Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Phàm Ngự hung hăng nắm cái cằm lanh lảnh của An Tuyết Thần. Trong miệng phun ra hơi thở nóng rực: "Vậy sao? Em thương cậu ta? Vậy thì em quá tiện. Muốn làm Lãnh phu nhân, phải không?"
An Tuyết Thần không biết lời nói của Phàm Ngự là có ý gì: "Đúng, tôi muốn làm vợ Liệt, quang minh chính đại làm Lãnh phu nhân."
Thân thể trở về dưới giường. Phàm Ngự nửa hí con ngươi, nhìn cô gái chằm chằm, sau đó buông cô ra, đứng dậy, mắt lạnh nhìn cô, lần này khiến An Tuyết Thần cảm thấy Phàm Ngự của năm năm trước lại trở về rồi, nhưng vậy thì thế nào? Cô sẽ không phục tùng.
An Tuyết Thần không nhìn Phàm Ngự một cái, từ bên cạnh anh lướt qua. Không có chú ý tới đáy mắt Phàm Ngự sáng loáng. Con ngươi tính toán.
Phàm Ngự nhìn bóng lưng An Tuyết Thần, tự lẩm bẩm nói: "Bảo bối, anh đảm bảo, em nhất định sẽ tới tìm anh, anh chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc trong tay."
Phàm Ngự cầm điện thoại lên, "Trạch, giúp tớ mua cổ phần và cổ phiếu bên ngoài của Lãnh thị, không tiếc bất cứ giá nào, tớ muốn nắm trong tay cổ phần vượt qua Lãnh Liệt."
Lạc Trạch cúp điện thoại, lông mày chau lại vào nhau: "Ngự, cuối cùng cậu đã hành động, không biết lần này có thể đem cô ấy càng đẩy càng xa hay không."
Tuyến phân cách ——

An Tuyết Thần về đến nhà, cảm giác trong nhà có người, cho là Lệ Lệ, "Lệ Lệ, cậu trở lại à?"
Thấy không có người trả lời, An Tuyết Thần đi vào bên trong, nhìn thấy khuôn mặt men say của Lãnh Liệt nằm ở trên giường của cô, khắp phòng là mùi rượu, biết anh uống rượu, cho tới bây giờ Lãnh luôn đúng mực, thế nhưng vì cô mà say thành như vậy. Đáy lòng An Tuyết Thần đầy áy náy càng sâu hơn.
An Tuyết Thần đi tới bên giường, tay nhỏ bé lau cái trán nóng lên của Lãnh. Lãnh cảm thấy trên trán mát mẻ, sau đó mệt mỏi mở mắt, trong nháy mắt trở nên kích động.
"Thần, là em sao, em đã trở lại." Lãnh đem An Tuyết Thần kéo qua, giống như sợ cô chạy mất.
An Tuyết Thần muốn an ủi anh trấn an giống nhau một đứa bé: "Ừ, là em, Liệt, em đã trở về, để cho anh lo lắng. Thật xin lỗi." An Tuyết Thần nói là thật tâm, cô thật sự xin lỗi, muốn cô nói thế nào đây.
Lãnh buông cô ra, nhìn quần áo xốc xếch, ngay cả từ cổ trở xuống đều là vết hôn rõ ràng, tay Lãnh đặt trên hai vai cô, dùng sức mấy phần. Ánh mắt thay đổi thô bạo, trong mắt lo lắng.
An Tuyết Thần nhìn anh, trong lòng rất lo lắng. Nhìn thấy đáy mắt anh là thất vọng cùng đau lòng, cô đều nhìn thấy.
Ánh mắt Lãnh Liệt thất vọng nhìn An Tuyết Thần. Âm thanh run rẩy nói: "Em và anh ta ở cùng nhau? Hai người đã làm?"
An Tuyết Thần ngẩng đầu nhìn khuôn mặt bi thương của Lãnh, nước mắt xẹt qua gương mặt rớt xuống. Gật đầu: "Thật xin lỗi, là em, là em không bảo vệ mình tốt, Liệt, thật xin lỗi, em phản bội anh, thật xin lỗi." An Tuyết Thần đã sớm khóc không thành tiếng. Lãnh cũng không có phản ứng, chỉ nhìn chằm chằm vào cô và những vết hôn rõ ràng kia. Ánh mắt chặt chẽ. Đem An Tuyết Thần đẩy lên giường.
Sau đó bắt đầu hôn cô thô bạo, giống như phải đem cô rửa sạch sẽ vậy. Nụ hôn của anh bao trùm lên nụ hôn còn lưu lại của Phàm Ngự. Thân thể An Tuyết Thần run rẩy chịu đựng.
Lãnh xé quần áo cũ rách của cô ra, hôn cổ của cô, một khắc khi tiến vào thân thể cô, thân thể ngừng lại. Anh cảm thấy nước mắt nóng rực của cô rơi xuống trên mặt của anh, lý trí của anh quay lại.
Thân thể An Tuyết Thần khẽ run, nước mắt vẫn chảy xuôi. Lãnh ảo não nhìn vẻ mặt nước mắt của cô. Mới vừa rồi mình đã làm cái gì? Anh làm như vậy có khác gì Phàm Ngự. Lãnh liền vội vàng đứng lên. Nhìn cũng không nhìn cô, xoay người rời đi. Đáp lại chính là âm thanh tiếng đóng cửa đinh tai nhức óc.
An Tuyết Thần mở mắt, đem thân thể tàn phá của mình co rúc lại, bây giờ cô giống như hoa bách hợp bị đập tan tành lên vách tường. Héo tàn rồi. Biến thành ảm đạm. Cô đem đầu mình chôn vào đầu gối hung hăng khóc thút thít, năm năm rồi, cô không như vậy qua, hôm nay cô khóc, khóc lợi hại, giống như đem toàn bộ uất ức trút ra khóc lên.

Tuyến phân cách ——
Lãnh Liệt ngồi vào trong xe, nhìn ánh đèn ảm đạm, khuôn mặt chán chường, đốt một điếu thuốc, chậm chạp không chịu đi, cứ nhìn trên lầu như vậy, ước chừng đợi đến trời sáng. Khi nhận được một cú điện thoại, trên mặt thoáng qua nét khẩn trương, cuối cùng liếc mắt nhìn đèn chưa tắt, than thở, lái xe rời đi.
Tuyến phân cách ——
An Tuyết Thần cứ co rúc ở trên giường cả đêm, biết Giang Lệ Lệ trở lại, nhìn cô thê thảm vỡ tan tành, liền vội vàng tiến lên. "Tuyết Thần, cậu làm sao vậy, làm sao cậu lại như vậy? Có phải Phàm Ngự hay Liệt? Nhìn thấy anh ấy sao?" Mặt Giang Lệ Lệ gấp gáp.
Ánh mắt của An Tuyết Thần trống rỗng nhìn bạn tốt của mình, tựa như tìm được một phao cứu mạng. Ôm cô gái chợt khóc thành tiếng: "A,oa, oa, Lệ Lệ, Lệ Lệ."
Giang Lệ Lệ ôm An Tuyết Thần trong ngực, thanh âm nức nở nói: "Ừ, là tớ, tớ ở đây, tớ ở đây, có uất ức gì nói với tớ."
An Tuyết Thần núp ở trong ngực Lệ Lệ. Lớn tiếng khóc thút thít: "Lệ Lệ, tớ dơ bẩn, tớ không xứng với Liệt rồi, anh ấy ghét bỏ tớ. Ta hận chết anh ta, tớ thật sự hận Phàm Ngự, tại sao hết lần này đến lần khác đối xử với tớ như vậy, Lệ Lệ, cậu nói xem, tớ phải làm sao? Tớ có thể làm gì?" An Tuyết Thần vô lực ở trong ngực Lệ Lệ khóc lớn.
Giang Lệ Lệ nhìn An Tuyết Thần đau lòng như vậy, nước mắt cũng rớt xuống, giờ phút này cô cũng không biết nói gì, chỉ có thể cho cô phụ thuộc vào, cho cô ấm áp, để cho cô biết mình không phải một mình.
Lần đầu tiên nhìn thấy An Tuyết Thần bất lực như vậy, trước đây, cô gái đều rất kiên cường, chỉ có Phàm Ngự, sẽ dễ dàng phá hủy tuyến phòng ngự của cô. Hai người cứ ôm như vậy, ai cũng không đến công ty, hai người trốn việc.
Tuyến phân cách ——

Lãnh thị ——
"Các người nói cái gì? Có người âm thầm mua cổ phần và cổ phiếu của chúng ta?" Gương mặt Lãnh mỏi mệt, nhìn một nhóm người phía dưới.
"Đúng vậy, Lãnh tổng, tối hôm qua, trong một đêm, một nhóm người có óc xét đoán đã mua cổ phiếu của công ty chúng ta với giá cao."
Lãnh nâng trán, "Là ai? Tra được chưa?"
"Tra được rồi, Phàm Ngự."
Lãnh vừa nghe, thả tay xuống, gương mặt suy tư, vì Thần sao? Để cho anh phí công hoảng loạn lớn như vậy. Anh ta điên rồi, Phàm Ngự, anh ta nghĩ như vậy thì anh sẽ buông tay à, đừng mơ tưởng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui