Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu
Lục Chi Bắc phụt cười một tiếng: “Ừm, ừm em không phải, em chỉ là một đứa con nít chưa tới 4 tuổi.
”
Khóe miệng Lục Chi Đông giương lên, trên mặt tràn đầy ý cười, em gái nhỏ thật đáng yêu.
“….
.
” Chi Chi nhìn về phía anh tư cười đến nỗi ngay cả hàm răng cũng sắp lộ ra, thật chán ghét.
“Được rồi, lập tức về đến nhà.
” Lục Chi Đông nâng bàn tay lên xoa xoa bím tóc của Chi Chi: “Sắp về đến nhà rồi, Chi Chi đừng nói chuyện ở Cục Cảnh Sát cho ông nội nha.
”
Thân thể của ông nội không được tốt, Lục Chi Đông sợ ông nghe xong sẽ lo lắng.
Chi Chi hiểu chuyện mà gật đầu: “Em sẽ không nói.
”
Rất nhanh đã về tới nhà, Chi Chi vừa vào nhà đã bị ông nội lôi kéo hỏi xem hôm nay có chơi vui hay không?
Chi Chi gật đầu: “Chơi rất vui ạ”
Ông Lục lại hỏi: “Chơi những gì nào?”
Chi Chi nói đơn giản là đi ăn lẩu, đi trung tâm thương mại, đi uống trà sữa này đó, sau khi trả lời những câu hỏi của ông nội cô bé mới hỏi hôm nay ông nội ở nhà làm những gì.
Sau đó ông Lục đã bị rời đi lực chú ý: “Xem TV một chút, lại đi ngủ một lát, còn đi ra bên ngoài hít thở không khí.
”
Lục Chi Đông ở bên cạnh nghe xong liền nói: “Hôm nay tinh thần của ông nội thật nhìn không tệ lắm.
”
“Chi Chi đã trở lại, tinh thần của ông đã tốt hơn nhiều rồi.
” Ông Lục cười ha hả nhìn Chi Chi trắng trẻo mũm mĩm: “Ông đã nói là ở viện dưỡng cho dù là người bình thường cũng trở thành người bệnh, các con xem, ông mới về đến nhà đã nhìn thấy Chi Chi, bệnh lập tức đã tốt hơn phân nửa.
”
Lục Chi Đông chọc thủng lời nói dối của ông: “Lúc trước bị bệnh là do ông lén chạy ra ngoài câu cá, kết quả bị ngã không nói, con bị cảm nắng.
”
“Viễn dưỡng lão làm sao tốt hơn trong nhà được.
” Ông Lục cứng cổ nói: “Dù sao ông cảm thấy về đến nhà thân thể ngược lại tốt hơn nhiều, khẳng định là do Chi Chi đã trở lại.
”
Chi Chi lén lút nhấp miệng cười, ẩn sâu công cùng danh*.
*Ẩn sâu công cùng danh: Làm việc tốt nhưng không nói.
Buổi tối.
Anh hai phải tăng ca để phá án, anh ba phải đi họp, cũng chỉ có bốn người Chi Chi ở nhà ăn cơm tối, ăn cơm tối xong mọi người đều cùng nhau trò chuyện với Chi Chi một lúc.
Chờ ông nội mệt mỏi, Chi Chi cũng về phòng nghỉ ngơi, anh cả mới trở về phòng xử lý công việc hôm nay bị trì hoãn, Lục Chi Bắc cũng bắt đầu chậm rì rì đọc kịch bản, kỳ thật công việc của mọi người đều rất bận, nhưng ai cũng muốn ở nhà làm bạn với Chi Chi nhiều hơn một chút.
Sau khi rửa mặt xong, Chi Chi đắm chìm trong ánh trăng ngồi đá tọa niệm kinh, hôm nay đoán mệnh cho người khác, còn nhắc nhở dì cảnh sát giúp cho Chi Chi đạt được một chút công đức, những công đức này rất có lợi đối với cô bé, ngày mai lại kêu anh tư sách cô bé đi ra công viên để dạo.
Chiều ngày hôm sau tỉnh lại, Chi Chi lập tức đi tìm ‘người rảnh rỗi’ anh tư, đáng tiếc không tìm được: “Dì ơi, anh tư đi đâu rồi?”
“Chi Bắc đã tới công ty từ sáng sớm rồi, nói là muốn tới đoàn phim để thử vai diễn, còn không biết khi nào mới trở về.
” Bảo mẫu cột tóc cho Chi Chi xong: “Chi Chi tìm anh tư có chuyện gì không? Nếu là chuyện gấp gáp thì có thể gọi điện thoại.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...