Nhạc Đam Mỹ Lời Việt
Lyrics by Sakura Shan
_______
Đạp gió bay lên Dao Trì, dự tiệc với chúng tiên
Mà ngã xuống nơi trần ai, hai lần vào nhân gian
Chỉ về nơi ngôi miếu thờ, cười nhạo chẳng giống dung nhan mình
Cuối ngõ góc phố nói chuyện hoang đường
Là kiếp hay duyên chớ hỏi, đến ngày nao trở về
Hận tiếc buông câu thở than, nay còn đâu niên hoa?
Lại vượt mây khói khoác áo tơi, trải trăm năm thế gian
Giờ đây giấy ghi công tội đã sang trang
Mấy khí phách một thời lừng lẫy thiếu niên
Từng đạp mây phi thăng, vung kiếm qua biển trời
Ba thăng hai giáng chỉ còn một trận gió mưa bụi trần
Lòng vọng vườn đào, địa ngục giam xác thân
Giữa mưa máu, dù đỏ chở che đóa hoa
Hồ điệp phá kén, trên tay Ách Mệnh ngạo nghễ
Tuyệt cảnh trùng sinh, rời Đồng Lô sơn
Lệ quỷ hóa thân, trăm năm nguyện ước tạc ghi
Ngàn cánh hoa bay khắp trời, con đường như gấm hoa
Từng uống say nơi đài cao, cười nghiêng bình dốc hết
Giờ hỏi ai say giấc ngoài trời, hoài niệm khói sương che mắt này
Nhân gian đau thương nơi nào đáng tin?
Chìm đắm trong bao ác mộng, đem vận mệnh đổi dời
Bạch hắc dây dưa tung hoành, mịt mờ ân với oán
Đời làm sao như khi mới quen, thật lòng cũng sẽ đổi thay
Đừng quay bước, duyên đã tận còn mong chi?
Vùi áo xanh cũ, điện vàng ngập máu tanh
Cầm đèn cô đơn đi giữa giá băng màn đêm
Quỷ hồn khắp núi, cười đùa ngông nghênh
Hồn phách tan trôi, siêu sinh phải làm sao?
Rọi bóng đêm ánh trăng tàn, lưu lạc nửa kiếp qua
Lặng lẽ cô đơn đường xa, nơi lầu ngọc thê lương
Nào hay sinh ra đã là kẻ phản quốc, có chăng mang tội?
Chẳng thể bước tiếp, lối về chốn nào?
Dựa sông núi dùng mắt xem hiện càn khôn
Đầy mưu kế ẩn trong tâm nào ai hay
Sở niệm áo gấm ta mang, một vầng hào quang lướt qua
Chỉ tính toán nhân sinh, gương sáng còn treo
Ngày ấy tương tri tương hộ, quay đầu theo gió bay
Dây đứt, gian lao trường cung
Chẳng lên trời do ai?
Điện Nam Dương ấy tám ngàn tòa
Hồng trần đã qua nay không màng
Có ai khác lối, mỗi người mỗi phương
Nhạn lẻ loi trong sương chiều, số mệnh bao trái ngang
Trời đất cao xa thì sao? Đâu ngại lên máy cao
Vọng tưởng vùi chôn đi biển xanh, nguyện nhìn ngắm núi non
Mệnh do chính ta đâu cần trời ban cho
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...