“Tới đây được rồi.” Hà Nhạc Nhạc tháo dây an toàn ra, nói với Mục Duy.
Mục Duy dùng ngón trỏ chỉ nhẹ lên hai má, Hà Nhạc Nhạc do dự một chút, nhưng vẫn hiểu ý hôn nhẹlên khuôn mặt tuấn tú của hắn rồi mang khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng leo xuống xe. Tuy rằng chuyện này đã làm rất nhiều lần rồi, nhưng cô vẫn rất thẹn thùng, loại chuyện như thế này chỉ có những cặp tình nhân mới làm mà thôi.
Dù sao thì, cô cũng không phải là ‘người’ gì của hắn.
Cho đến khi thân ảnh Hà Nhạc Nhạc biến mất trong tầm mắt, Mục Duy mới cầm điện thoại gọi đi, “không cần đi theo Phạm Tư Nghị nữa, hắn đã không còn giá trị lợi dụng.”
“Dạ.”
trên đời này có rất nhiều chuyện trùng hợp, nhưng nếu quá khéo hoặc quá nhiều, nhất định sẽ có nguyên nhân.
Thân Đồ Mặc… Tuy rằng hắn cố ý lợi dụng cơ hội ngày hôm qua để Thân Đồ Mặc có thể gặp Nhạc Nhạc, nhưng hắn không nghĩ tới ảnh hưởng của Nhạc Nhạc đối với Thân Đồ Mặc đã ở một trình độ nhất định, nếu bây giờ Thân Đồ Mặc muốn bao dưỡng Nhạc Nhạc, thực sự đó không phải chuyện hắn muốn.
Nhưng, Thân Đồ Mặc muốn bao dưỡng thì bao dưỡng được sao?
cô gái nhỏ hắn yêu nhìn thì có vẻ dịu dàng ngoan hiền nhưng có bao nhiêu quật cường với phản nghịch, Thân Đồ Mặc, cậu cũng nên biết một chút.
Để hắn nhìn xem Thân Đồ Mặc có thân phận địa vị quyền lực to lớn như thế, Hà Nhạc Nhạc ở đó, rốt cuộc có giá trị bao nhiêu!
Khẽ cười một tiếng, Mục Duy khởi động xe, khóe môi nhếch lên, đầy vẻ trêu tức.
Cố gắng chống cự tinh thần đến giữa trưa, Hà Nhạc Nhạc cơm trưa cũng không muốn ăn. Thân thể bị sử dụng quá độ vừa mỏi vừa mềm, thậm chí mật huyệt còn lưu lại… cảm giác đau xót, vì sao loại chuyện này nam nhân sau khi làm xong đều rất thoải mái, còn nữ nhân sau đó còn phải chịu tra tấn nữa?
Linh Vũ đã trở lại, vừa lúc cô lãnh lương làm thêm mời Linh Vũ đi ăn vặt. Lần này đi công tác Lê Dĩ Quyền chỉ dẫn theo một mình Linh Vũ, Linh Vũ nói người ủy thác sau khi nhìn thấy Lê Dĩ Quyền, từ ngày đầu tiên đã bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ con gái của hắn, ngày hôm sau liền dẫn con gái ra, ngày thứ ba Linh Vũ thật sự không chịu nổi nữa, trước mặt người ủy thác ôm lấy cánh tay Lê Dĩ Quyền, cuối cùng mới làm cho người ủy thác tạm thời thu lại trái tim muốn tuyển con rể, thành thành thật thật kể lại việc muốn nhờ pháp luật.
“Vậy, có tiến triển gì không?” Hà Nhạc Nhạc hỏi.
“Tiến triển cái gì?”
“Cậu với Khải Tát kia có cuộc hẹn một tháng đó, nam theo đuổi nữ cách một dãy núi, nữ theo đuổi nam cách một tầng sa, nếu cậu không chịu ra tay, nói không chừng ngày nào đó Lê luật sư liền bị người khác đoạt mất đó!”
Vừa nghe Hà Nhạc Nhạc nhắc tới Khải Tát, Nhậm Linh Vũ đột nhiên lộ ra biểu tình suy tư mê hoặc, nhưng vào trong mắt Hà Nhạc Nhạc, cô tự nhiên nghĩ tới lần do dự này là vì Lê Dĩ Quyền.
“Linh Vũ…”
“Ai nha, không nói cái này nữa. Đúng rồi, album của Tần Chi Tu tháng 11 sẽ phát hành đó, như thế nào? Cậu có thể xin vé mời được không? Tim mình ngứa muốn chết rồi!”
“… Để mình hỏi một chút xem.”
“Nhạc Nhạc! Mình yêu cậu chết mất!”
Nhìn Linh Vũ tươi cười như hoa hướng dương dưới ánh mặt trời, Hà Nhạc Nhạc cũng mỉm cười. Cuộc sống là như thế này, chỉ cần cố gắng còn sống, cố gắng mỉm cười, chuyện vui vẻ vẫn xảy ra.
Đương nhiên, chuyện không vui cũng sẽ có.
Buổi chiều, sáu giờ hai mươi phút.
Hai ngày kế tiếp là cuối tuần được nghỉ ngơi, Hà Nhạc Nhạc vừa lên kế hoạch sắp xếp trong lòng cho hai ngày tới, vừa đi ra cổng. Mới ra được nửa đường, một thân ảnh đi thẳng về phía cô, Hà Nhạc Nhạc theo phản xạ dừng bước lại, nhìn người đang bước tới.
“Hà tiểu thư, Thân Đồ giám chế mời cô.” Lâm Kỳ lễ phép hơi hơi khom người nói.
Trái tim Hà Nhạc Nhạc căng thẳng, “Có, có việc gì sao?”
“Chuyện này Hà tiểu thư phải giáp mặt hỏi Thân Đồ giám chế rồi.”
Nuốt nuốt nước miếng, Hà Nhạc Nhạc cố gắng làm bản thân bình tĩnh lại. cô, cô…
“Thực xin lỗi, phiền anh chuyển lời cho Thân Đồ tiên sinh giúp tôi… Tôi đã rời khỏi công việc đó rồi, xin anh ta đi tìm người khác đi.” nói xong, Hà Nhạc Nhạc nhanh chóng rời đi.
Lâm Kỳ nhất thời không có phản ứng lại đứng ngốc tại chỗ, sau khi chờ hắn tỉnh táo lại, liền vội vàng đuổi theo Hà Nhạc Nhạc, nhưng vào giờ tan tầm, người đến người đi, trong nháy mắt hắn đã hoàn toàn mất đi dấu vết của Hà Nhạc Nhạc.
“Thực xin lỗi, Thân Đồ giám chế, tôi, tôi không mời được Hà tiểu thư.”
“…”
“cô ấy nhờ tôi chuyển lời cho ngài: cô ấy đã rời khỏi công việc đó rồi, xin, xin anh đi tìm người khác đi.”
“… A.”
rõ ràng là một tiếng cười nhẹ, nhưng Lâm Kỳ nghe vào tai, trái tim thiếu chút nữa ngừng đập! Tắt điện thoại, Lâm Kỳ quay đầu nhìn thoáng qua chỗ Hà Nhạc Nhạc vừa biến mất ── cô gái này, chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là chúc cô may mắn.
một đường đi về quan sát đánh giá hoàn cảnh xung quanh giống như ăn trộm, cuối cùng đến khi về cổng nhà trọ, trái tim Hà Nhạc Nhạc mới bình tĩnh lại. Dưới lầu có ngừng một chiếc xe tải lớn của công ty chuyển nhà, vài công nhân đang chuyển đồ điện gia dụng lên lầu, Hà Nhạc Nhạc đi theo bọn họ lên lầu, phát hiện bọn họ đang chuyển đồ vào căn phòng đối diện cô! Chủ cho thuê nhà dọn kho hàng cho người khác thuê à?
không nghĩ nhiều lắm, Hà Nhạc Nhạc lấy chìa khoá ra mở cửa. Hôm nay cô muốn nghỉ ngơi sớm mộtchút, ngày mai… là ngày phỏng vấn phối âm hoạt hình!
Thứ Bảy, sáng sớm.
Ngày mùa thu, ngoài cửa sổ vẫn còn tiếng chim chóc thanh thuý kêu, Hà Nhạc Nhạc rời giường hoạt động thân thể một chút, trải qua một đêm nghỉ ngơi, thân thể cũng thư thái rất nhiều. Nấu cháo, rửa mặt, ăn bữa sáng, một sáng sớm bình thường an bình, làm cho cô vô cùng vui vẻ.
“Cốc cốc cốc.” Cửa phòng đột nhiên bị gõ vang.
“… Ai vậy?” Hà Nhạc Nhạc cảnh giác hỏi.
“Hàng xóm vừa mới chuyển tới đối diện.” một giọng nói quen thuộc mang điệu bộ khoái trá nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...