“! ! Nếu em không phải em gái của anh, anh nhất định sẽ đánh em.
” Lục Chi Bắc khom lưng bế Chi Chi lên vừa lúc nghe được lời này, ra vẻ dùng sức đánh vào mông Chi Chi, xúc cảm mềm mại, cảm giác còn khá tốt.
Chi Chi bị đánh mông sợ tới mức che mông lại, đỏ mặt hoảng sợ còn mang theo thả u oán trừng mắt nhìn Lục Chi Bắc: “Sao anh lại có thể làm như vậy?”
“Ai bảo em nói anh như vậy.
” Lục Chi Bắc nhìn Chi Chi đang phùng mang trợn mắt, cười đến không khép miệng được, thật đáng yêu.
“Không cho anh cười.
” Chi Chi ghét bỏ lẩm bẩm: “Anh cười rộ lên thật khó coi.
”
Lục Chi Bắc chậc một tiếng: “Chi Chi, ánh mắt của em không được tốt lắm nha, anh chính là nam minh tinh có diện mạo xếp hạng top 10 của giới giải trí đó! ! ”
Chi Chi trợn trắng mắt, anh tư tự khen bản thân còn thái quá hơn bà Vương ở dưới chân núi.
Cũng may sự khoe khoang của Lục Chi Bắc chỉ kéo dài tới sau nhà, tới trong sân, Chi Chi liền gấp không chờ nổi mà xuống đất, mặt hướng phương đông trình bày tư thế bắt đầu bắt đầu hướng dẫn ông nội, anh cả và anh tư luyện kim cương công.
Chi Chi mặc một thân đồ luyện công rộng thùng thình bằng vải bông, trên dưới đều là màu xanh lơ, mặc ở trên người vừa đơn giản lại lưu loát, đôi tay cô bé nâng lên làm động tác khoa tay múa chân, đồng thời còn dùng thanh âm mềm mại giảng giải điểm cần chú ý, “Nhất định phải đề khí! ! ”
Lục Chi Bắc nhìn Chi Chi nghiêm trang khoa tay múa chân giống như bà cụ non, cảm thấy thật đáng yêu, phụt một tiếng bật cười.
Chi Chi quay đầu lại trừng mắt nhìn ngốc dưa Lục Chi Bắc, “Anh không được cười.
”
Lục Chi Bắc cũng không muốn cười nha, thật sự là cảm thấy Chi Chi như vậy quá thú vị: “Không có biện pháp, Chi Chi quá đáng yêu.
”
Chi Chi có nguyên hình đặc biệt đáng yêu, luôn bị sư phụ cười bây giờ đang nỗ lực căng chặt khuôn mặt nhỏ, làm chính mình thoạt nhìn không đáng yêu nữa, đồng thời trong miệng còn bất mãn lẩm bẩm: “Cả nhà anh mới đáng yêu.
”
Lục Chi Bắc cười càng lớn tiếng: “Cả nhà không phải cũng bao gồm em sao?”
“! ! ” Chi Chi trừng lớn mắt, hình như đúng là như vậy.
“Được rồi, đừng chọc ghẹo Chi Chi nữa.
” Lục Chi Đông nhịn cười nhìn Chi Chi đang đứng ngây ngốc: “Chi Chi đừng để ý đến anh tư, chúng ta bắt đầu đi.
”
Chi Chi nhắn nhó gật gật đầu, coi như cái gì cũng chưa phát sinh, một lần nữa xoay người, tiếp tục hướng dẫn ông nội cùng anh cả luyện kim cương công.
Cùng nhau luyện tập hơn hai mươi phút, tuy rằng cường độ động tác không lớn, nhưng cũng đổ một thân mồ hôi, sau khi nghỉ ngơi trong chốc lát, từng người về phòng tắm rửa thay quần áo, thu thập xong mới xuống lầu ăn cơm sáng.
Trong nhà ít người, nên cơm sáng tương đối đơn giản, bánh mì, hoành thánh, tiểu long bao cùng sữa bò, sữa đậu nành, thích ăn cái gì thì ăn cái đấy.
Chi Chi ăn một chén hoành thánh nhỏ, hoành thánh vỏ mỏng nhân nhiều, ăn mấy cái đã no rồi, cô bé lau lau miệng rồi xách túi xách của mình lên, gọi ông nội đi ra ngoài làm việc chính.
Chờ thời điểm khi bọn họ đến quán trà, ông chủ quán trà đã chờ ở cửa, là một người đàn ông trung niên mập mạp.
“Ông Lục, ông đã tới rồi, đây là cháu gái Chi Chi của ông phải không? Xin chào bạn nhỏ.
” Ông chủ Lý Minh nhìn thấy một già một trẻ đến gần vội vàng đi lên nghênh đón, cùng lúc đó còn không quên đánh giá đường phố phía sau hai người, cao nhân mà ông Lục nói đâu?
Chi Chi chớp chớp đôi mắt ngập nước, ngưỡng khuôn mặt nhỏ đánh giá Lý Minh, trên người Lý Minh quấn quanh một chút hắc khí nhàn nhạt, cô bé cong ngón tay nhẹ nhàng phủi phủi vạt áo của ông ấy, hắc khí lập tức tan đi như tro bụi.
“Ai da?” Lý Minh nghi hoặc nhìn phía ánh mặt trời nghiêng nghiêng chiếu lại đây, như thế nào lại cảm thấy thân thể ấm lên không ít?
Ông Lục hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Không có việc gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy ấm lên.
” Lý Minh lấy lại tinh thần, vội vàng dẫn hai người đi vào quán trà, sau đó tiểu tâm cẩn thận hỏi: “Ông Lục, cao nhân mà ngày hôm qua ông nói đâu? Có phải là do tôi trả tiền thù lao quá ít hay không, ông xem tôi bỏ thêm một ít nữa thì thế nào?”
“Không phải.
” Lúc này ông Lục mới nhớ tới còn chưa giới thiệu cho Lý Minh, ông chỉ vào Chi Chi ở bên cạnh đang tò mò nhìn xung quanh khắp nơi, “Cao nhân mà tôi nói đang ở chỗ này đây.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...