“Mệt không? Hay là chúng ta ra bên ngoài ăn đi?” Quý Tiết mang đồ ăn đi theo phía sau Hà Nhạc Nhạc hỏi.
Hà Nhạc Nhạc đang đánh trứng gà quay lại nhìn trứng gà hắn đang đánh trong tay, nhẹ nhàng đem trứng gà lấy lại.
Quý Tiết thấy thế vội vàng đi lên cầm lấy trứng gà lại lần nữa, “anh chỉ sợ em mệt, không phải… khôngphải là không muốn ăn đồ ăn em làm đâu.”
“...” cô biết. Rút tay ra, nhìn vẻ mặt không yên của Quý Tiết, “đi đâu ăn?”
“anh ── ”
“anh mời đi.” Hà Nhạc Nhạc cười nói.
Hô hấp Quý Tiết bị kiềm lại, lại thở ra một hơi. Bao nhiêu lần rồi? Chỉ vì một nụ cười một cái nhăn mày của cô mà hắn đi dạo từ thiên đường đến địa ngục không biết bao nhiêu lần.
Mà cố tình hắn ── lại rất thích.
Nhìn bóng dáng nhỏ bé lung linh của cô, hắn nhịn không được vươn cánh tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nhưng không dám cầm chặt.
Hà Nhạc Nhạc cúi đầu, hơi hơi thở dài.
Bàn tay nhỏ nắm lấy bàn tay to lớn.
Ba giây sau, Quý Tiết cười ngốc ngếch.
cô không có tránh ra, không có!
“...” Hà Nhạc Nhạc liếc khuôn mặt tươi cười của hắn, môi nhẹ cong, lập tức có chút suy nghĩ.
Mấy ngày nay thời gian lồng tiếng càng ngày càng nhiều, nhưng mỗi một ngày cô đều cảm thấy bản thân càng đến gần nhân vật hơn một chút. cô gái hoạt bát sáng sủa vô lo vô nghĩ, cô gái dũng cảm yêuvà cũng dũng cảm được yêu...
“A a a a!”
“A a a a!”
Các cửa hàng ven đường không ngừng truyền ra tiếng thét chói tai của mấy cô gái trẻ, Quý Tiết nhìn poster của Tần Chi Tu được dán trên kính của cửa hàng, nghiêng đầu nhìn Hà Nhạc Nhạc cười cười.
Hà Nhạc Nhạc tất nhiên hiểu được hắn cười cái gì, tức giận liếc hắn một cái, muốn rút tay lại, lại bị hắncười nhanh tay nắm chặt lại.
Tiếng chuông di động kịp thời vang lên.
Quý Tiết để đồ ăn trong tay xuống lấy điện thoại ra.
Nhìn sắc mặt càng ngày càng nghiêm túc của hắn, Hà Nhạc Nhạc do dự, “Xảy ra chuyện gì vậy?” Tần Chi Tu xảy ra chuyện gì sao?
Quý Tiết tắt điện thoại, “Mâu Tư xảy ra vấn đề.”
“Vậy anh...”
“không có việc gì, có Thân Đồ ở đó.”
nói là không có việc gì, nhưng khi về đến nhà trọ Quý Tiết liền mở tivi ra, vừa nghe tin tức vừa khởi động máy tính. Hà Nhạc Nhạc thuận tiện đi ngang qua liếc mắt một cái ──
Tình cảm lưu luyến của Tần Chi Tu được làm sáng tỏ!
“Hôm nay tin tức giải trí vừa mới chính thức làm rõ tình cảm lưu luyến của Tần Chi Tu nhiều năm qua, hôm qua Tần Chi Tu cùng với nữ diễn viên mới Đỗ Vi cùng về nhà gái qua đêm, sáng nay gặp được phóng viên giải trí bị hỏi đến chuyện tình cảm nhưng hai bên đều chưa đưa ra câu trả lời thuyết phục, Đỗ Vi lại vô cùng thân thiết giương tay lên ôm lấy cánh tay Tần Chi Tu, đây là hành động nhằm ám chỉ tin tức tình cảm là chính xác! Theo tin tức từ nhiều nguồn của phóng viên, thì ra hai người vốn là thanh mai trúc mã, từ khi nhỏ Tần Chi Tu đã thích Đỗ Vi rồi! Xem ra…” Tin tức trên tivi vừa phát một nửa đãbị Quý Tiết chuyển kênh.
“Đỗ Vi này… được một tấc lại muốn tiến theo một thước!” Quý Tiết hừ lạnh một tiếng, lấy điện thoại di động gọi đi, “Tiểu Kim, đưa điện thoại cho Tần tiểu tử.”
Dừng lại trong chốc lát, Quý Tiết tiếp tục nói, “Nghe này, tôi mặc kệ cậu đã đồng ý với Đỗ Vi yêu cầu kỳ quái gì, nhưng gần đây cách xa cô ta ra một chút! Còn nữa mấy ngày hôm trước Mâu Tư bị hacker đột nhập, nếu cậu rãnh rỗi thì đi giúp đỡ một chút đi. cô ấy? cô ấy không sao… cô ấy đang ở bên cạnh.” nóixong, Quý Tiết liền đưa điện thoại về phía Hà Nhạc Nhạc, “Tần tiểu tử nè.”
Hà Nhạc Nhạc nhận điện thoại, Tần Chi Tu hỏi hắn nhờ người ta chuyển thuốc bổ tới cô có ăn hay không, chưa đợi cô trả lời xong, bên kia hình như hắn lại bắt đầu làm việc, vội vàng tắt điện thoại.
Mấy ngày kế tiếp, cuộc sống yên bình làm trái tim Hà Nhạc Nhạc rất bất an, tuy rằng mỗi đêm Mục Duy đều yêu cầu quá độ làm cho cô lo lắng cổ họng sẽ tắt tiếng mất, nên cố nén rên rỉ, hắn nhất định sẽtừng bước ép sát cho đến khi cô mất kiềm chế thét chói tai không ngừng… Bây giờ mỗi ngày nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm cố nén dục vọng của Quý Tiết càng làm cho cô không biết làm thế nào nữa.
Hôm nay buổi sáng Quý Tiết liền chạy về Mâu Tư họp, tìm một người vệ sĩ đưa cô về nhà. Trước bữa cơm tối Mục Duy gọi điện báo là trong nhà có chút chuyện nên phải trở về, lại thêm Quý Tiết gọi điện báo đêm nay có việc cũng chưa về được, hai người nhất thời đều không về, trong phòng lại thêm mộtngười xa lạ, làm cho cô có chút không quen.
Chuông cửa chợt vang lên.
Vệ sĩ nhìn qua mắt mèo, ý bảo tự Hà Nhạc Nhạc xem thử. Hà Nhạc Nhạc có chút bất ngờ, vừa đi vừa nghĩ ── ai? Tìm ai hả?
L?
“L? Sao anh biết em ở đây? Linh Vũ nói cho anh biết sao?” Hà Nhạc Nhạc có chút kinh ngạc nhìn bó hoa trên tay Lê Dĩ Quyền.
Lê Dĩ Quyền cầm bó hoa đưa cho cô, “Sao vậy? không hy vọng anh đến tìm em sao?”
“Đương nhiên không phải, nhưng tặng hoa thì rất long trọng đó!” Hà Nhạc Nhạc cười nói.
“không sao? Sau này thành thói quen thì tốt rồi.”
“Ừ?”
“Nhạc Nhạc, anh thích em. Lấy kết hôn làm mục tiêu, bây giờ chính thức bắt đầu theo đuổi em, xin em chiếu cố.” Vừa nói xong, Lê Dĩ Quyền liền xoay người rời khỏi tầm mắt của Hà Nhạc Nhạc.
“...”
Hồi lâu sau, Hà Nhạc Nhạc véo véo mặt mình... Đau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...