Chương 9: Ngày thứ chín ở trường mẫu giáo.
Tác giả: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục.
Edit: wingwy.
Beta: Ngọc.
============
Cuối tuần sẽ bắt đầu nộp trước học phí quý tiếp theo!
Cậu căng thẳng trong lòng.
Cậu có nên nhắc nhở từng người không?
Nhắc rằng các phụ huynh nên nộp học phí rồi?
Nếu không muốn nộp thì sao?
Vậy làm sao bây giờ?
Cậu đột nhiên không biết nên làm gì bây giờ, bỗng nhớ tới ác mộng tù ngục tinh tế ngày ấy, trong lòng càng thấp thỏm không yên.
Thấp thỏm không yên thì thấp thỏm không yên đấy, nhưng cậu vẫn làm ra những hành động chuyên nghiệp như thường ngày.
Cậu vứt bỏ những suy nghĩ không đâu, rất nghiêm túc mang theo các bé chơi đùa trong sân, nhìn mấy bé con hoạt bát đáng yêu, cậu cũng được lây theo, cũng phấn chấn lên.
Nào ngờ một trận mưa xối xả không có điềm báo nào nện xuống.
Cậu vội vã mang các bạn nhỏ trốn vào phòng học lớp mầm.
Nhìn những hạt mưa ào ào rơi xuống mặt đất, trong lòng có chút phát sầu.
Một lát nữa mấy bé không muốn đợi trong phòng thì làm sau đây?
Kết quả mưa rơi rất nhanh thì ngừng.
Không khí toàn bộ trường mẫu giáo thoáng tươi mát lên.
Mấy bé con đều hưng phấn mà nhảy tới nhảy lui trong sân.
Trên người dính không ít nước mưa.
Hứa Ý thấy thế, cũng không ngăn bọn nhỏ lại.
Cậu cảm thấy mấy bạn nhổ nên gần gũi với thiên nhiên phong phú nhiều hơn, trong thiên nhiên rộng lớn khám phá những sự sống thần bí, phát hiện cái tốt đẹp của thiên nhiên, phát hiện cái tốt đẹp của cuộc sống, cũng phát hiện những điều tốt đẹp trong suy nghĩ.
Đây là một chuyện rất tốt đối với mấy bé mà nói.
Vì thế cậu liền mỉm cười đứng bên nhìn như vậy, thậm chí trở lại phòng bếp mang mầm rau củ tới, sẵn lúc trên người mấy bé con không sạch sẽ, cậu dẫn bọn bé tới khu đất trống phía sau phòng học lớp mầm, dạy bọn nhỏ trồng rau, tiếp xúc gần hơn với sinh mệnh tự nhiên.
Mấy bé cảm thấy vô cùng thú vị.
Chơi tới quên đường quên lối.
Sắp tới giờ tan học, Hứa Ý mới thay quần áo dự phòng chu mấy bé.
Rất nhanh các phụ huynh đã tới đón các bé đi.
Hứa Ý nhìn mấy vị phụ huynh đi tới, ý nghĩ "Hối nộp học phí" trong đầu ngày một bốc lên, cậu nhiều lần đánh bài nói sẵn trong đầu, chuẩn bị đối mặt với phụ huynh nói một chút về chuyện nộp học phí trước.
Kết quả ông trời lại không tốt, bắt đầu đổ mưa to tiếp.
Vì thế các phụ huynh tới cũng vội vã đi cũng vội vã.
Hứa Ý cũng không tiện cản phụ huynh lại hỏi đáp án, vì vậy kế hoạch của cậu thất bại hoàn toàn.
Nhưng cậu không phải là người dễ dàng bỏ cuộc.
Cậu hít sâu hai lần, quyết định gửi tin nhắn cho phụ huynh.
Lúc đang viết tin nhắn, quang não vang lên.
.
đam mỹ hài
Là tin nhắn trong group lớp mầm.
Có phụ huynh hỏi cậu con nhà mình sao lại thay quần áo.
Hứa Ý liền kể chuyện buổi chiều trời mưa, tránh mua cùng trồng rau cho các phụ huynh.
Trồng rau?
Lời này nhất thời làm tất cả phụ huynh bùng nổ.
"Là trồng rau thật hả?"
"Là thực sự trồng rau trong đất sao? Là cái loại sẽ mọc ra rau cải này hả?"
"Thực sự không phải trò chơi trồng rau sao?"
"Bé nhà tôi nói nó đi trồng rau, tôi còn tưởng chỉ là trò chơi thôi đây."
"Không phải trò chơi, là cái loại trồng trọt thức ăn thực sự, trồng trong thổ nhưỡng, mọc ra rau củ chúng ta có thể ăn."
"Là nguyên liệu loại gì?"
"Hiệu trưởng Hứa Ý có ảnh chụp không?"
"Tôi cũng muốn xem hình."
"Thật không giấu diếm, tôi cũng không biết trồng rau là bộ dạng gì."
"Con tôi giờ sắp có nhiều kiến thức hơn tôi rồi."
"Hiệu trưởng Hứa Ý gửi video cho chúng tôi nhìn với."
Thấy các phụ huynh kiên cường yêu cầu xem hình ảnh cùng video của các bé, Hứa Ý tìm trong quang não một chút, may mà cậu có thói quen ghi lại sinh hoạt của các bé.
Lúc này gửi ảnh chụp cùng video mấy bé nhỏ chơi đùa vào trong group lớp mầm.
Thoáng cái khiến các phụ huynh kích động.
"Wa! Bé con nhà tui đáng yêu quá đi."
"Ha ha ha ha! Bọn trẻ vui vẻ ghê!"
"Giờ tôi mới biết, mầm rau củ thế mà dài như vậy đấy."
"Thiệt mới mẻ."
"Có vẻ chơi rất vui."
"Thục sự có thể mọc ra rau củ sao?"
"Tất nhiên là có thể."
"Ý nghĩ của hiệu trưởng Hứa Ý thực sự tốt nghen, mấy bé nhỏ rất thích ấy."
"Hiệu trưởng Hứa Ý khổ cực rồi, trồng rau rất có ý nghĩa."
"Í, O'Neill nhà chị Lâm nghịch ngợm ghê á."
"Jiman cũng chơi rất vui vẻ."
"Ừm, tui cũng không nghĩ tới Jiman nhà mình cũng có lúc hoạt bát vui vẻ như kia."
"Ha ha ha, mấy bé con rất thích."
"Ngày hôm nay thực sự tăng thêm kiến thức rồi."
"..."
Các phụ huynh đều rất hài lòng với hoạt động ngoại khóa mà Hứa Ý mới tăng thêm này.
Trong group vô cùng náo nhiệt.
Cậu giờ phải nhắc nhở từng phụ huynh nộp trước học phí quý vào cuối tuần.
Nhắn riêng với phụ huynh?
Nhắn tin riêng hình như không tốt lắm?
Không nhắn tin riêng thì phải nói thế nào đây?
Đầu óc của cậu xoay mòng mòng trong các loại ý nghĩ.
Cuối cùng quyết định nhắn tin chung trong group.
Cậu hít sâu một hơi, vứt bỏ những suy nghĩ lẫn lộn trong đầu.
Bắt đầu sắp xếp câu cũ trong khung tin nhắn nháp của quang não, đắn câu đo từ mà sữa chữa.
Xác định không có chữ sai, không có lỗi ngôn ngữ, không có nghĩa khác.
Lúc này mới gửi tin nhắn vào group.
Hứa Ý (Hiệu trưởng Hứa Ý): Các vị phụ huynh, chào buổi tối, quý đầu tiên của học kì I ở trường mẫu giáo Hồng Tinh đã kết thúc một cách vui vẻ, các bé con cùng mọi người lại có những nhận thức mới đối với trường mẫu giáo Hồng Tinh, cũng trong ba tháng này có những sự phát triển mới.
Hứa Ý (Hiệu trưởng Hứa Ý): Ba tháng tiếp đây em làm hiệu trưởng trường sẽ tiếp tục chuyên tâm bảo vệ cùng giáo dục các bạn nhỏ, hi vọng mọi người vẫn sẵn lòng giao các bé cho em đồng thời nộp trước học phí quý tiếp theo.
...!
...!
...!
Sau khi gửi xong, trong group phụ huynh vừa mới sôi nổi, bỗng nhiên thành một mảnh vắng ngắt.
Hứa Ý căng thẳng trong lòng.
Cậu nỗ lực làm bản thân bình tĩnh, nhìn chằm chằm màn hình nửa trong suốt bắn ra ngoài của quang não.
Một phút trôi qua,
Hai phút trôi qua,
Ba phút trôi qua,
...Năm phút trôi qua, tới một tin nhắn trả lời của phụ huynh cũng không có.
Hứa Ý nghi ngờ mình chọn từ ngữ có vấn đề, nghi ngờ quang não của mình bị hư, thậm chí nghi ngờ mạng tinh tế bị cắt.
Cậu cố ý kiểm tra lại một lần, mọi thứ không có vấn đề gì.
Nhưng mà cậu vẫn chẳng có được một tin nhắn trả lời.
Trong lòng cậu nhất thời lạnh đi một nửa.
Chuyện gì xảy ra?
Phụ huynh sao không nói gì hết?
Im lặng là ý từ chối sao?
Từ chối hết ư?
Không thể đâu?
Hai ngày trước Amy từng nói nộp học phí cho Jiman, chẳng lẽ chị ấy cũng không nộp?
Không thể nào?
Hay là đi ăn cơm hết rồi?
Sẽ không nhất trí như thế chứ!?
Những ý nghĩ này quẩn quanh trong đầu óc cậu.
Chợt nghe quang não "tích tích tích" điên cuồng vang lên không ngừng.
Theo đó từng tin nhắn nhảy lên.
"Hiệu trưởng Hứa Ý, nộp rồi nha."
"Hiệu trưởng, tôi cũng nộp rồi."
"Hiệu trưởng Hứa Ý, bản kê khai nè."
"Điền xong rồi đó."
"Hiệu trưởng Hứa Ý, chị điền hết bản kê khai, cũng nộp lên rồi đó, em xem một chút đi."
"Giao rồi nghen."
"..."
Giao cái gì rồi?
Lúc Hứa Ý đang buồn bực, quang não lại một hồi tiếng vang "tích tích tích", nhìn kỹ lại là tin nhắn riêng của chín phụ huynh.
Cửa sồ trò chuyện riêng bổ sung thêm bảng học phí của bọn nhỏ.
Cậu bỗng nhiên hiểu được, các phụ huynh trong khoảng thời gian này không phải từ chối cậu, mà là mọi người căn cứ theo qui trình, đi viết bảng học phí cho các bé.
Một cái bảng,
Hai cái bảng,
Ba cái bảng,
Bốn cái bảng,
...!
Tám cái bảng.
Chín cái bảng.
Chín cái bảng!
Nói cách khác cả chín phụ huynh đều nộp học phí rồi.
Cậu lần lượt mở ra khung trò chuyện riêng của chín phụ huynh.
Nhìn thấy tin nhắn của chín phụ huynh.
"Hiệu trưởng Hứa Ý, gửi 1500 tinh tệ cho cậu, thu đi nhé."
"Hiệu trưởng Hứa Ý à, lúc đầu tụi tôi dự định chuyển trường, nhưng mà bé con nhà tụi tôi rất thích cậu, vừa nghe nói phải chuyển trường khác đã khóc, thời gian cậu tiếp nhận trường mẫu giáo Hồng Tinh cũng không lâu, thế nhưng nỗ lực cùng sự chăm chỉ mấy ngày qua của cậu tụi tôi đều thấy được, mấy bé cũng chưa từng thích một giáo viên đến như thế, cho nên chúng tôi quyết định ở lại trường mẫu giáo Hồng Tinh."
"Hiệu trưởng Hứa Ý, học phí giao rồi đó."
"Cảm ơn cậu hiệu trưởng Hứa Ý, dạy đứa nhỏ nhà tôi tốt như vậy."
"Hiệu trưởng Hứa Ý, tuy rằng trường mẫu giáo Hồng Tinh rất cũ, tuy rằng trường mẫu giáo Hồng Tinh chỉ có độc một hiệu trưởng trường là cậu, tuy rằng tụi chị cũng chê bai trường mẫu giáo Hồng Tinh, tuy rằng tụi chị đã tìm được trường học mới, thế nhưng cậu thực sự rất để tâm đến bọn trẻ, cho nên chị đã nộp học phí."
"Hiệu trưởng Hứa Ý, cảm ơn em để chị biết được một Jiman mới, học phí đã giao, hiệu trưởng Hứa Ý cố lên! Em có thể tốt hơn cả ông hiệu trưởng Hứa!"
"Trước kia vì ông hiệu trưởng Hứa mà chọn trường mẫu giáo Hồng Tinh, bây giờ là vì hiệu trưởng Tiểu Hứa mà ở lại trường mẫu giáo Hồng Tinh."
"Hiệu trưởng, hiệu trưởng tự thân tự lực giống như cậu trên tinh cầu 1413 rất ít, thực sự mang đến cho các bé một dạng trải nghiệm không giống nhau, tôi cũng thấy và hết sức hài lòng với cậu trong mấy ngày nay, vì thế tôi chọn tiếp tục nộp học phí."
"Hiệu trưởng Hứa Ý, ba tháng tiếp theo khổ cực em rồi."
"..."
Hứa Ý đọc hết từng đoạn tin nhắn nhỏ do các phụ huynh gửi đến, dây cung căng thẳng trong lòng thả lỏng lại, cậu cảm động, tròng mắt đỏ hoe.
Mấy bé con không chuyển trường.
Không chuyển trường!
Các phụ huynh rất tín nhiệm cậu.
Các phụ huynh thấy được nỗ lực của cậu!
Các phụ huynh cũng công nhận sự nỗ lực của cậu!
Cậu thực sự muốn khóc một trận.
Vui vẻ khóc một trận.
Cậu ngẩng đầu lên nhìn bầu trời mờ tối, nhưng một chút cậu cũng không thấy tối tăm, ngược lại nội tâm tràn đầy vui sướng, một hồi lâu sau, cậu mới trịnh trọng đáp lại thịnh tình của phụ huynh, bày tỏ bản thân không quên tấm lòng ban đầu, cũng sẽ kinh doanh trường mẫu giáo Hồng Tinh cho tốt.
Sau khi lấy được câu trả lời của mấy vị phụ huynh, tâm tình cảm động ổn định lại.
Lúc này mới xem số dư trong quang não.
Ngay lập tức nhiều hơn 13500 tinh tệ!
13500 tinh tệ đó!
Một khoản bự!
Với cậu mà nói là một khoản cực cực cực cực bự!
Không cần ngồi tù!
Không cần ngồi tù!
Không cần ngồi trong nhà tù tinh tế rồi!!!
Cậu đứng tại chỗ nhìn chằm chằm 13500 tinh tệ này.
Nhìn chòng chọc chừng được mười phút.
Lúc này mới bắt đầu nộp tiền nước, tiền điện, tiền mạng tinh tế, tiền dịch dinh dưỡng, tiền sữa tươi trẻ em, tiền bánh mì trẻ em cùng tiền vay nhà, giao hết tất, cảm thấy xiêng xích vô hình trên người đều biến mất cả.
Vô cùng dễ dàng.
Lúc này tổng số dư trong quang não là 10005 tinh tệ.
Ở trên tinh cầu 1413 có thu nhập một tháng chừng 3000 tinh tệ.
Đây chính là tiền lương hơn ba tháng.
Nếu cậu tiết kiệm một chút, không những có thể trả hết ba tháng tiền vay nhà, giao tiền nước, tiền điện cùng tiền mạng tinh tế hơn ba tháng, còn có thể cùng chín bạn nhỏ sống phóng túng ba tháng.
Như thế vừa lúc tới kì nghỉ hè, cậu còn có thể làm công kiếm tiền.
Nói không chừng rất nhanh sẽ có thể trả hết tiền vay nhà.
Đến lúc đó cậu chính là người tinh cầu 1413.
Những thứ này đều dành được từ sự tín nhiệm của các phụ huynh.
Đúng vậy.
Nhận được từ phụ huynh.
Cậu nhất định sẽ không phụ lòng ủng hộ của các phụ huynh!
===========
Tác giả có lời muốn nói:
...!
Hứa Ý: Xong! Mấy bé con muốn chuyển trường! QAQ, trường cũng bị hư luôn rồi, QAQ
O'Neill: (⊙o⊙), hiệu trưởng thầy khóc mất ròi?
Jiman: (⊙o⊙)
- --.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...