rất rõ cô có an toàn hay không nên mới không gọi điện nhắn tin cho cô.

Anh tận mắt thấy Niệm Ninh về khách sạn, lúc này mới quay đi mua chút đồ.

Đợi lúc Nhạc Cận Ninh từ ngoài về thì phát hiện Niệm Ninh đã nằm trên giường ngủ rồi, anh ngồi bên giường nhìn Niệm Ninh ngủ vẫn còn chau mày nên không khỏi đau lòng, bỗng thấy hơi hối hận vì vừa nãy giận dỗi với cô.

Nhạc Cận Ninh vươn tay vuốt nơi giữa hai lông mày của Niệm Ninh, muốn vuốt thẳng đôi mày đang chau của cô.

Không biết có phải vì động tác của anh mạnh hay là Niệm Ninh ngủ không say.

Anh vừa chạm vào lông mà Niệm Ninh thì cô chậm rãi mở mắt.

“Tỉnh rồi?” Nhạc Cận Ninh khẽ hỏi.

Cô vừa mở mắt đã nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, chỉ là…
Một giây trước cô còn vui vẻ vì nhìn thấy Nhạc Cận Ninh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận