Nhạc Đam Mỹ Lời Việt
Lyrics by Võ Hoàng Phúc
__________
Khói gió đêm khuya trông mong thuyền, trong cơn mơ ngủ yên
Liễu trên tay thổi lên, bay qua khắp thiên nhai, đang vang tiếng
Giấy ố nơi con diều hoen vàng, trông nơi xưa trần gian
Ngọn đèn nơi viễn phương xưa theo sóng như thêm mới một trang
Ỷ Lan trước cao đài, kính chung rượu, trông hoa loạn tán
Rửa gươm bởi máu, muôn nơi động địa kinh thiên
Mỉa mai cũng không màng, có tâm không sợ thị phi trần gian
Nhảy vô hỏa hải nhưng ôm hoài thương luyến
Lúc xưa cười đoạt rượu thơm, so tài trong chốn Cô Tô ngàn
Chuyện sanh tử chẳng màng, già đi giống như thơ tả người nhân gian
Cửa in lại nhành ngọc lan, câu chuyện cũ phải chăng mộng hoang?
Sau cách ly xuân thu, nhân quả lưu truyền đây đều là "truyền ngôn"
Thuở niên thiếu hoang đường, Bất Dạ Thiên nơi ta ngã xuống
Thề ngôn bởi nghĩa, năm xưa gọt tiêu buông gươm
Truyền ngôn chốn nhân gian, ấm con tim này cần gì ngôn chiến
Thế nhân bao chuyện do muôn người muôn tiếng
Lúc xưa kinh hồng từng qua, tay lật qua quyển vân văn ngàn
Sợi dây kéo khẽ động, vì sao chớp mắt trong mộng hoài không quên
Dưới cây rụng lả tả bông, quang cảnh này phải chăng mộng hoang?
Sau lãng du phù vân, xa xứ giang hồ, đây là lời "xảo ngôn"
Lòng sắc son chẳng cần mở miệng
Thổi sáo vang khiến sao lạc tan
Đường phía sau nên tên vang tiếng
Không bằng được uống ly rượu ngon
Lúc xưa từng giữ trần gian, nên đời ta đã qua xuân ngàn
Chuyện sanh tử chẳng màng, vì sao muốn như thơ tả người thế gian
Cửa phai lời đậm ảnh thân, tương phùng này phải chăng mộng hoang
Sau cách ly xuân thu, nhân quả lưu truyền sau cùng thành vết thương
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...