Tiêu Tử Y nhìn biểu hiện giống ruồi bọ của Đàm Nguyệt Li trong lòng thấy thực thoải mái, cười giải thích nói, “Chỉ đùa chút thôi, mọi chuyện đều giống như công tử Đàm đã đoán, vì vậy ta chỉ có chút không cam lòng mà thôi”
Khoé miệng Đàm Nguyệt Li nhếch nhếch tủm tỉm cười. Hắn vốn tinh thông tính toán, nhưng mà từ khi gặp được Tiêu Tử y có rất nhiều chuyện đã bị nàng quậy cho hỏng bét hết, cũng không biết những lời nàng nói ra là thật hay giả nữa.
Tiêu Tử Y thở sâu, quay đầu nhìn qua khe cửa sổ thấy bọn trẻ đang ngủ say, nói thản nhiên, “Ta muốn bảo hộ bọn trẻ, ta phải làm gì đây?”
“Tại hạ cũng không còn tư cách khuyên bảo công chúa nên làm thế nào nữa, chỉ là có chút đề nghị thôi” Đàm Nguyệt Li hơi ngập ngừng một lát lại tiếp tục nói, “Tại hạ cho rằng đầu tiên là phải khống chế số lượng trẻ trong nhà trẻ đã, không thể ai cũng muốn vào là có thể vào được”
Tiêu Tử Y buông tay cười khổ, “Ngươi nói muộn rồi, sáng nay vừa có hai nhóc tới”
Đàm Nguyệt Li kinh ngạc hỏi lại, “Là ai đưa tới vậy? Con nhà ai thế?”
“Là Tiêu Sách đưa tới, chị em sinh đôi nhà họ Tô” Tiêu Tử Y chỉ vào chiếc giường đôi ở giữa có hai người mặt mũi giống nhau đang ngủ say quay mặt vào nhau trên giường.
Đàm Nguyệt Li nghe tới tên Tiêu Sách, sắc mặt bỗng đổi, nhưng chỉ nháy mắt đã khôi phục như cũ, nói thong thả, “Lần này cứ vậy đi, nhưng lần sau nhận người mới phải nhất định khống chế đó”
Tiêu Tử Y thấy thế sửng sốt hỏi, “Ơ? Ta còn tưởng ngươi nghe tới Tiêu Sách mang hai chị em sinh dôi đến sẽ lo lắng đó chứ?” Tiêu Cảnh Dương vẫn lo Tiêu Sách sẽ uy hiếp, chả nhẽ là nàng lại nhầm rồi sao?
Ánh mắt hoa đào của Đàm Nguyệt Li loang loáng, không chút để ý, phe phẩy chiếc quạt bảo, “ Vậy thì sao? Hết cách rồi, nếu là Hoàng tôn Điện hạ thích, sau này lớn cũng nhận tất là được”
Tiêu Tử Y ngẩn ra, chợt tỉnh ngộ chuyện Đàm Nguyệt Li lo lắng hình như không giống nàng, “Nói vậy ngươi đang lo lắng bé trai hả?”
Đàm Nguyệt Li gật gật đầu, cúi xuống nhặt chiếc áo choàng dưới đất cởi lúc nãy ra, lấy tay vỗ vỗ bụi.
“Sao thế?’ Tiêu Tử Y nhìn thấy hắn chẳng giải thích gì, trên mặt nàng cũng có vẻ như đã biết. điều này làm cho nàng không khỏi tự hỏi đến tột cùng là có nguyên nhân gì, tiếc là nàng nghĩ mãi cũng không nghĩ ra nổi.
Đàm Nguyệt Li lúc này mới tỉnh ngộ chuyện Tiêu Tử Y vốn là lớn lên bên ngoài cung, ước định mà thành chuyện tình nàng căn bản cũng không biết gì. Hắn nghĩ đến đây bật cười khẽ một tiếng nói, “Bây giờ công chúa đang ở nhà trẻ có phải là không có sách giáo khoa hay không? Thực ra thì ở tại nhà trẻ này bọn trẻ bên cạnh Hoàng tôn điện hạ đều được gọi là thư đồng rồi. Chẳng qua là so với thư đồng bình thường ở Quốc tử giám thì thấp hơn chút thôi.”
Tiêu Tử Y gật gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, mặc dù nàng cũng biết đối vậy với bọn trẻ khác là không công bằng, nhưng mà…ở tại triều đại này cũng chỉ có thể như vậy, trừ phi nàng có năng lực phủ định toàn bộ xã hộ phong kiến để thành lập chế độ dân chủ. Nhưng rõ ràng là không có khả năng, vì thế hắn cũng không ngại người khác coi nàng như vậy. Chỉ cần nàng đối xử với từng đứa trẻ công bằng là được rồi.
Đàm Nguyệt Li tiếp tục cười nói, “ Nhưng mà công chúa có biết không? Thư đồng của đệ tử hoàng tộc từ trước đến nay đều tuyển chọn rất nghiêm khắc mới được đó”
“Vậy ha? Ở đây còn có gì để nói nữa?” Tiêu Tử Y nhớ tới hoàng đế đã từng để cho nàng làm thư đồng của Tiêu Sách nhưng bị nàng cự tuyệt, lúc này Đàm Nguyệt Li lại nhắc tới chuyện thư đồng, khó tránh khỏi làm nàng thấy hứng thú.
“Đương nhiên là có rồi, hơn nữa còn có rất nhiều. Đơn giản mà nói thư đồng này chọn cũng không thể quá thông minh không sẽ che lấp ánh sáng của Hoàng tử, lại cũng không thể quá ngốc, không kích được năng lực hoàng tử bộc lộ. Phải biết tiến lùi, sau này sẽ trở thành phụ tá của hoàng tử nữa” Đàm nguyệt Li cứ đơn giản nói rõ ra.
Tiêu Tử Y nghĩ sâu xa, không thể không thấy hắn nói rất có lý, nhíu mày bảo, “Tiếp tục”
Đàm nguyệt Li khép cây quạt lại, dùng dẻ quạt vỗ vỗ vào lòng bàn tay thản nhiên nói, “Thư đồng quan trọng như vậy, hầu như chính là làm đạo cụ để cho hoàng tử trưởng thành. Vì thế thường thường lúc hoàng tử vừa mới lên ba bốn tuổi thì sẽ để ý chọn lựa”
Đạo cụ ư? Là chỉ bọn trẻ đó sao? Trong lòng Tiêu Tử Y dâng lên một cảm giác không thoải mái.
Đàm Nguyệt Li lơ đãng nói chậm rãi, “Vì vậy vấn đề hiện giờ đã phát sinh ra rồi. Nhà trẻ Công chúa là tuỳ hứng dựng nên đã phá vỡ quy củ hiện hành, hơn nữa những đứa trẻ trong nhà trẻ này còn quá nhỏ, tất cả cử chỉ đều chỉ là do cảm súc, căn bản không có thời gian để đi dạy cho bọn chúng làm thư đồng cần phải làm chuyện gì. Nhưng mà ánh mắt Công chúa quả thực rất chuẩn, Nam Cung Tiêu thì biết suy nghĩ, Độc Cô Huyền thì giỏi sức mạnh, hai người đều bất đồng cũng giúp cho Hoàng tôn điện hạ kích thích. Hơn nữa bản thân Hoàng tôn điện hạ vốn cực kỳ thông minh, hai người khác gia thế đều thích hợp cả, vì thế ta cho rằng số lượng trẻ con trong nhà trẻ như thế đã tuyệt vời lắm rồi”
Tuy mồm Đàm Nguyệt Li nói nhà trẻ không tồi, nhưng mà cũng không làm cho Tiêu Tử Y có nửa phần cao hứng, nhíu mày hỏi ngược lại, “Vậy Lí Vấn Tuyển thì sao? Diệp Tầm thế nào?”
Đàm nguyệt Li cười híp cả mắt lại bảo, “Lí Vân Tuyển ta vốn nhìn từ nhỏ tới lớn, đứa bé này tuy còn nhỏ tuổi nhưng rất chững chạc thông tuệ, lại là một mỹ nhân, có thể sau này lớn lên tiếp nhận vào hậu cung. Hơn thế người nhà của nó cũng chỉ có ca ca nó một người, thế lực bên ngoại không lớn. Nếu mà Hoàng tôn Điện hạ thật sự thích, có thể lên ngôi vị chính cũng được. Còn về phần Diệp Tầm, là xuất phát từ nguyên nhân chính trị. Khả năng công chúa không được rõ cho lắm. Khả Hãn đột Quyết tuổi tác đã cao, tiếc là dưới gối không có con thành tài, nếu ông ta chết, thảo nguyện rộng lớn mênh mông khó tránh khỏi bị chia cắt. Nếu Diệp Tầm vẫn được TRiều Đại Chu ta duy trì, chắc chắn sau này sẽ có tương lai”
Tiêu Tử Y nghe Đàm Nguyệt Li chậm rãi phân tích, không có chút cảm tình nào. Chân tình mà chỉ tựa như mấy món đạo cụ bình thường thôi à, trong lòng nàng cảm thấy lạnh lẽo.
Đàm Nguyệt Li chỉ cần nhìn biểu hiện trên mặt của Tiêu Tử Y thì đã biết nàng đang nghĩ gì, khoé miệng khẽ nhếch lên cười thong dong, “Khả năng Công chúa không thể nhận quan điểm của tại hạ rồi, nhưng mà tại hạ cũng vẫn làm như vậy cho tới nay, làm một trong những thư đồng của thái tử điện hạ, chỉ hy vọng những đứa trẻ này có thể trôi qua rất tốt mà thôi”
Tiêu Tử Y hận nhất là hắn không chút để ý tới thái độ, cắn răng thầm hận nói, “Vậy ngươi nếu nói bọn trẻ đã đủ rồi, vậy sao còn muốn mang em út của ngươi tới đây nữa hả?”
Ánh mắt hoa đào của Đàm nguyệt Li hiện lên thần sắc phức tạp, nhưng mà trên mặt vẫn cười hì hì nói, “Điều này cũng là chút tâm tư của tại hạ, hơn thế lúc trước là do Công chúa đưa ra yêu cầu mà, tại hạ chẳng qua là tuân lệnh mà thôi”
Láo toét thật! Đúng là loại người đã được ăn rồi còn dám khoe mã!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...